XtGem Forum catalog
Bí Mật Tình Yêu Phố Angel

Bí Mật Tình Yêu Phố Angel

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3215490

Bình chọn: 7.5.00/10/1549 lượt.

m áp, nhưng nụ cười đó dường như pha chút cay đắng: “Xin lỗi em, Hựu Tuệ! Sao tôi lại ích kỉ bắt em phải lựa chọn như thế?… Tôi… tôi đã chờ đợi bao nhiêu lâu rồi, vậy mà bây giờ lại hồ đồ như vậy…”

“Lý Triết Vũ, tôi…” Tôi ngây người ra nhìn biểu hiện của Lý Triết Vũ, trái tim đầy mâu thuẫn.

“Hựu Tuệ, tôi sẽ tiếp tục đợi em, cho dù một, hai, hoặc ba năm, hoặc lâu hơn nữa… Tôi sẽ mãi mãi đợi em, đợi cho đến khi nào tôi hoàn toàn có thể chữa lành vết thương trong trái tim em.”

“Lý Triết Vũ…” Tôi khe khẽ gọi tên cậu ấy, sau đó chợt phát hiện ra bàn tay mình đã với lấy một nhánh cây.

Tôi bối rối rụt tay lại, mới phát hiện ra rằng tôi đã vô tình nắm lấy một nhành cây không có hoa. Nhành cây trần trụi, màu nâu u ám…

Tôi quay đầu lại, thấy Lý Triết Vũ vẫn mỉm cười với tôi.

Cậu ấy lúc nào cũng thế, tròng mắt màu cà phê luôn tràn đầy sự thấu hiểu và khoan dung. Sự khó xử và lúng túng của tôi dường như bị tan chảy trong ánh mắt ấy. Nụ cười của cậu ấy như một dòng suối nhỏ mùa xuân, từ từ chảy qua những mạch nước đóng băng trong tuyết trắng…

Tôi nhìn cậu ấy, rồi cũng mỉm cười theo. Lý Triết Vũ đã cảm hóa được trái tim tôi, khiến nó tĩnh lặng như lúc đầu.

“Hựu Tuệ, em thử nói xem, Kim Nguyệt Dạ đang làm gì?” Lý Triết Vũ kéo tôi ngồi xuống dưới gốc cây mai, tay chống cằm rồi nhẹ nhàng hỏi tôi.

“… Chắc cậu ta đang cầm trái tim thiên sứ mà vui vẻ mỉm cười…” Mặc dù vẫn còn u uất, nhưng tâm trạng của tôi đã khá hơn nhiều.

“Còn tôi đoán cậu ấy đang ngủ. Em xem mấy giờ rồi?” Lý Triết Vũ mỉm cười phản bác lại tôi.

“Mấy giờ rồi á?” Tôi đờ người ra, thấy xung quanh tối om. Đã muộn rồi, Kim Nguyệt Dạ nhất định đang nằm ngủ ngon làn trên chiếc nệm ấm áp.

Liệu hắn có mơ thấy tôi không? Còn cả Lý Triết Vũ nữa? Hay hắn… chỉ nghĩ đến trái tim thiên sứ mà chúng tôi đang tìm kiếm.

Tôi nhìn chằm chằm về phía trước và suy nghĩ mông lung, đột nhiên bên tai vang lên tiếng nói vui vẻ của Lý Triết Vũ:

“Hựu Tuệ, tuyết rơi kìa!”

Tuyết ư? Tôi ngước đầu lên, nhìn theo tay Lý Triết Vũ chỉ. Bầu trời tối om bỗng sáng bừng lên nhờ những bông tuyết trắng lấp lánh.

Một… hai… ba… bốn…

Tôi đưa tay ra, để bông tuyết rơi vào lòng bàn tay, sau đó nắm chặt lại. Lý Triết Vũ quay lại mỉm cười với tôi.

