Insane
Chiếc Nhẫn Đi Lạc

Chiếc Nhẫn Đi Lạc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210884

Bình chọn: 9.5.00/10/1088 lượt.

……..

Tùng ôm cái đầu vẫn còn đau nhức trở về nhà trọ, cha cậu đã ở đó rồi.

– Cha, cha gặp Vũ…ông chủ của con rồi à? Cha nói chuyện gì với ổng vậy?

– Cha xin cho con về mấy hôm làm đám hỏi, đảm bảo con không đi lâu làm ảnh hưởng đến công việc của ông ấy.

– Ông chủ con nói sao?_ Tùng nghe trống trận đập ầm ầm trong ngực. Cha nói chuyện cậu lấy vợ với Vũ Phong, chắc cậu chỉ còn con đường chết_ Chắc chắn anh ấy sẽ khó dễ để không đồng ý…._

– Dĩ nhiên đồng ý,_ như một gáo nước lạnh dội vào người, Tùng chết lặng. Anh ấy cắt đứt thật sao, không phải nóng giận nhất thời sao_ Nhân viên đi làm cũng có phép nghỉ mà. Chỉ tại con ham công tiếc việc. Ổng tuy hơi khó gần, khó nói chuyện nhưng cũng không phải người vô lý…à mà cha hỏi, sao người lần này với người lần trước hình như không phải một.

– À…là anh em…là anh em đó cha _ cậu nhớ lần trước người cha cậu gặp là Kim Thành_ cậu trả lời qua loa.

– Cha còn mời ông ấy nếu có thời gian thì tới chung vui với con…

– Cha….cha…rồi ông chủ nói sao?_Thấy Tùng có vẻ sốt ruột, cha cậu trừng mắt_.

– Cái thằng này, mời là mời cho có lệ thôi, đời nào ông chủ sang trọng như vậy bỏ thời gian xuống tận xứ khỉ ho cò gáy như nhà mình mà mày lo.

– Không…con lo đón tiếp không nổi thôi…_Tùng tìm cách đánh trống lảng_.

– Không cần lo, người ta tuy rất lịch sự bảo với cha nếu ông ấy có thời gian rảnh ông ấy sẽ tới. Nhưng nghe cũng biết là lời nói xả giao, có gì mà mày làm rộn lên thế.

– Thực hả cha?

– Ôi! ai cũng biết, lịch sự thì nói vậy thôi lo gì. Mà con lo dọn đồ đi, chiều nay hai đứa bay về luôn với cha.

– Con chưa chuẩn bị…_ Cậu thực không muốn về_

– Không nói nhiều, không về thì tụi bay lo thôi việc ở đây luôn đi, về dưới kiếm việc chỗ khác làm._ Sơn cũng bị chửi lây dù chưa lên tiếng câu nào_.

– Con thu dọn liền, không sao đâu mà….cha.._dĩ nhiên cậu biết cha cậu nói thì rất giữ lời. Cậu không muốn sẽ không được quay trở lên nữa. cậu còn nhiều việc ở đây chưa giải quyết xong_.

– Hừ, con với cái….chỉ được mỗi việc làm người khác lo lắng.

Tùng chẳng biết chuẩn bị cái gì, mọi thứ đều nằm ở nhà Vũ Phong cả, may mà giấy tờ tùy thân còn trên mình chứ không thì chẳng biết làm sao. Tùng đến Four báo cho Anh Kỳ biết cậu có chuyện. Anh kỳ chỉ biết thở dài:

– Thật không? Vũ Phong xử sự gì kỳ vậy. Mà cậu nói rõ chưa?

– Cũng không biết, em chẳng nhớ mình nói tới đâu, nói những gì với anh ấy nữa…

– Mà cậu khẳng định cậu với Phú không có phát sinh chuyện gì chứ?

– Chắc mà, tại hồi đó còn ngu, cứ nghĩ đã quan hệ với nhau thì toàn tâm toàn ý đi theo người ta, ai ngờ bây giờ mới biết trong mắt anh ta em là kẻ quấy rối.

– Thấy anh ta có vẻ đàng hoàng lắm mà, không ngờ vu cho cậu những chuyện động trời như vậy. Lại là với người anh ta từng yêu, thật.. đời khó trông mặt người…

– Em vẫn cứ đinh ninh mình bị người ta chơi rồi bỏ đã buồn biết bao nhiêu, đến khi quen biết Vũ Phong cũng không dám vọng tưởng nhiều. Ai ngờ, một lần ảnh say, hai người xảy ra quan hệ, lúc đó em mới biết thì ra lần trước đó với Phú thật ra chẳng có chuyện gì.

– Cậu chắc không, nhiều khi mỗi người khác nhau thì sao?_ Anh Kỳ hỏi không giấu được tò mò_ mà thật kinh khủng lắm hả?_câu này Anh Kỳ tự hỏi tự nghe_

– Khác gì, lần đầu thì em nhúc nhích còn không nổi, những lần sau thì ê ẩm chết người. Bảo đứng lên đi ngay không biết được chưa huống gì em vội chạy bộ năm tầng lầu để đi làm. Sự thật rõ như ban ngay có gì không chắc…_ Tùng trả lời chán nản_

– Cậu không giải thích rõ với Vũ Phong sao?

– Anh biết không, anh ấy bảo không quan trọng em từng ngủ với ai, nếu là anh anh có khó chịu không, có để tâm không._ Anh Kỳ khẽ gật đầu, trả lời “có”_ Anh ấy kết tội em đeo bám, lợi dụng anh ấy, còn thêm chuyện cha em lên gặp ảnh báo đám cưới nữa chứ. Một lời cũng chẳng biện hộ nổi, em nói gì anh ấy cũng chẳng để vào tai. Anh Kỳ à bây giờ em phải làm sao????, cha em chuẩn bị ngày mốt làm đám hỏi cho em rồi.

– Trời…!!..! Đã bảo cậu nói chuyện với Vũ Phong sớm đi không chịu, chần chừ mãi giờ thành trăm dâu đổ đầu tằm._ trăm tội lừa gạt Vũ Phong Tùng gánh hết_.

– Anh ấy đồng ý cho em lấy vợ, không ngăn cản. Hết thật rồi sao Anh Kỳ!!

– Anh…anh cũng không biết, mà Vũ Phong thực đuổi cậu hả?

– Bảo mang đi cái gì được thì mang, đừng đợi anh ấy gọi người tống ra cửa…

– Không tuyệt tình vậy chứ?_Anh Kỳ nhăn mặt, hồi Minh Hàn đòi chia tay cũng không quá đáng như vậy_.

– Còn hơn cả tuyệt tình, em đau lắm anh biết không. Tưởng chừng như em không thể thở nổi, cứ tưởng không thể tự mình bước ra khỏi đó mà phải chờ cái tên vệ sĩ dã man của anh ấy tới tống ra…dây dưa thêm nữa không chừng anh ấy cũng không ngại đập em thêm một trận mới thả đi…

– TÙNG!!!! Nói năng gì ghê vậy, cũng đâu đến nỗi….

– Đâu đến nỗi? ha…đâu chỉ vậy… bấy lâu em vẫn có cảm gi