Old school Swatch Watches
Bí Mật Tình Yêu Phố Angel

Bí Mật Tình Yêu Phố Angel

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3215504

Bình chọn: 9.00/10/1550 lượt.

ấy.”

Ngỏ lời… ngỏ lời với tôi ư?

Nghe thấy Tiểu Dực nói thế, trong lòng tôi thấy rối bời. Đầu tôi choáng váng đến mức đờ người ra.

“Tiểu Dực, thực ra… anh đang phân vân…” Lý Triết Vũ dừng lại, giọng nói như bị làn hơi nước mờ ảo bủa vây, “Hai lần đối mặt với sự sống và cái chết, anh đã biết vị trí vị trí của Hựu Tuệ trong trái tim anh, nhưng khi anh nhìn thấy ánh mắt bối rối, thất thần của cô ấy, anh lại trở nên do dự, không muốn trở thành gánh nặng của cô ấy…”

Không muốn trở thành gánh nặng của tôi ư? Tôi thấy đầu óc trống rỗng.

“Gánh nặng là sao?” Tiểu Dực ngạc nhiên hỏi, nói lên chính mối nghi hoặc trong lòng tôi.

Lý Triết Vũ hít một hơi sâu, tiếng nói trơn tru nhưng nhẹ nhàng.

“Mặc dù Dạ đã mất tích nửa năm qua, nhưng vết thương trong lòng Hựu Tuệ vẫn chưa lành. Nếu bây giờ anh ngỏ lời với Hựu Tuệ, thì e là sẽ không công bằng với Hựu Tuệ, với Dạ và với bản thân anh nữa…”

Kim Nguyệt Dạ…

Nghe thấy cái tên này, đầu tôi như bị búa nện vào đau điếng. Tâm trí tôi bỗng hỗn độn như một mớ bòng bong.

“Nhưng… Anh Vũ…”

“Tiểu Dực!” Lý Triết Vũ cắt ngang lời Tiểu Dực, “Bọn anh cần thời gian… Hơn nữa, bọn anh đều là học sinh cuối cấp rồi, việc học hành vẫn là quan trọng nhất! Nếu năm nay tại anh mà Hựu Tuệ không được đứng đầu bảng đỏ, có khi cô ấy lại đưa cho anh một tấm thẻ PK đen cũng nên! Ha ha ha ha!”( trước gjờ mk lun thắc mắc…pjt LTV là một hs ưu tú rùj mà cụ thể là LTV đứng hạng mấy nhỉ? Nhưng nói chung là vẫn kém hơn HT và KND…hjx)

Làm gì có chuyện đó…

“Ủa? Tô Hựu Tuệ, sao cô lại đứng ở đây? Mau vào đi!” Đúng lúc tâm trí tôi đang rối bời thì Lăng Thần Huyền đột nhiên xuất hiện phía sau lưng, trợn hỏa mắt lên nhìn tôi.

“Ơ, không có gì, tôi chợt nhớ…tôi chợt nhớ ra mình có chút việc…” Tôi giật bắn mình, đứng ngây ra như phỗng, đôi mắt hoảng hốt không biết nhìn đi đâu.

“Tôi… tôi đi đây…” Tôi luống cuống đến mức quên béng cả kiểu đi diều bay ó lượn của mình, lúng túng quay người đi về hướng ngược lại.

“Lạ thật…” Lăng Thần Huyền nói rồi mở cửa khu suối nước nóng ra.

Nghe thấy tiếng mở cửa, tim tôi đập mạnh, vội vã rảo bước nhanh ra khỏi hành lang dẫn đến khu suối nước nóng, rồi đi ra ngoài.

Ôi… Bên ngoài lạnh quá, nhưng đầu óc tôi tỉnh táo hơn rất nhiều. Tôi kéo kín chiếc áo khoác trên người mình, rồi đi đến một cây mai mọc bên cạnh ngôi biệt thự và khẽ thở dài.

