
! Cứ tiếp tục đi!! Thành thật xin lỗi – Cô bé cúi đầu lần thứ 2 trước bao ánh mắt đang đổ dồn về phía mình
Tiếng xì xào bắt đầu:
Hẹn hò với cả thầy ở thư viện – Bạn A lên tiếng
Theo tớ thấy hình như ông thầy bỏ cô ấy theo cô gái khác nên mới la lên như vậy – Bạn B tiếp tục
Không trách được mà. Thầy giáo trường mình trẻ và đẹp trai nữa – Bạn C tiếp
Mình cũng từng thích thầy Y 1 thời gian đấy !!! – Cả đám bàn luận
. . .
Puny nhìn sang Vyl đang tức tối ngùn ngụt. Giờ mà lên tiếng chắc Vyl
không tha cho cô bé được. Chả khác gì ngồi cùng quả bom có thể nổ bất kì lúc nào. Cứ nhìn Vyl rồi lại nghe thêm tiếng bàn tán cô bé run run lo
lắng.
“ Chắc anh ta giận mình rồi. Phải làm sao đây?”
Và 1 ý tưởng lóe lên trong đầu cô bé. Nói rồi mà đầu óc đơn giản như Puny thì chỉ có:
Trong 36 kế. Chuồn là thượng sách
Thu dọn sách vở vào cặp, cô bé chuẩn bị chạy ma ra tông. Buộc chặt dây giày lại và đếm 1. 2 . 3 . . Chạy
Đúng là oan gia. Chạy thoát anh ta lúc này nhưng ngay khi về nhà Puny mới nhận ra mình không thể thoát được anh ta trong mấy ngày sắp tới . . .
* * *
Về đến nhà mẹ cô bé chuẩn bị đồ ăn rất ngon. Cảnh này này giống như
là trên phim như kiểu 2 người sắp xa nhau ấy. Cô bé hơi lo lắng hỏi mẹ:
Sao tự nhiên mẹ nấu nhiều món thế!!!!
Tuần sau là thi hết học kì 1 rồi mà con cứ học thế này mẹ lo lắm. Con mà đúp thì xấu mặt mẹ và cả con rể thông minh, đẹp trai nữa (
>__<)
Puny gắp đồ ăn vào bát không để tâm lắm chỉ thuận miệng đáp:
Ý mẹ là thế nào. Vòng vo tam quốc. Biết ngay là có việc mà
Chỉ có con là hiểu mẹ thôi đấy. Còn 1 tuần này nữa con qua nhà con rể học đi
Vừa giơ đôi đũa lên thì cô bé lại hạ xuống. Nghe thế đã chẳng muốn ăn rồi. Suốt ngày bắt ép người mà
C-C-Cái gì??? Mẹ lại bắt con sang nhà anh ta học hả???? Con chả ở đấy đâu. Ai biết thì con chết mất! Người ta sẽ nói con mẹ là loại người vô
học và lẳng lơ đấy
Biết sao giờ. Bà lại gọi mẹ qua nhà rồi. Con qua đấy học đi. Sớm muộn gì cũng là người 1 nhà.Yên tâm đi. Ai nói thì mẹ sẽ cho người đó một
trận
Puny xịu mặt , gắt lên đầy bất mãn:
MẸ !!!! Có ai lại muốn con mình ở cùng nhà với 1 người con trai
không? Nhỡ con làm sao mẹ vui được à! Anh ta . . . rõ ràng bắt nạt con . . . Híc
Có con bắt nạt người ta thì có đấy! – Mẹ Puny khẳng định
Khuôn mặt đầy u ám của Puny càng ngày càng tối sầm đi. Sao mẹ không tin là anh ta bắt nạt cô chứ?
-Im lặng là đồng ý. Vậy thì chuẩn bị qua đó đi nhé! Mẹ phải qua nhà bà tối nay
“ Ôi cái cuộc đời tôi. Puny à!! Thực sự là mày với anh ta có duyên nợ gì ấy. Ghét mà người ta cứ bắt ở cùng hoài à. Ngay đến mẹ cũng bắt tôi
dính lấy anh. Cứ chờ đấy. Tôi sẽ thoát được anh thôi !!!!!”
Sáng, tại nhà Vyl
Chào mọi người !!!! – Puny miễn cưỡng lên tiếng với vẻ mặt thảm không còn gì hơn
Cô cứ yên tâm để cô Puny ở đây! Khỏi lo nhé – Anh quản lí lên tiếng
Tất nhiên rồi
Puny quay lại thấy bộ mặt hứng khởi của mẹ là nổi điên :
Mẹ nói đi tối qua còn đưa con đi làm gì?
Con bé này, mẹ đưa con đi mà còn bực bội
Vâng, hẳn là đưa con đi. Mẹ TỐT thật – Puny lầm bầm
Ai chẳng biết đưa đi để gặp cái người đẹp trai kia chứ không thì thể
nào cũng bắt đứa con này tự mình đi qua đây rồi mặt dày xin phép được ở
đây một tuần.Trời đất quỷ thần ơi, còn có ai bên cạnh đứa con này
không??
Vyl cười chào mẹ “ vợ”. Còn tặng thêm cô bé nụ cười ác quỷ. Điềm báo những ngày tồi tệ hơn trước sắp đến.
“ Mình chết chắc rồi” – Cô bé thầm nghĩ trước khi chuẩn bị đi học
Bà dọn hộ cháu đồ lên phòng nhé – Bà quản gia ân cần
Vậy thì tốt quá ạ. Bà cứ để lên, học về cháu tự dọn được rồi. Cháu đi học đây.Tạm biệt bà
Sao không đi cùng cậu chủ thế cháu dâu? – Bà quản gia ngạc nhiên
Dạ. Tại vì . . . ừm.. . – Cô bé lúng túng không biết trả lời sao
Quên là mình phải tới lớp sớm để trực nhật cô bé đứng như trời trồng
chẳng biết làm sao. Kể ra thì cô bé với Vyl chỉ giả vờ thôi. Bà mà biết
chuyện thì không biết sẽ sao
Đi thôi – Vyl kéo cô bé đi trước khi nàng ấy quên luôn đi học
Ơ . . Anh . . Vẫn chưa đi à!!!! – Puny ngơ ngác hỏi
Ừm. Đợi cô – Anh thản nhiên
Đợi tôi ????? Anh mà tốt bụng thế á!!!!!
Cô nghĩ tôi tệ thế nào?
Cô bé đi sau anh cười vui vẻ:
Lúc trước là vậy. Bây giờ thì anh cũng tốt nhưng không thể hiện ra
ngoài. Chỉ là nhiều khi anh thích chọc tôi tức điên lên cực kì là khó
chịu. . . Mà thôi, anh đưa tôi đi học nên phải cảm ơn chứ nhỉ?
Bất chợt anh dừng lại. Cô bé đi sau đâm sầm vào sau lưng anh
Á!! Đang đi lại dừng. Đau quá à – Puny xoa xoa cái đầu tội nghiệp
Vyl vẻ mặt rất lo lắng :
Có sao không????
Hahaha
Dây thần kinh của cô có vẫn đề rồi đấy !!!
Anh cũng có lúc d