
nói với tôi những lời này à? Toàn là một lũ ăn hại, không giúp ích được gì cả. Mau tìm ra khe hỡ của Hàn Phong cho tôi
- Vâng...vâng
******************************************************************************************
-Anh Phong, tôi đã kí được hợp đồng với Kevin bây giờ khu đất phía đông ở Mỹ đã thuộc quyền sở hữu của chúng ta..- Vũ đặt văn kiện lên bàn, nhìn Hàn Phong mỉm cười.
- Cậu làm rất tốt. Công ty chúng ta đã được lợi bao nhiêu phần trăm rồi?
- Trung bình mỗi năm sẽ lời khoảng 50%
- Được rồi vất vả cho cậu quá- Hàn Phong cười nói.
- Không sao đâu, anh quá lời - Vũ mỉm cười
Lấy lại vẻ mặt lạnh như ăng, Hàn Phong nói:
- Chúng ta đã thành công lấy được hạng mục lần nay thì Triệu Tử Hào cũng không dễ dàng gì mà tha cho chúng ta, nhất định ông ta sẽ nổ giận và tìm cách hại chúng ta phải cẩn thận.
- Vâng tôi hiểu rồi - Vũ thôi cười lấy lại vẻ nghiêm trang thường thấy.
- Cậu có thể ra ngoài được rồi. - Hàn Phong cúi đầu xem tập văn kiện mà lúc nãy Vũ đã đặt trên bàn.
- Vâng. Vũ cúi đầu cung kính rồi bước ra.
...***...
Ở một mình trong căn biệt thự thì chán quá nên tôi quyết định đi về nhà thăm mẹ. Thấy tôi tới, mẹ vui lắm ôm chặt tôi vào lòng. Tôi âu yếm nhìn mẹ rồi hỏi:
- Mẹ có khoẻ không ạ?
Mẹ xoa đầu tôi rồi bảo:
- Mẹ khoẻ lắm. Con và Phong thế nào rồi?
- Dạ vẫn thế thôi mẹ.
- Mẹ có gì cho con làm không? - Tôi hỏi rồi nhìn xung quanh.
- Thế nào rồi, con gái của mẹ ở đó không phải làm gì hết sao?
- Vâng ạ. Hàn Phong bảo họ gọi con là cô chủ nên không cho con động vào cái gì hết, làm con buồn muốn chết. - Tôi phụng phịu ngã đầu vào lòng mẹ. Bà ôm tôi vuốt ve, khẽ nói:
- Con gái à, Phong thật sự rất thương con, cậu ta mọi mặt đều tốt thế thì tại sao con lại không yêu cậu ta.
- Thôi mẹ ạ. Con không muốn phải chơi trò mạo hiểm, anh ta có biết bao cô gái hôm nay thấy hứng thú thì thích con. Vậy ngày mai anh ta bị những cô gái trẻ đẹp khác vây quanh thì phải làm sao đây?
- Con đừng suy nghĩ nhiều quá.Người lăng nhăng nhất chính là người yêu con thật nhất. Và cũng là người chung thủy nhất.
- Nhưng con sợ con sẽ không giành được anh ta. Người ta luôn có câu: người đẹp thì không phải của mình mà của thiên hạ mẹ à! Con sợ lắm mẹ.
- Không cần sợ. Anh sẽ mãi ở bên em.
Hàn Phong bước vào từ lúc nào, người đẫm mồ hôi, ánh mắt yêu chiều nhìn tôi, hắn nói:
- Cháu chào bác. Uyển Nhi, em đi sao không nói tiếng nào làm anh lo lắng chạy đi tìm khắp nơi.
- Tôi thấy anh đang chú tâm đọc sách đến nỗi tôi vào mà anh còn không biết thế nên tôi mới không làm phiền.
Hàn Phong mỉm cười nói:
- Nha đầu ngốc, sau này muốn đi đâu phải nói cho tôi biết, đừng để tôi lo lắng chạy xung quanh khắp nơi:
Tôi mỉm cười nhẹ nhàng bảo:
- Tôi biết rồi sau này đi đâu tôi sẽ nói cho anh biết. Nhưng, sao anh không gọi tôi?
- Em đó, có mỗi cái đt cũng không ckịu mang theo báo hại tôi tìm em mệt đến như thê.!
- Phong, lo cho con đến như vậy thì sau này không được quên mà không nói cho phong nghe đó.
- Còn biết rồi mà mẹ. Thôi con về!
Mẹ mỉm cười đưa hai chúng tôi ra ngoài rồi nói:
- Con phải chăm sóc Phong thật tử tế đó.
Tôi ngại ngùng, xoay mặt qua nơi khác:
- Anh ta có thể tự chăm sóc cho mình mà. Mẹ này.
Hàn Phong mỉm cười vui vẻ, còn tôi thì mặt đó như gấc. Mẹ cứ như đưa tôi về nhà chồng vậy.Hàn Phong đưa tôi vào khu mua sắm mới mở tọa lạc giữa thủ đô Hà Nội. hắn nhìn tôi rồi hỏi:
- Cô muốn mua gì?
- Tôi muốn mua một cái áo sơ mi thật cool thật nam tính. - Tôi đưa đôi mắt trong veo nhìn Hàn Phong chớp chớp:
- Tôi muốn nhờ anh thử giúp, có được không?
- Không - Hàn Phong lành lùng đáp
Tôi giật mình hoảng sợ khi mặt của Hàn Phong đã lạnh băng không có tí nào gọi là xúc cảm.Nhưng ngày mai là sinh nhật Gia Khang, tôi muốn tổ chức sinh nhật cho cậu ta nên đành mặt dày mà đi năn nỉ tên chết bầm nhỏ mọn.
Tôi kéo hắn vào một shop nam khá đẹp, lấy ra một cái áo sơ mi trắng, tôi đưa lên cho hắn xem rồi vui vẻ nói:
- Cái áo này đẹp quá ha!
Nhưng đáp lại tôi chỉ là cái nkìn vô cảm. Tôi đành dùng tuyệt chiêu năn nỉ, lay lay cánh tay hắn, ánh mắt đáng thương ngước nhìn:
- Phong, anh giúp em đi mà lần này thôi, chỉ lần này thôi nha, nha.
Hắn nhếch mép cười đểu:
- Bộ dạng cô lúc này rất dễ làm người khác động lòng. Tôi sẽ giúp cô với một điều kiện...
Tôi nghi hoặc nhìn hắn, ánh mắt vẫn trong veo thật trẻ con:
- Điều kiện gì anh cứ nói, em sẽ làm hết.
Hàn Phong cười đểu một cái, hắn ta nói:
- Nếu như em hôn tôi ngay tại đây. Lâu rồi em không hôn tôi, tôi rất nhớ nụ hôn của em đấy!
Tôi đơ hết mặt nhìn cái tên khùng điên đưa ra cái lời nói nhảm nhí. Nhưng