Lời nói của Lý Triết Vũ như một dải lụa vô hình bó chặt lấy trái tim tôi, khiến tôi cảm thấy quặn đau…

“Hựu Tuệ, ở ngoài này lạnh lắm, đứng ở đây lâu sẽ bị cảm lạnh đấy. ” Đột nhiên, tôi cảm thấy vai mình nặng xuống, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên sau lưng.

“Lý… Lý Triết Vũ… ” Tôi quay lại và thấy hoang mang khi nhìn Lý Triết Vũ, nhưng sau đó tôi tự nhủ, tìm được người hiểu tôi như cậu ấy thì có gì mà phải né tránh? (Dạ hỉu HT hơn mà, lần nào cũng nói trúng phóc những j HT nghĩ… ai dà… mk thjêng vị Dạ wá, fan Vũ đừng chém mk nha…)

Tôi nhẹ nhàng kéo chiếc áo mà Lý Triết Vũ vừa choàng lên cho tôi, sau đó nhìn xuống mặt đất, “Cảm ơn cậu… Tôi chỉ muốn đi tản bộ nên…”

“Hựu Tuệ, tôi hiểu mà…” Lý Triết Vũ mỉm cười dịu dàng với tôi, “Huyền nói với tôi, ban nãy em đứng ngoài cửa…”

“…” Tôi cúi đầu xuống, một lúc sau mới gật đầu, “Xin lỗi… Tôi không cố ý nghe lén cuộc trò chuyện của hai người, tôi chỉ muốn đi ngâm suối nước nóng…”

“Không sao!” Lý Triết Vũ đưa mắt nhìn về phía suối nước nóng rồi nói, “Thực ra tôi muốn đưa em đến đây lâu rồi.”

Tôi cũng nhìn theo Vũ, dường như một dòng nước ấm áp đang chảy trong trái tim tôi. Hai tay tôi thọc vào túi, mắt nhìn xa xăm: “Ở đây… ở đây đẹp quá!”

“Ừ, giống y như truyền thuyết đó. “Lý Triết Vũ gật đầu, nhìn lên bầu trời màu xám với những làn sương trăng trắng, “Thực ra, tôi giống như em, không biết làm thế nào. Hay là…”

Hả? Lý Triết Vũ… muốn làm gì?

Lý Triết Vũ đi tới gần cây mai, nhìn lên cành mai, rồi quay sang dịu dàng nhìn tôi.

“Hựu Tuệ, dù gì em cũng đã nghe thấy hết rồi, vậy thì em hãy tự mình lựa chọn đi… Nếu em cầm vào cành mai có hoa, tôi sẽ nói những lời tận đáy lòng mình ra. Còn nếu như em nắm vào cành mai không có hoa, thì… tôi sẽ tiếp tục đợi, đợi đến bao giờ em bằng lòng.”

“Tôi…” Đầu tôi đột nhiên trở nên trống rỗng, trắng xóa như tuyết. Tuy Lý Triết Vũ vẫn nở nụ cười nhàn nhạt, nhưng khuôn mặt cậu ấy lại có vẻ hơi căng thẳng.

Tôi hoàn toàn không giám nghĩ chính miệng Lý Triết Vũ lại nói ra câu ấy, toàn thân tôi run lên bần bật. Nhìn cây mai tỏa ra nhiều nhánh, tôi không biết nên làm thế nào bây giờ, tôi bất giác đưa tay ra nắm lấy một càng cây mai như để giữ thăng bằng cho cơ thể. Cảm xúc xáo trộn khiến trái tim tôi như bị mây mưa bao phủ…

“Hựu Tuệ!”

Thấy tôi đờ đẫn chìa tay ra, Lý Triết Vũ đột nhiên gọi tên tôi.

Tôi quay đầu lại, nhìn thấy ánh mắt hụt hẫng của Lý Triết Vũ.

Vũ vẫn mỉm cười ấ