
lí đó chỉ vì bản tính thích lo chuyện người
khác của mình . Hơn thế, còn vì ông nội anh. Chuyện này có thể giải
thích rõ ràng với bố mẹ anh nhưng với một người như ông nội anh cô không có đủ can đảm gây sốc cho ông. Nếu như thế chẳng phải là quá độc ác rồi sao??
Là . . . tại mọi người đều hiểu nhầm. Coi như để họ vui tôi và anh cùng giả vờ chút. . .
Tôi không muốn – Anh chắc nịch
Anh còn không muốn?? Tôi mới là người chịu thiệt đấy !!!
Cô??? Chịu thiệt??? – Anh nhắc lại kiểu khó tin
Không vậy thì gì !!! Tôi giúp anh để nhà anh yên tâm. Tôi giúp anh vô điều kiện như thế thử hỏi có ai tử tế và tốt bụng hơn thế nữa??? Ở cùng với anh có biết tôi bực bội, khó chịu , bức bách tới đâu không??? Thế
mà vẫn chịu đựng, giúp đỡ anh. Không 1 câu cảm ơn còn khinh thường nữa
!!!
Thôi được. Nhưng cho cô biết , tôi chỉ vì ông nội. Ngoài ra, không vì bất kì ai !! Coi như tôi chịu thiệt để chấp nhận một đứa ngốc như cô đi
Gì mà chịu thiệt chứ??? Rõ ràng cô là người thiệt thòi, anh còn dám
mặt dày nói ra từ đó. Anh ta nghĩ cô như bao người khác : ái mộ, tung
hô, ao ước có được anh sao?? Đã nhầm tuyệt đối rồi. Cô mà cần, mà thèm,
mà khao khát anh ư?? Cô sẵn sàng cãi lộn thậm chí tặng anh một cái nhìn
khinh thường lắm chứ!!! Đâu cần giữ ý với con người như vậy. Cô kết thúc cuộc nói chuyện vì thực sự nói chuyện với anh rất rất mất hứng . . .
nhiều lúc còn đuối lí . . .
Anh cuối cùng sau câu nói “ chịu thiệt” kia thì quyết định đưa cô về
nhà. Trèo được lên xe. Cô bé đội mũ bảo hiểm. Trước khi đi cô có dặn Vyl :
Anh đừng đi nhanh ! Tôi sợ lắm
Vừa dứt câu Vyl phóng vù đi Puny chỉ biết la hét. Anh rõ ràng là hành hạ người quá đáng. Lần trước không biết thì coi như cô xui xẻo. Lần này cô còn nói tử tế trước đó là sợ rồi mà người ta vẫn phóng nhanh như thế không phải hành hạ thì là gì!!! Không phải ưa tốc độ mà chính là cố ý
hành người khác . . . Hoàng Tử hắc ám . . . hắc ám . . .vô cùng hắc ám . . .
Đến nơi. Như lần trước Puny lại trong tình trạng thê thảm hết mức còn Vyl thì lại gặp lại cái tiếng aaaa của cô bé phiền phức này.
Này ! Cô thừa calo đấy à??
Anh phóng nhanh vậy ai mà không sợ ! Hành người quá đáng mà
Tôi còn chưa tính chuyện cô thừa lúc ôm tôi đâu
Tôi . . . tôi . . . chỉ là tại anh đi nhanh đấy chứ !!! Tôi đâu muốn như vậy !!!
Cô bé lắp bắp đáp. Ai mà thèm ôm cái kẻ như anh. Tình thế dồn ép thôi mà. Cô cũng chỉ là quán tính và phản xạ thôi !!!
Được thôi. Nhưng đừng thấy tôi quá dễ dãi mà thích tôi !!!
Anh thật dễ dàng nói ra 2 từ: Được thôi. Cứ như mọi chuyện đơn giản
lắm vậy. Cô có chết cũng không nghĩ rằng thích được người thế kia. Tự
tưởng tượng. Cô mà thèm ư?? Có thể lúc đầu hơi rung động vì vẻ ngoài ưu
tú kia nhưng ngay khi tiếp xúc với anh thì mới biết rõ bản chất con
người. Làm sao cô sống chung được với anh đây !!!!
Tôi thà ế chứ không thèm thích anh !!
Nói rồi, cô đi vào nhà. Rồi như cảm giác ngờ ngợ. Lỡ như có thích anh thật, chẳng lẽ cô lại chịu cảnh ế sao?? Mà mặc kệ, cô không đến nỗi
nào, dù có ngốc 1 chút, lùn 1 chút, cứng đầu 1 chút nhưng kể cả là vậy
đâu đến độ không ai thèm. An tâm hơn, cô trở lại vẻ vô tư, hồn nhiên. . .
Miễn cưỡng đi theo Puny vào nhà. Cô bé cũng hơi ngượng khi cho 1
người con trai vào phòng mình. Nhưng nhiều đồ cô cần đến nên không thể 1 mình dọn được. Và sau đó, Vyl biết vì sao cô bé có nhiều đồ thế rồi.
Thì ra là cô bé đó định đem theo cả đám gấu già , gấu trẻ này đi theo
nữa. Thật không hiểu nổi
A-A-Anh nhìn gì thế ? – Puny đang dọn quần áo thấy anh cứ đứng thừ người ra
Cô là học sinh lớp mấy? – Vyl hỏi cô bé khi đang giơ con gấu bự bự lên ngắm nghía
À mấy con gấu đó. Tôi ngủ ôm cho đỡ sợ – Puny giằng lấy con gấu Vyl đang cầm
Anh có hơi ngạc nhiên vì cô lại giữ đồ như thế nhưng rồi kiểu : Người lớn không chấp trẻ con . Anh để cho cô cầm lại đồ quý giá !!!
Bỗng chốc từ đâu một chú mèo nhỏ đi ra dụi vào chân anh. Không chỉ có gấu bông chất đống như viện bảo tàng nhồi bông mà còn có cả thú cưng
thế này. Xem ra cô không hề cô đơn chút nào !!! Căn phòng cũng ấm cúng
đấy chứ. Anh ôm lấy chú mèo đang quấn lấy chân mình lên ngắm nghía. Đúng là rất dễ thương – dễ thương y như chủ nó vậy !!! Anh thích thú vuốt ve chú mèo trên tay .
Là mèo của tôi đó. Anh đừng hành hạ thú cưng của tôi !!!!
Anh đặt chú mèo cưng của cô xuống đất. Anh còn chưa gây tổn hại gì
cho nó mà cô đã lo như vậy. Có lẽ với cô chú mèo đó thực sự rất quan
trọng
Chính là món quà sinh nhật bố cô dành tặng cô nhưng đó là mẹ của chú
mèo này. Khi vừa mới sinh ra nó thì mẹ nó đã chết vì bị bệnh. Cô rất
thương nó vì dường như cảm giác người thân rời bỏ mình quả là rất đáng
sợ, rất đau đớn !!!
Công việc dọn những thứ cần thiết đã xong. Anh quản lí để đồ lên xe và 3 người trở về nhà Vyl.
Cô chủ ! Bà đã dọn xong phòng cho cháu rồi – Bà quản gia hiền từ