Bước Qua Yêu Thương

Bước Qua Yêu Thương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325084

Bình chọn: 8.5.00/10/508 lượt.

"nên hiểu mà thành thật với nhau".

Cô không thể, không thể thành thật được. Làm sao mà cô có thể
nói người đó là Nam Lâm? Làm sao mà cô có thể nói rằng cô
không còn theo đuổi An Lâm được nữa vì cô đã thấy hổ thẹn.

Nước mắt Trúc Diệp rớt rơi xuống gò má, lăn dài song song theo
hai đường thẳng. Giống như cô và An Lâm, mãi mãi không thể gặp
nhau trên một con đường.

Nam Lâm nhìn An Lâm lo lắng hỏi:

- Anh đã nói gì với cô ấy?

An Lâm sớm đã nghi người cùng Trúc Diệp chính là Nam Lâm. Đơn
giản vì anh hiểu, cô ấy không thể gần gũi cùng người con trai
nào khác. Anh hiểu...

An Lâm nheo mắt nói lạnh lùng, anh chưa bao giờ phải dùng giọng điệu này để nói với em trai mình.

Nhưng giờ đây anh lại thấy tức giận không thể tả, anh đang ghen ư?

- Anh phải hỏi em mới đúng. Em đã thấy hài lòng chưa? Thấy hạnh phúc chưa?

Nam Lâm nhíu mày, cơ hồ không vừa lòng với thái độ của anh trai:

- Anh đang nói cái quái gì thế? Tại sao lại phải vừa lòng và hạnh phúc?

- Không phải ý định từ năm 20 tuổi của em đã hoàn thành rồi
hay sao? Tại sao bao nhiêu năm em vẫn không hề thay đổi hả Nam Lâm? Anh rất thương em, vì em là em trai anh...nhưng Trúc Diệp, cô ấy
cũng là em gái của hai chúng ta, em cứ nhất quyết đối xử với
cô ấy như vậy thì em mới vừa lòng hay sao?

Nam Lâm đã loáng thoáng hiểu những gì mà An Lâm nói. Hóa ra anh đã bị hiểu nhầm. Anh đâu có cưỡng đoạt. Là do cô ấy tự
nguyện. hoàn toàn tự nguyện. Nhưng nói ra thì ai tin anh cơ chứ? Sẽ chẳng có ai tin, kể cả anh trai anh. Nam Lâm nhếch môi cười
nhạt rôi nhìn xoáy sâu vào mắt của An Lâm gằn giọng nói:

- Phải, em đã hạnh phúc, đã hài lòng đấy. Cô ấy đã thuộc về em rồi, anh có chấp nhận cô ấy nữa không?

An Lâm tròng mắt đỏ hoe không kìm được mà giáng một cú đấm
vào mặt Nam Lâm. Khiến Nam Lâm theo lực đó mà ngã nhào ra đất.
Khóe môi của anh bắt đầu gỉ máu, nhưng anh lại không đánh trả.
Chỉ đứng dậy, khóe môi nhếch lên một chút lạnh lùng. Cười mà
như không phải cười.

An Lâm cảm thấy cơn giận đã dịu xuống sau cú đấm vừa rồi. Vội vàng thở dài. Anh mệt mỏi hơn bao giờ hết, chỉ muốn đổ gục
bản thân xuống. Nhưng không thể, ai cho anh đổ gục đây?

- Anh xin lỗi!.

Nói rồi An Lâm chạy ra ngoài và hướng ra phái cửa. Khi mở cửa, anh có quay ra nhìn Trúc Diệp. Cô ấy cũng nhìn anh với ánh
mắt trân trối. Nhưng biết nói gì? Với anh tất cả đã sụp đổ.
Cô ấy đã thuộc về người khác rồi, anh không thể quay đầu lại
được nữa. Anh hối hận vì mình đã quá mập mờ, đã quá ngốc
nghếch mà chậm trễ.

Dương Thùy bước vào bar.

Cô đã chán ngán cái cuộc sống vô vị ngoài kia rồi. Cô muốn
uống rượu. Dạo gần đây cô thấy tâm tư tình cảm của mình rất
lạ. Không thể kiểm soát nổi lại còn hay ghen tuông vô cớ nữa
chứ. Thật là...

Rồi Dương thùy lại nhớ ra anh chàng bác sĩ giống hệt Nam Lâm
mà cô gặp trong bệnh viện. Theo lời anh ấy nói thì anh và Nam
Lâm là anh em. Nhưng cô lại thấy hết sức mâu thuẫn, rõ ràng
Trúc Diệp đã nói chị ấy chỉ có một người anh thôi. Vậy ở đâu ra một người anh thứ hai này nữa? Cô càng nghĩ càng không
hiểu.

Dương Thùy nhấp một ngụm rượu. Còn đang định uống thêm một ít nữa thì có một bàn tay giữ lấy tay cô.

Dương Thùy đánh mắt về phía con người đó. Hai hàng mi khẽ nhíu xuống.

- Muốn gì?

Tên đối diện có dáng người to lớn. Hàng lông mày ngắn tũn làm có có cảm giác hắn giống Sở Khanh. Đôi môi mỏng nhợt nhạt
nhìn đã chán. Hắn ta nở một nụ cười dâm đãng rồi nói:

- Bao nhiêu?

Hắn nghĩ cô là gái bao sao? Dương Thùy nhếch môi cười nhạt, cô
khẽ khàng lắc lư cốc rượu một hồi. Rồi rất bất ngờ hất
thẳng vào mặt hắn khiến những ai ở gần đó đều tò mò đánh
mắt sang. Dương Thùy nhướn mày nói giọng khinh khỉnh:

- Cút đi.

Tên đó không phục liền vung mạnh cánh ta hướng thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của Dương Thùy.

Chát.

Dương Thùy cảm tưởng khuôn mặt không còn lành lạnh sau cái tát
đó. Cô thấy hoa mắt chóng mặt hẳn đi. Khẽ lảo đảo vài bước
chân rồi mới định thần lại. cô trợn mắt lên nhìn tên đối diện
không chút sợ hãi. Gằn giọng:

- Chó chết!!!

Tên ác ôn kia cười ha hả như đang thưởng thức một màn tấu hài.
Hắn đưa cánh tay rắng chắc đến nắm lấy chiếc cổ trắng ngần
của Dường Thùy. Đanh giọng lại:

- Sao hả cô em?

Dương Thù


Old school Easter eggs.