
.
* * *
Trong khi đó đội của Gum và Huan đã chạy được một khoảng cách khá xa so với các nhóm khác. Quả không hổ danh là cặp đôi thể thao của cả đội. . .
Chúng ta chạy lâu vậy rồi mà nào thấy đội khác đâu?
Đồ rùa bò như anh . . có khi đã bị mọi người vượt từ nãy rồi . Hứ
Đúng là . . chẳng dễ thương chút nào
Không cần và cũng khỏi thể hiện trước mặt anh – Gum chỉ tay vào mặt Huan
Tôi thì sao??? – Huan nắm ngón tay chỏ của Gum hất sang 1 bên
Không sao trăng gì cả!!!! Chạy điiiii ! Thua thì đừng trách tôii
Chỉ sợ nhóc không đuổi kịp tôi thôi – Nói rồi Huan chạy vụt lên trước Gum khi cô bé vẫn đang ngơ ngơ
Khoan đã! Đứng lại ! Tôi sẽ không thua đâuuuu – Cô bé cũng chạy với theo nhất quyết thắng Huan dù hai người cùng một đội
Bên đội đó chạy tiến độ tên lửa thế nào thì bên đội này chậm tiến gấp bội . . .
Đích cũng không còn xa cho lắm nhưng chân cô bé đã kiệt sức để chạy
tiếp. Thê thảm hơn là Puny còn vấp phải một cành cây trượt ngã. Chân
chính thức đình công vì tội trạng bất cẩn của cô bé … không chỉ một mà
rất nhiều lần . . .
Em không sao chứ ? – Minh Yên chạy lại phía cô bé
Á!!! Chắc em không chạy nổi nữa rồi! Anh cứ chạy trước điii – Cô xua tay tỏ ý mình ổn nếu nghỉ thêm chút nữa
Chân em như vậy làm sao anh bỏ mà chạy được !
Puny vốn dĩ là người rất cứng đầu và khó bảo thế nên cô lại đứng lên
cất bước. Vết thương chưa lành đã bật máu ra, cô bé ngay cả cố cũng
không thể nữa rồi, chân đau đớn khuỵu ngay xuống. May mà Minh Yên nhanh
chóng đỡ lấy Puny kịp lúc trước khi cô bé ngã ra !!!
Minh Yên dìu cô bé ngồi xuống một phiến đá gần đó
Đội của chúng ta sẽ . . .
Giờ còn quan tâm tới cái đó nữa sao. Em thật khiến người ta yêu đấy
S-S-Sao anh lại nói như vậy ??– Cô bé ấp úng
Minh Yên lo lắng nhìn vào bàn chân yếu ớt đang chảy máu mà đau lòng.
Anh thật sự rất lo nhưng có lẽ cô bé ấy chẳng thể biết được cảm xúc này. Anh lên tiếng:
Chân em đau thì lên lưng anh đi
K-Không đâu. Em tự đi được mà. . .
Cô bé từ chối lời đề nghị của Mình Yên .Thấy ánh mắt không hài lòng và có chút khó hiểu của Minh Yên , Puny liền tiếp:
Ý em là em . . . nặng lắm !!!
Hahaha . . . Em đang chê anh yếu sao??
Em . . . không có ý đó chỉ là em sợ anh mệt thôi
Không sao. Trời tối ở đây ghê lắm, em muốn hai chúng ta cùng ở đây cả đêm chắc???
Nghe tới trời tối trong một khu rừng như thế này cô bé sợ hãi đành phải leo lên lưng Minh Yên . . .
Puny thoáng nghĩ tới Vyl . . liệu rằng anh có sẵn sàng cõng cô khi ở
vào hoàn cảnh này không?Tâm trí của cô bé lại không thể nào ngừng nghĩ
về người nào đó . .
Sao em lại quen với Prince ?? – Minh Yên lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của cô
Cũng chỉ là sự tình cờ thôi ! Bắt đầu thế nào không quan trọng điều
quan trọng là em và mọi người đều tìm được điểm chung và quan tâm tới
nhau! Với em có được những người như vậy bên cạnh thật đáng quý !!! – Cô bé trả lời đầy tự hào và phấn khích
Có vẻ mối quan hệ của em và họ rất tốt đặc biệt là với Vyl
Thực ra thì cũng không hẳn là tốt. Mà em và anh ta chỉ có đấu khẩu
thôi. Chưa được 2- 3 câu đã thành cãi vã rồi. Anh ta luôn là người thắng . . haizzzz . . có lẽ em không nên chọc tức anh ta nếu không muốn bị
chế giễu . .- Puny chỉ cần nghĩ tới bộ dạng thảm hại khi bị anh ta châm
chọc là bực không chịu được
Dù vậy cậu ta cũng khiến anh phải ghen tị rồi !
Câu nói của Minh Yên có phần khó hiểu làm Puny phải xác nhận lại :
Anh cũng đâu có thua kém Vyl đâu thậm chí anh còn là một người được
nhiều người yêu quý, anh còn là học sinh xuất sắc nữa, anh đẹp trai ,
tài năng, gia đình danh giá . . có gì phải ghen tị chứ??
Điều anh ghen tị chính là em
May mà chưa để Minh Yên nhìn thấy khuôn mặt đã đỏ lên của Puny !Cô
rất hay đỏ mặt và ngại vì thế ngay sau đó dây thần kinh xấu hổ đã phát
huy mạnh mẽ!! Không khí trở nên lắng xuống, cô vẫn như là chưa thể tin
vào điều mình vừa nghe!
Không chỉ chân bị đau mà hình như tai em cũng bị đau rồi !!! – Cô bé lảng tránh
Giọng nói trầm ấm và ngọt ngào lại vang lên :
Anh nếu đã tài giỏi trong mắt em như vậy thì. . . em có yêu anh không, Bảo Uyên???
Puny ! Xem này !Lần này tụi tớ thắng rồi nhé ! – Lin phấn khích kéo Gum với Huan lại khoe thành tích về nhất của hai người
Vừa về đến nơi, Lin đã hò reo với Puny. Cô bé vẫn đang thất thần vì câu nói của Minh Yên nên phải mãi một lúc sau mới đáp
Vậy à! Chúc mừng nha!
Mà chân cậu sao thế Puny? – Gum nhìn xuống chân Puny hỏi han cũng phần vì cô bé thấy Minh Yên cõng Puny về đây
Hôm qua không cẩn thận bị ngã sáng nay lại bị vấp phải cành cây mới ra thế này . . Tí nữa băng lại là được mà
Cậu lại bất cẩn rồi đấy – Gum than trách
Hoa Phương!!! Sao cậu lại để người bị thương ở c