
rai! Phát tài rồi thì quên anh em hả? Trước đây chúng
ta cùng cưa gái , cùng làm việc ở đây không phải là rất vui vẻ sao?"
Í?
Cùng cưa gái? Cùng làm việc ở đây? Tên heo rừng nói… Sun ư? Sao có thể thế
được?
"Tôi
nói rồi, tôi không quen các anh, các anh đừng nói bừa!" Sun có vẻ bực dọc.
"Sao
hả? Thằng em không coi bọn anh ra gì nữa hả? Đồ vô ơn, nếu không phải ba bọn
tao chăm sóc mày thì mày đã bị người của gia tộc Mông Thừa làm thịt rồi!"
Tên heo rừng cũng chẳng vui vẻ gì. Hắn dùng tay đập đập vào vai Sun. Sun bị hắn
đập vào vai liên tục, dồn cho lùi mấy bước.
Gia
tộc Mông Thừa? Sun bị làm thịt? Cái gì với cái gì chứ? Trong óc tôi hiện lên
một ngàn lẻ một dấu chẩm hỏi.
"Bỏ
tay ra!" Sun nổi điên hất tay tên heo rừng.
Heo
rừng ngạc nhiên nhìn Sun, nhưng rồi rất nhanh, thái độ của hắn từ ngạc nhiên
chuyển sang phẫn nộ.
"Thằng
ranh thối tha! Mày dám coi thường tao? Anh em đâu, dạy cho thằng nhãi không
biết trời cao đất dày này một trận!"
Heo
rừng vừa rứt lời, hai thằng cha sau lưng hắn đã nhe lanh giơ vuốt lao đến chỗ
chúng tôi.
"Dừng
tay! Dừng tay lại! Đừng đánh nữa!"
Nhìn
thấy Sun đơn thương độc mã bị ba tên lưu manh kia ghì xuống đất, đánh đập dã
man, tôi vội hét to lên.
Trong
lúc tôi hốt hoảng, tôi chợt nghĩ ra một cách:
"Cứu
với! Sun bị đánh rồi! mau đến cứu với!"
Mọi
người đi trên đường nghe thấy tiếng la oai oái của tôi, vội vàng túm tụm tới
coi, nhưng tên heo rừng trừng mắt lên sợ hãi quay đi.
"Chắc
không phải Sun đâu! Con nhỏ đấy bày trò lừa người khác ấy mà!"
"Mau
đi thôi! Hơi sức đâu mà để ý đến chuyện người khác! Sun làm gì đến nơi đèn mờ
này!"
Hu
hu hu… Làm thế nào bây giờ? Làm thế nào bây giờ? Không ai đến giúp Sun cả. Cứ
thế này chắc Sun bị bọn chúng hành hung chết mất! Làm thế nào bây giờ? Làm thế
nào bây giờ?
Nhìn
thấy Sun bị đánh đến chảy máu đầu, lòng tôi nóng như lửa đốt.
Bây
giờ chỉ còn cách tự mình ra tay thôi! Dù thế nào cũng phải cứu bằng được Sun!
Nghĩ
đoạn, tay tôi nắm chặt thành nắm đấm.
Hu
hu hu… Mong răng môn thái cực quyền mà tôi học giờ thể dục có tác dụng!
Hyaaaaaa!!
"Đợi
đã!"
Lúc
tôi định quết sống mái một phen, lao như bay về phía tên heo rừng thì một bàn
tay đột nhiên ngăn tôi lại.
Tôi
ngước đầu lên. Hóa ra là Kim Nguyệt Dạ!
"Cô
đứng đây chờ tôi, để tôi đi cứu hắn!" Kim Nguyệt Dạ nói dứt câu, tung một
cú đá rất chuẩn về phía heo rừng, làm chúng ngã nhào xuống đất.
Woa!
Động tác vừa rồi của Kim Nguyệt Dạ đẹp mê hồn! Tôi khoái chí vỗ tay đen đét.
