The Soda Pop
Cảnh Xưa Người Cũ

Cảnh Xưa Người Cũ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322641

Bình chọn: 8.00/10/264 lượt.

lặng im:

- Mẹ à! Thư Thư đi cùng nhóm bạn của Quốc Huy và Nhã Chi đấy.

- Vậy sao . Hai đứa nó quen biết Thư Thư à ?

- Chắc vậy , mẹ à.

- Ờ, Thư Thư ! Lại đây bà bảo.

Cô nhìn bà với ánh mắt buồn rồi quay đi, ngồi cạnh Huy và Thụy Hương em gái của anh, đi chung bạn trai của mình.

- Bà quen với em hả - Giọng Huy nhỏ và nghiêng mặt hỏi cô.

Liếc về Nhã Chi , cô lắc đầu:

- Không quen, chỉ biết vì ông bà ngoại của em khi xưa là tá điền của bà chủ.

Nhã Chi vui hẳn lên khi trao từng ly nước ngọt cho cả nhóm . Đến lượt Thư Thư , cô ngọt ngào lên tiếng:

- Tôi nghe gia đình nhắc đến Thư Thư nhiều lần, nhưng chưa có dịp chúng
ta gặp và quen nhau . Không ngờ Thư là bạn với anh Huy . Nếu biết trước, chúng ta đến với nhau lâu rồi.

Cha mẹ Nhã Chi ngồi cạnh bà trong im lặng, mắt hướng về Thư và nhóm bạn . Thư biết sự chú ý của họ nên đáp giọng không vui.

- Cám ơn sự chiếu cố của cô chủ . Thật ra, tôi không biết Huy đến thăm
nhà của cô . Nếu biết, tôi không bao giờ đến . Tôi biết thân phận nghèo
hèn, chỉ làm khó chịu khi xuất hiện ở đây thôi.

Cô cút tay khi Huy nắm tay mình như thầm bảo cô không nên lớn tiếng . Nhã Chi ngọt ngào cười:

- Thư Thư à! Chúng ta là bạn bè mà . Tuy lâu lắm rồi mình không có dịp
gặp nhau, chứ Nhã Chi luôn nghĩ tốt về bạn mà . Còn chuyện người lớn,
đừng bàn nữa nha.

- Cám ơn lòng tốt của cô đã cho tôi ngang
hàng bè bạn . Thật ra, ngày xưa mẹ tôi là nô bộc ở nhà này, làm sao bằng bà chủ được . Sỡ dĩ tôi không dám đến đây là vì giai cấp không cho phép thôi . Chứ được gia đình giàu có, hiền lành nhân đức chịu kết giao, ai
chẳng muốn.

Mẹ Nhã Chi bước đến, nhỏ nhẹ lên tiếng, khi sắc mặt của ba Chi nóng đỏ, mắt hướng về Thư trừng lên.

- Thư Thư à! Chuyện gì đã qua, con hãy để cho quá khứ bình lặng theo
ngày tháng đi . Có noí gì cũng vậy thôi . Bây giờ con là bạn của bác sĩ
Huy, đến đây là khách của Nhã Chi rồi.

Thư Thư quay sang nhìn
Huy, Huy biết sự trách cứ trong lòng cô . Anh năm tay cô, dù Thư không
phản ứng, nhưng anh biết cô không vui . Thư nh`n mẹ Nhã Chi , ngọt giọng hơn:

- Xin lỗi bà, quá khứ nằm yên, chứ không bao giờ chết,
tôi noí lên ở đây là lời cảm ơn sâu sắc của bà và Nhã Chi đã dành sự đặc biệt cho tôi qua danh phận của bác sĩ Huỵ Nếu bạn gái của ông Huy là
ai, tôi sẽ ở lại dự với anh, còn giàu có hay nghèo như mẹ con tôi chẳng
hạn, không thành vấn đề...

- Thư Thư !- Huy nắm tay cô kéo xuống, khi thấy cô giận dỗi đứng bật dậy.

- Anh để em noí . Anh không biết gì đâu . Ngồi im đó cho em.

Hướng về bà, Thư rắn giọng.

- Còn riêng gia đình danh giá của bà, tôi không bao giờ dự . Bởi mẹ tôi
và con gái bà ta đã từng không đủ đức được hưởng những gì bà đang ung
dung ôm lấy . Xin lỗi, tôi phải về ngôi nhà nghèo khó, vì nơi ấy mới
thật sự là của tôi . Cảm ơn.

Thư bước đi, Huy chạy theo nắm tay cô lại trong khi cha Nhã Chi hét lớn, tay chỉ về Thư giận dữ.

- Để nó đi . Đồ mất dạy . Cút xéo đi, càng nhanh càng tốt . Mau lên.

- Ba à! Bỏ đi . Chị ấy giận chút thôi mà . Thư Thư về nhanh đi . Ba giận đó.

Thư gạt tay Huy . Cô đứng lại nhìn ông, cười gằn.

- Đúng vậy . Mẹ con tôi ra khỏi căn nhà quyền quý của ông càng nhanh
càng tốt . Không đủ khả năng đi, ông cũng cho gia nhân đánh đuổi mẹ tôi, khiêng bà trả về nơi xuất xứ mà . Khỏi nhắc tôi vẫn nhớ . Nhà ông giàu, nhưng đạo đức của một con người thì không hề có . Tôi cần sao ?

Ba của Nhã Chi bước nhanh về phía Thư, và trên má cô, mười ngón tay in đậm . Huy không sao ngờ và cản được ông . Thư Thư không sợ hãi, cô đứng đó
trừng mắt trân trối nhìn ông, cười nhẹ:

- Ông quên rằng, tôi
không có cha từ lúc lọt lòng đến giờ sao ? Tôi đâu có đủ phước để có
người dạy dỗ mà biết lễ nghĩa . Cho nên tôi có tâm ác độc, muốn chiếm
đoạt những gì người ta có mà tôi không có được.

- Im đi! Cút xéo đi!

- Có cần đánh thêm vài bạt tai cho cơn giận ông hạ xuống, cho đáng cái
tội mà bà mẹ điên điên, dại dại của tôi không đủ khôn ngoan dạy con gái
mình . Ông đánh đi, đánh cho mẹ và vợ con ông hài lòng . Sợ nhơ tay nên
ông không đánh à ?

Huy kéo Thư đi . Nhã Chi nhỏ nhẹ khuyên Thư:

- Ba đang nóng, Thư về đi . Ngày mai đến gặp bà, mọi chuyện sẽ qua mà.

- Mẹ con cô không đủ tư cách để noí chuyện với tôi . Im đi là hơn . Tôi
đâu có thích ở đây mà về với không . Mẹ của cô thích gia tài này, thích
ba của người ta nên chiếm đoạt bằng mọi thủ đoạn . Cô sinh ra từ người
đàn bà độc ác đó hay lắm, hãnh diện lắm sao ?

Thư đẩy Huy thật
mạnh . Trong lúc bất ngờ, Huy loạng choạng rồi vô tình ôm lấy Nhã Chi và cả hai ngã xuống đất . Khi anh gượng ngồi dậy thì Thư đã khuất trong
tầm mắt của anh rồi.

Huy quay lại, kéo Nhã Chi đứng dậy . Anh thở dài rồi cùng cô trở lại bàn, ngồi bên nhau trong không khí ngột ngạt khó thở.

Nhã Ch