Teya Salat
Chị Hai Học Đường

Chị Hai Học Đường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322825

Bình chọn: 8.00/10/282 lượt.

ề phía Phong Linh. "Cậu tên Phong Linh àk?"

-"Ừkm."Con bé khẽ gật.

-"Tên cậu đẹp ghê. Hj" Nó cười, làm Phong Linh mặt đỏ rần. Cô bé đứng bật dậy, ú ớ

-"ơ...Tao...tớ...có...có việc gấp. Đi trước đây."

Thiên Di bật cười khi thấy Phong Linh lúng túng như thế. Nó gọi với theo.

-"Bao giờ rảnh thì đến chơi với tớ nhé."

Nó vừa dứt lời thì chợt thấy lạnh gáy. Ánh mắt Hạo Nhiên đầy sát khí cắm thẳng vào nó khiến nó rùng mình.

-"Em định cứ gây sự mãi thế hả?" Hạo Nhiên hét lên làm nó và San San giật bắn người.

-"Ơ...đâu...tại bọn kia chứ" Nó lí nhí, cười cười mong Hạo Nhiên bớt giận. Nhưng Hạo Nhiên không cười.

-"Anh sẽ giết bọn đó"

Thiên Di giật mình. Nó không muốn thế. Dù có chút vui vui, nhưng nó không muốn Hạo Nhiên vì nó mà đánh nhau

-"Không được Hạo Nhiên"

-"Lí do?"

-"Ơ...Em...em không muốn."

-"Em không muốn? Vì lo cho anh àk?" Hạo Nhiên thoáng chút ngạc nhiên. Nhưng Thiên Di nhăn mặt.

-"Không. Chỉ là em không muốn gây thù chuốc oán thôi"

Hạo Nhiên im lặng. Thiên Di nói cũng đúng. Nó vốn không được mấy ai ưa. Nếu Hạo Nhiên làm như thế thì Thiên Di sẽ không được yên.

- "Thôi được." Hạo Nhiên dịu giọng. "Nhưng em phải hứa lần sau trừ tự vệ ra, không được gây sự"

-"Em có gây sự đâu" Nó lí nhí, rồi cười. Làm San San với Hạo Nhiên cũng không nhăn mặt được nữa

-"Di Di ngốc." San San khẽ mắng nó. Nhưng San San biết. Người bạn có nghĩa khí như nó bây giờ rất khó tìm.

Lúc ra về, ngồi trên xe, Hạo Nhiên khều nhẹ nó

-"Này."

-"Sao?" Nó quay sang nhìn Hạo Nhiên. Nhưng Hạo Nhiên không nhìn nó

-"Lần sau đừng làm anh lo thế nữa"

-"Có phải em muốn đâu"

-"Vì em gây sự còn gì."

-"Cậu ấy cần được giúp mà."

-"Đừng có cãi" Hạo Nhiên rít lên."Sao em hay cãi thế nhỉ?"

-"Em có cãi đâu?" Nó hếch mặt lên, chọc tức Hạo Nhiên.

-"Thôi. Không nói nữa. Còn đau không?"Hạo Nhiên dịu dàng hỏi nó làm nó khẽ cười. Cánh tay đau ê ẩm cũng như bớt đau.

-"Không đau nữa." Nó trả lời. Nhưng Hạo Nhiên lườm nó một cái

-"Em là đá hay sao." Rồi Hạo Nhiên kéo nó vào lòng, thì thầm. "Vợ anh cũng đáng để tự hào lắm"

-"Ai...ai là vợ anh chứ?"

-"Ngượng gì nữa. Sau này dĩ nhiên sẽ như thế mà."

-"Em chưa đồng ý mà."

-"Nhưng em không ghét anh, thậm chí là thích?"

Thiên Di đỏ mặt. Đến nó cũng không biết tình cảm của nó là gì. Chỉ biết là bây giờ đây, được Hạo Nhiên ôm vào lòng như thế này, trong lòng nó
lại ấm áp lạ.

-"Hơn nữa..." Hạo Nhiên đẩy nó ra, nhìn thẳng vào mắt nó, cười tinh nghịch. "Đã để anh hôn rồi thì không thoát khỏi anh được
đâu.

Câu nói của Hạo Nhiên gợi cho nó về mảng kí ức làm nó phải suy nghĩ đến mấy ngày. Nụ hôn đó có phải là nó tự nguyện đâu. Nhưng mà...

-"Nhưng mà anh còn nhớ hả?" Nó hét lên làm Hạo Nhiên cười còn tươi hơn lúc nãy nữa.

-"Trí nhớ của anh tốt lắm đấy"

Nó nhăn mặt. Cái gì chứ. Hóa ra là vẫn nhớ. Vậy mà cứ làm như không nhớ gì hết

-"Hạo Nhiên đáng ghét." Nó hét lên lần nữa, giơ tay đánh Hạo Nhiên một
cái. Nhưng mà không may cho nó là tay nó đang bị thương. Nó nhăn nhó ôm
lấy cánh tay bị đau.

-"Sao thế? Đau àk? Cô bé ngốc này." Hạo Nhiên
lo lắng, khẽ mắng nó, rồi lại ôm nó vào lòng. Nhưng nó đẩy Hạo Nhiên ra, lùi ra xa, thoáng đỏ mặt

-"Mặc em"

-"Không mặc được. Em là vợ chưa cười của anh mà." Hạo Nhiên càu nhàu, kéo nó lại, ôm chặt lấy nó.
Nó không đẩy Hạo Nhiên ra nữa. Cả quãng đường nó cứ ngồi im như thế, rồi thiếp đi lúc nào không hay.

Hạo Nhiên bế nó vào phòng, nhẹ nhàng đặt xuống giường. Hắn khẽ mỉm
cười nhìn vợ chưa cưới. Trước nay, Hạo Nhiên chưa bao giờ có bất cứ suy
nghĩ gì về con gái. Nhưng từ khi gặp nó, hắn như thay đổi vậy. Đứa con
gái thú vị. Nhưng hắn chỉ nghĩ về nó, chỉ quan tâm nó như vị hôn thê.
Còn về tình cảm...

Hạo Nhiên đứng lặng. Hắn không biết tình cảm của hắn dành cho Thiên Di là gì. Chỉ biết hắn không vui khi Thiên Di nói
chuyện hay liên quan gì đến những đứa con trai khác, tức giận khi nó bị
thương, vui khi ở cạnh nó. Nhưng lại không hề nhớ nhung.

-"San San. Cậu đã yêu ai bao giờ chưa?" . Thiên Di nằm bẹp xuống bàn, hỏi San San

-"Rồi." San San khẽ nhướn mày nhìn sang nó.

-"Cảm giác thế nào?"

-"Nói thế nào nhỉ? Cảm thấy muốn ở cạnh người đó, lúc nào cũng nghĩ đến người đó. Nhớ nhung lúc xa, vui lúc gần, đôi khi còn khó chịu khi người đó nói chuyện với người con gái khác. Sao thế? Muốn xem cậu có yêu Hạo
Nhiên không àk?" San San tuôn ra một tràng, quay sang nhìn nó, cười tinh nghịch. Nhưng Thiên Di im lặng. Nó không hề thấy nhớ nhung gì Hạo
Nhiên, cũng chưa thấy Hạo Nhiên nói chuyện với đứa con gái nào khác nó
và San San, nên chẳng biết cảm giác thế nào, ở cạnh Hạo Nhiên lúc vui
lúc bực. Tóm lại là rất mù mờ