Tuyết nhẹ nhàng bay bay trong gió. Trước đây tôi đã từng nhìn thấy cảnh này… (là káj lần đón Giáng sinh vs Dạ đó,hjx hjx nghĩ tới pùn ghê)

Lý Triết Vũ và tôi nhìn nhau mỉm cười. Sau đó, chúng tôi cùng ngẩng mặt lên, lặng lẽ ngắm tuyết rơi.



Địa điểm:

Công viên Clover

Văn phòng của hiệu trưởng Thôi

Đài thiên văn trường Minh Dương

Nhân vật:

Tô Hựu Tuệ: Nữ sinh lớp 12 trường cấp III Minh Dương

Bạch Tô Cơ: nt

Khâu Hiểu Ảnh: nt

Lý Triết Vũ: Nam sinh lớp 12 trường cấp III Minh Dương

Lăng Thần Huyền: nt

Bạch Ngưng: Hiệu trưởng trường Minh Đức cũ

Thôi Khởi Thánh: Hiệu trưởng trường Sùng Dương cũ

One

Phù!

Kì nghỉ trôi qua nhanh quá, tôi có cảm giác bậy giờ một ngày chỉ có mười hai giờ chứ không phải hai mươi tư giờ nữa. Tôi còn chưa ngủ nướng đã mắt, bài tập làm chưa đủ, thì học kì cuối cùng của lớp mười hai đã bắt đầu.

Ngày cuối cùng của kì nghỉ đông vào đúng ngày Valentine, Hiểu Ảnh đề xuất đi công viên Clover xem màn biễu diễn Pháo hoa tình yêu màu trắng, đã thế nhỏ ta còn yêu cầu mọi người chuẩn bị trước sôcôla để làm quà trao đổi với nhau.

Tôi đi đôi bốt lông thú kiểu Eskimo trên phố Angel, nhẹ nhàng thở ra làn khói trắng.

‘’Hựu Tuệ! Hựu Tuệ. Thấy Hiểu Ảnh đẹp không?’’ Tôi vừa bước chân đến lối vào công viên Clover, thì Hiểu Ảnh đã lao về phía tôi. Hiểu Ảnh đứng trước mặt tôi kêu toáng lên, rồi nhẹ nhàng kéo cái váy, ngượng nghịu khom người xuống.

‘’Ồ, Hiểu Ảnh hôm nay như một nàng công chúa nhỏ!’’ Tôi mỉm cười và xoa đầu Hiểu Ảnh(lại xoa đầu,hix), công nhận bộ váy trắng của nhỏ trông rất đẹp, ‘’Ha ha ha ha! Bộ váy này do chính tay chuyên gia thiết kế thời trang Pháp tạo dáng đấy. Hay lắm, hay lắm, Hiểu Ảnh phải khoe với Tiểu Huyền Huyền mới được!’’

‘’Khâu Hiểu Ảnh, cô có tránh ra không thì bảo! Tôi không phải là cái cây, sao cô cứ bá cổ tôi thế hả?’’ Lăng Thần Huyền vừa kêu la om sòm vừa núp phía sau tôi, lấy tôi làm lá chắn, Tô Hựu Tuệ, cô mau bảo con nhỏ điên khùng đó dừng lại ngay!’’

‘’Huyền à, mau nhận thua đi!’’ Một giọng nói dịu dàng vang lên ở phía sau, tôi quay lại thì thấy Lý Triết Vũ mặc một cái áo len màu xám, đang mỉm cười bước đến. Vào mùa đông, trời thường tối hơn so với thường lệ, nhưng sau lưng Lý Triết Vũ như có cả một vầng sáng rực rỡ, chẳng khác nào cực quang may mắm nơi thiên đường.

‘’Mấy cậu nhìn kìa, Lăng Thần Huyền ở bên kia!’’

‘’Ôi chao, hôm nay trông cậu ấy đẹp trai thật, giống như bạch mã hoàng tử ấy!’’

‘’Woa… Lý Triết Vũ tối nay trông đẹp trai quá! Đây là