XtGem Forum catalog
Bông Hoa Bên Hẻm Vắng

Bông Hoa Bên Hẻm Vắng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322511

Bình chọn: 9.5.00/10/251 lượt.

y đùng đùng chạy đi, Chín Mập gọi:

- Ty Ty !

Nó dông tuốt, tới nhà bé Hồng "kênh":

- Răng dám cắn bạn Ty, còn nói buôn lậu?

Người lớn tưởng chuyện con nít, để mặc. Ty Ty chụp bé Hồng, cắn một phát chảy máu, bỏ chạy về, gặp Chín Mập đứng nhà chờ, nó nói:

- Trả thù cho bé Mi rồi.

- Là răng?

- Cắn lại, chảy máu luôn.

Chín Mập kêu trời, dắt Ty ty chạy ù qua hẻm khác:

- Mập làm chi chạy dễ sợ rứa?

- Trời ơi ! Mấy bà xóm Chuối dữ lắm, nhất là bà Cúc, mẹ bé Hồng, không chạy bả giết Ty cho coi.

Ty Ty đứng lại, tỉnh bơ:

- Vậy mình phải triệu tập "quân sĩ" chống lại.

Nó biến mất qua ngách kẹt khác. Chín Mập chạy tìm rồi dành bỏ dở khi nghe bà Hai Cầu Tự mẹ nó cất giọng "thỏ thẻ" cả xóm đều nghe để gọi Chín Mập về ăn cơm.

Mười phút sau, từ trong nhà, Chín Mập nghe rầm rộ, ồn ào ở cả xóm Hồ. Chín Mập hỡi ơi bỏ chén cơm chạy theo qua, để rồi ngơ ngác. Ở khoảng nhà chật hẹp của bà Bốn, đầy đặc con nít tuổi từ năm đến mười, nghĩa là toàn bộ "tinh hoa" của xóm Hồ. Những mầm non tương lai đất nước, trên tay nào là đá, nào gậy, la ó dậy trời, đứng đầu là Ty Ty chống nạnh, vênh váo như gà con vừa nhổ lông đuôi.

- Đả đảo người xóm Chuối, ăn hiếp con nít xóm Hồ.

- Đả đảo ! - Hàng mấy chục cái miệng hô theo Ty Ty .

- Cương quyết đoàn kết một lòng, bảo vệ cư đàn con nít xóm Hồ trước mọi thế lực đen tối.

- Cương quyết !

- Đả đảo thói vu oan, nói xấu của bé Hồng.

- Đả đảo !

- Đả đảo "cẩu quyền" của bé Hồng.

- Đả đảo !

Thanh niên trật tự tới. Sân chơi trường mẫu giáo Hoa Phượng Đỏ thành phiên tòa phán xử. Anh thanh niên phải điều động thêm đồng sự các khu vực khác tới để giữ gìn trật tự. Anh hỏi:

- Ai dám cầm đầu biểu tình đả đảo?

- Ty Ty. - Hàng mấy chục cái miệng hô lên.

Anh thanh niên nhìn Ty Ty nghi ngại. Nó mới lên năm tuổi, anh biết chứ. Răng biết hô đả đảo hè?

- Ty Ty ! Nghe chú hỏi, răng con biết hô đả đảo.

- Dạ, bà ngoại kể. Hồi chống bọn ác ôn, bảo vệ... a... bảo vệ...

- Những người yêu nước, theo C.M.

- Dạ, đúng rứa. Thì nhân dân tập hợp biểu tình hô đả đảo.

Anh thanh niên bậm môi cố nín cười, làm mặt nghiêm nghị:

- Chừ thời C.M. hết bọn ác ôn, ai cho phép con tụ tập... làm loạn.

- Dạ mô có. Là tại người lớn xóm chuối ăn hiếp con nên con nít xóm Hồ "nổi dậy" bảo vệ.

- Đầu đuôi răng nói nghe, chị Cúc.

Cúc kể lể:

- Dạ tui mô biết chi. Tự nhiên cái hắn chạy tới, cắn con Hồng một phát, chảy máu tùm lum, con nhỏ xíu - Chị Cúc xót con chảy nước mắt - Tụi định qua nói phải quấy với bà ngoại hắn...

- Không phải. Cô Cúc kéo cả xóm Chuối qua định "giết" Ty. Bằng chứng ràng ràng - Ty ong óng.

- Con ranh ! - Tức quá, Cúc rủa - Tao có dao búa chi mà giết mi, con tê?

- Là anh Mập nói. Cô sẽ giết Ty, Ty không muốn chết, bỏ bà ngoại mô.

Chín Mập bị kêu ra làm chứng. Hồi nào tới giờ, Chín Mập là tấm gương sáng cho cả cư dân thiếu nhi hai xóm, lời nó nói có trọng lượng lắm.

Trong mười phút, nó trình bày đầu đuôi câu chuyện , cô Nga dắt bé Mi ra, xăn tay áo lên cho bà con thấy vòng băng thù lù, kèm cặp mắt sưng húp, cô nói:

- Không biết ai bày bé Hồng nói bé Mi là giàu mà kiết, buôn lậu, Mi nó có nghe buôn lậu bị tù, nên sợ khóc miết.

Rõ rồi. Dù sao cũng chuyện trẻ con năm tuổi. Anh thanh niên gọi Ty Ty, nghiêm mặt:

- Đả đảo "cẩu quyền" của bé Hồng, sao lại xài "cẩu quyền" với bé Hồng hả ?

- Dạ, để Hồng biết đau mà chừa cắn bậy.

Mấy chú lắc đầu. Một chú nói:

- Thôi, chuyện trẻ con. Bà con giải tán, từ nay cấm tụ tập gây mất an ninh trật tự. Còn bé Hồng, bé Ty, chúng tôi sẽ tới nhà làm việc.

Giai Thoại Làm Bếp:

Có một điều từ lâu, Ty Ty ấm ức mãi mà chưa làm được. Một điều phát xuất từ lòng thương bà nói mà ra. Đó là mỗi buổi sáng, từ bốn giờ, ngoại nó đã dậy luộc khoai. Từ năm biết nói, Ty Ty luôn dậy theo ngoại. Nhìn ngoại nhen lửa, rửa khoai, bắc bếp ra sao mà ngoại nó không hề biết. Đêm qua, nghe ngoại than đau lưng, Ty Ty châm bẩm, sẽ dậy sớm thay ngoại làm tất.

Mới hai giờ sáng, nó bò dậy, rón rén giở mùng chui ra, mò xuống bếp. Đầu tiên là rửa khoai. Dễ ợt. Bê rổ khoai không nổi thì lượm từng bụm bỏ vô thau, lấy bàn chải chù từng củ sạch sẽ. Hà ! Thì ra rửa hết rổ khoai cực thiệt. Mồ hôi túa ra nhiều hơn chơi đánh tán. Hừ! Rồi cũng hết. Xong rồi, tới phần bê nồi lên bếp. Cha! Cái nồi nặng quá. Nó khệ nệ bắc nồi không, làm hệt như bà Bốn, bỏ gạch, úp rá tre, đổ nước vo xấp xỉ tới rá, xong hốt từng củ khoai bỏ dưới, sắn bỏ trên, có lớp có làng hẳn hòi lắm, điều này ngoại thường kể và nó cũng thấy khi ngoại giở nồi cho khoai ra sàn. Xong. Ôi! Bà ngoại ơi! Thì ra ngoại cực khổ tới rứa.

Chễm chệ lấy đòn ngồi, Ty Ty bắt đầu cho củi vô lò, l