"Lại
một thằng nhãi con chán sống!"
Heo
rừng và hai tên đồng bọn vừa thấy Kim Nguyệt Dạ liền cười khẩy, quăng Sun đã
không còn nhúc nhíc được nữa sang một bên, nghiến răng kèn kẹt chạy tới chỗ Kim
Nguyệt Dạ.
"Kim
Nguyệt Dạ, cẩn thận đó!" Tôi lo lắng hét to.
Tôi
chưa kịp dứt lời, Kim Nguyệt Dạ đã đá một cú song phi, một cú đấm móc tay trái,
một cú đấm móc tay phải. Chỉ trong nháy mắt, ba tên khốn đã bị đánh tơi tả
không đứng dậy nổi.
Đúng
rồi, tôi quên béng mất là Kim Nguyệt Dạ và Lý Triết Vũ đều rất giỏi võ! Nhớ lại
lúc tôi bị Hắc Long bắt cóc, hai người họ và Lăng Thần Huyền liên thủ đánh bại
tất cả đàn em của Hắc Long.
"Tô
Hựu Tuệ, còn đứng đờ ra đó làm gì?" Kim Nguyệt Dạ phủi bụi trên người, mặt
lạnh nhìn tôi.
Tôi
đột nhiên trấn tĩnh lại, chạy đến đỡ Sun dậy.
"Kim
Nguyệt Dạ, cảm ơn cậu!" Tôi cảm kích nói.
Kim
Nguyệt Dạ, hết nhìn tôi rồi lại nhìn Sun bầm dập. Hắn lạnh lùng hừ một cái rồi
nói:
"Không
cần cảm ơn, thật ra cũng bất ngờ thật, được gặp hai người ở đây."
"Oái!
Đó là vì… tôi mải nghĩ linh tinh nên chẳng may đi lộn đường đó mà! Vốn dĩ tôi
định về nhà cơ! Hơ hơ hơ…!" Tôi vội vàng bưng bít.
"Kim
Nguyệt Dạ…" Sun vuốt ngực, nhìn chằm chằm vào bộ đồng phục trên người Kim
Nguyệt Dạ, "Cậu làm thêm ở đây à?"
Kim
Nguyệt Dạ lặng người đi, cười nhạt với Sun rồi không thèm đáp lại.
Sao
cơ? Kim Nguyệt Dạ làm thêm ở đây? Nhưng nơi đây nổi tiếng là nơi ăn chơi trụy
lạc cơ mà!
"Kim
Nguyệt Dạ, sao cậu lại làm thêm ở đây? Cậu cần tiền đến thế cơ à?" Tôi lo
lắng hỏi.
"Tô
Hựu Tuệ, trước khi cô lo cho tôi, hãy lo cho mình trước đi! Đần độn như cô, lúc
nào cũng bị người khác lừa gat, cô vẫn chưa hiểu ra sao?"
"Này,
Kim Nguyệt Dạ, cậu nói như vậy có ý gì hả? Tôi lo cho cậu lên mới thế!"
Tôi tức xì khói hét lên.
"Ồ,
vậy sao? Được công chúa cao quý Tô Hựu Tuệ quan tâm, có lẽ tôi phải nhảy múa ăn
mừng mới phải!"
"Kim
Nguyệt Dạ, cậu… Được! Từ nay về sau, tôi chẳng việc gì quan tâm đến cậu cho mệt
xác!"
"Hơ
hơ hơ, điều này thì tôi đồng ý cả hai chân hai tay luôn!"
Tôi
giận tím mặt. Thằng cha Kim Nguyệt Dạ này quá quắt thật! Tôi đã làm sai gì nào?
Sao hắn lại đối xử với tôi như thế!
Nhìn
khuôn mặt thờ ơ, tỉnh như sáo của Kim Nguyệt Dạ, tôi