
để kiểu này – Tan từ
đâu cũng lên tiếng
Hai người thật là . . . dù sao cũng cảm ơn vì đã an ủi tôi nhé!
Gum cười nhìn hai kẻ đang an ủi mình bằng những câu nói không thể
hoàn mĩ hơn .. Suốt dọc đường đi cả ba trò chuyện thật vui . . Cảm giác
về cô bé Tomboy này cũng đã khác đi rất nhiều . . Chuyến đi ý nghĩa này
khiến nhiều người hiểu nhau hơn
Trong khi cặp đôi của Lin và Zita đang hạnh phúc với những phút giây
được tự do. . Ba người kia thì dần hiểu nhau hơn thì ở đâu đó có bốn
người đang đi với không khí u ám khó tả . . .
Mãi sau Hoa Phương và Minh Yên mới cam chịu đi về trước vì cô nàng
không thể chịu được không khí u ám và không gian ảm đạm này thêm chút
nào nữa. . Minh Yên có ý cõng Puny về nhưng cô bé không chịu nên anh
đành đi cùng Hoa Phương về xem nhiệm vụ tiếp theo cho đội . . Cả hai
người nuối tiếc ra về . . .
Puny đi cà nhắc đến là tội phía trước Vyl một khoảng. Trong đầu cô
đang nghĩ có phải mình đáng ghét đến mức Vyl không thèm đếm xỉa gì tới
hay không mà nãy giờ anh im lặng chẳng nói câu nào!
- Cô có bị ngốc không ?
Cô bé đột nhiên bị Vyl mắng câu như vậy có chút ngạc nhiên. . Cô nhận ra chẳng bao giờ cô và Vyl có thể nói chuyện mà không cãi vã. Có khi
nghe Vyl nói những câu quan tâm như Minh Yên thì chắc cô cũng không bao
giờ nghĩ người đó là Vyl.
Nghe những câu nói của anh cô bé biết rằng có chút quan tâm nhưng lời lẽ chỉ khiến cô bé muốn đạp anh vài phát cho hả giận. . .Thật may là cô bé còn biết tới bản tính sợ nên không ra tay. . Nếu không chắc giờ cô
bé không yên với anh rồi
Đến câu tử tế cũng không nói được!
Cô bé trách móc anh vẻ mặt rất tội nghiệp. . .Anh nhìn cô như vậy lòng lại nhẹ xuống đôi chút. . .
Tử tế thì cô sẽ nghe à đồ cứng đầu
Tôi . . !!!!!
Cô bé bước đi không nổi nữa. . Chân tê nhói . .
Vyl cúi người bế cô bé lên ngang người mình chưa để cô bé kịp phản
ứng gì thì đã nằm gọn trên tay anh. . Bất ngờ bị mất thăng bằng cô đã
dần lớ ngớ hiểu ra mình đang ở đâu. . Giãy giụa vào gào thét là điều sớm muộn
Đáng ghét! Bỏ tôi xuống
Ngoan, nếu không thì đừng trách
Cô bé tất nhiên là cứng đầu không nghe lời. Vẫn kêu la và đánh vào người Vyl .
Một mình ở đây có sợ không?
Cô bé gật đầu
Thú dữ có sợ không? ( ở đây mà có thú dữ Hoàng Tử cứ dọa bạn Puny ngốc)
Cô bé lại gật đầu
Ma có sợ không?
Cô bé gật đầu tiếp. Dù sao nhắc tới thì ai cũng biết là cô bé sợ ma
thế nào mà. Lần xem phim cũng đã phải ôm anh vì quá sợ hãi. . Chạm đến
dây thần kinh sợ hãi đó là cô rợn người
Cô ở đây tôi đi về !
Theo quán tính cô bé đang gật đầu lại chợt nhận ra lắc đầu quầy quậy. .
Chợt nghe tiếng kêu từ đâu vọng ra rất đáng sợ. . Trời cũng đã về
chiều . . Với tốc độ rùa bò của cô bé khả năng đi được thêm mấy đoạn nữa chắc trời cũng tối thật. . Cô bé không đến mức ngu ngốc mà cãi lại lời
Vyl nữa. Đành ngoan ngoãn để anh ôm mình như thế về nơi mọi người đang
chuẩn bị cho cuộc thi tiếp theo.
Khi tỉnh dậy . . Puny thấy mình đang nằm trong lều trại ngủ ngon
lành. Nhìn quanh thì thấy Vyl đang gục đầu mệt mỏi nằm ngay cạnh . Cô bé giật nảy mình rồi chấn tĩnh lại. Suốt cả đoạn đường cô được anh bế về
mệt chết đi! Còn chưa nói đến độ nặng như một con heo của cô . . .
Puny ngồi dậy lấy chăn đắp lên người Vyl . .. Anh ngủ khá say vì có
tiếng thở rất mạnh . . Cho tới hôm nay cô bé mới “lại” được ngắm kĩ
khuôn mặt của Vyl gần như thế này . Ngày thường Puny và Vyl toàn đấu
khẩu nên trong mắt cô bé Vyl luôn là tên khó ưa và có chút đáng ghét.
Nhưng giờ đây khi nhìn Vyl ngủ cô mới nhận ra anh không hoàn toàn là kẻ
đáng ghét nữa .Rồi cô nghĩ tới điều gì đó và bật cười . . .
Điên đủ chưa?
Bất ngờ anh lên tiếng làm cô bé giật mình lùi người về phía sau
Anh dậy mà không báo trước gì cả ! Nhưng mà . .
Sao?
Anh có thấy giờ mình rất giống ai không?
Vyl vẫn đang nhắm mắt đáp gọn: – Ai???
Hoàng Tử ngủ trong rừng đó. Hoàng Tử đang chờ đợi một chàng Hoàng Tử khác tới cứu mình khỏi giấc ngủ ngàn năm. Ha ha ha ha
Cô bé ôm bụng cười không dứt. . .Nghe xong câu chuyện “ ớn lạnh” của
Puny , Vyl mới mở mắt trừng trừng nhìn cô bé. . Mới nhẹ nhàng với cô
chút mà giờ đã dám châm chọc anh.
Anh có biết nụ hôn ngọt ngào nhất là từ hai chàng trai không?
Cô . . . nói nhảm cái gì thế?
Thật đấy! Anh không tin à? Không tin thì thử đi >”<
Con bé này, dám nói vậy nữa. Không biết ai đi nói cái chuyện vớ vẩn này với Puny mà cô bé ấy lại có suy nghĩ này nữa.Aishhh!!!!
Vậy tôi nên thử với cô trước
Sao cơ?? Tôi là con gái mà
Chính thế. Để phân biệt rõ hơn đấy. Cô cố ý đúng không?
Gì cơ? Hiểu lầm rồi.Tôi. . . tôi không phải muốn thế này. Không phải đâu. . .
Vyl cứ tiến gần lại cô bé làm cô thấy sợ. Cô chỉ đùa một chút xem anh phản ứng thế nào thôi mà. Ai ngờ