Old school Swatch Watches
Chiến Thư Của Nàng Tình Nhân Nhỏ

Chiến Thư Của Nàng Tình Nhân Nhỏ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321983

Bình chọn: 9.00/10/198 lượt.

hiêm, còn có sự nghiệp mà cậu vất vả tạo dựng nên!” Lí Uyển Lăng
nóng vội trả lời. “Cậu vẫn không có liên lạc với bác gái à?”

“Có
hay không đều không sao cả, bà ấy đã có gia đình mới, còn có một đứa
con, có lẽ đã sớm quên mình” Giọng nói của cô lạnh nhạt nhưng nhuốm bi
thương.

Trong nháy mắt, hai người lại chìm trong yên lặng.

Phương Tử Cầm lắc đầu, mở miệng trước: “Mình phải đi rồi, hôm nào tìm cậu uống trà chiều.” Nói xong, cô liền thẳng lưng không sợ hãi tao nhã tiến về
phía trước.

Lí Uyển Lăng nhìn bóng dáng của Phương Tử Cầm không
chớp mắt, cô biết Phương Tử Cầm là người kiên cường, nhưng những người
kiên cường thường cũng chính là những người yếu ớt nhất.

& & &

Một lúc sau Phương Tử Cầm về đến nhà liền nhanh chóng tắm rửa, thay quần
áo, thời gian đến lúc dạ tiệc bắt đầu đã không còn nhiều. Bố cô đang ở
dưới lầu chờ cô, cũng bắt đầu thúc giục.

Cô trang điểm nhẹ, đôi
môi anh đào tuyệt đẹp nhẹ điểm phong cách của cô, sau khi mặc đồ xong,
cô nhìn qua gương ngắm lại chính mình.

Tóc dài bới cao, lộ chiếc cổ cao trắng nõn của cô, mấy sợi tóc lơ đãng sau gáy càng tăng vẻ lãng mạn phong tình.

Hai mắt của cô trong sáng mở to, hai má trắng nõn hây hây đỏ, đôi môi kiều
diễm ướt át, tất cả những điểm này đủ để cho mọi người phát điên! Trong
lòng cô khôi hài nghĩ.

Cô vừa đi xuống lầu liền đối diện ánh mắt giống như kiểm duyệt của Bố mình.

“Ừ, cũng không tệ, nhưng có một chút lãnh đạm, con gái nên biết chọn màu
sắc quần áo, để người khác có cảm giác thân thiết dịu dàng.” Phương Hữu
Bang giáo huấn.

Phương Tử Cầm vẫn hướng về trước, không nói một lời nào.

Phương Hữu Bang luôn luôn chú trọng cách ăn mặc.

Đã vào tuổi trung niên, dáng người của ông đã có chút ít phát phì, hai bên tóc mai điểm bạc, gương mặt ngày xưa bóng láng giờ đã hiện lên vài nếp
nhăn, nhưng mà tất cả đều không ảnh hưởng đến sức hấp dẫn của ông, cũng
không cản trở được những tình sử phong lưu của ông ta.

Nhìn thấy Bố mình, Phương Tử Cầm không khỏi buồn bực nghĩ, con gái của mình đã
lớn như thế nào rồi mà còn tự nhiên tung hoành ở tình trường?

Phương Hữu Bang ngồi cùng Phương Tử Cầm còn anh lái xe ngồi phía trước.

Đã hơn mười ba năm, Bố cô vẫn thích có người lái xe, năm đó Bác Triệu về hưu sớm nên xe cũng thay đổi tài xế.

“Nhớ kỹ, phải tươi cười, không được có bộ mặt lạnh như băng đó. Hôm nay con
phải làm quen với một nhân vật mới từ Mỹ trở về, anh ta đã tạo tiếng
vang không nhỏ trong giới xã giao, đó là Lan Đạo Uy.”

Phương Hữu Bang lấy giọng ra lệnh với Phương Tử Cầm.

“Lan Đạo Uy? Người phụ trách của Công ty Máy Tính Tường Dự? Tử Cầm nhướng mày lên hỏi.

“Đúng vậy, đúng là anh ta, làm sao con biết?”

“Buổi trưa hôm nay con đã gặp anh ta, anh ta đã cướp của con một dự án nắm chắc thành công.” Phương Tử Cầm lên tiếng.

“Ừ, cái này cũng khó trách, hiện tại không biết có bao nhiêu người muốn kết thân với anh ta.

Con thua cũng không oan uổng, ngay cả Công ty Chấn Long cũng vì anh ta mà
tổ chức buổi tiệc tối nay.” Phương Hữu Bang vẻ mặt hứng thú nói.

Tưởng tượng Lan Đạo Uy với ánh mắt đầy vẻ bỡn cợt, Phương Tử Cầm trong bụng nổi giận.

“Chẳng qua chỉ là người phụ trách của một công ty máy tính, không nên làm lớn như vậy chứ.”

Cô không cho là đúng, hừ một tiếng.

“Thái độ của con thật quá quắt! Sự thực, Công ty máy tính Tường Dự là của em
trai anh ta, anh ta chỉ ra mặt giúp trong trường hợp đặc biệt thôi, anh
ta là Giám đốc điều hành kiêm Phó chủ tịch của Tập đoàn Tài chính Tưởng
Duệ.”

Mắt Phương Hữu Bang lóe lên tia sáng hưng phấn, giống như là nhìn thấy một khúc thịt béo trước mặt.

Phương Tử Cầm đối với hai chữ “Tường Duệ” cũng không xa lạ.

Gần đây trên thương trường mọi người cũng hay bàn tán, Tường Duệ sở dĩ có
lợi thế hơn nhưng công ty đầu tư khác là vì nó xuất thân từ nước Mỹ, lấy ưu thế của đồng đô la Mỹ thu mua bất động sản.

Ngắn ngủi trong vòng một năm, đã thu tóm không ít mấy công ty lớn ở Đài Loan, từ từ lớn mạnh đe dọa những công ty đầu tư khác.

Thật ra cô cũng không biết người phụ trách Tường Duệ chính là Lan Đạo Uy,
khó trách Nghiêm tổng lại thay đổi chú ý, hai người lúc đó nhất định có
hiệp ước riêng.

“Cùng Lan Đạo Uy kết giao thật đáng sợ. Bố cũng đừng bắt con phải làm quen với anh ta, con không có hứng thú.”

Không biết vì lý do gì, trực giác mách bảo cho Phương Tử Cầm biết Lan Đạo Uy
là một người nguy hiểm, từ khi bước vào thương trường cho đến nay, chưa
có ai có thể tạo cho cô cái cảm giác bất an này.

“Nói gì ngốc
thế! Mượn sức của anh ta đối với chúng ta rất có lợi, Tường Duệ tài
chính hùng hậu, nhân tài lại nhiều, con làm quen với anh ta có cái gì
không tốt?” Phương Hữu Bang phản bác.

“Người ta tài chính hùng
hậu cũng không cần đến chúng ta, cẩn thận nhìn người kẻo kết giao phải
giặc thì sẽ bị ăn đến khôn