XtGem Forum catalog
Chồng Tôi Là Một Playboy

Chồng Tôi Là Một Playboy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322823

Bình chọn: 8.5.00/10/282 lượt.

n cũng không nói gì ngoài 2 từ \\"hết rồi\\"

Từ khi ở nhà hắn về, nó chẳng tốt hơn lúc trước được là bao, thậm chí còn trầm trọng hơn: mặt mày xanh bủng, giọng nói yếu ớt nhưng người ta vẫn hiểu nó đang gọi \\"Nhật Phong\\". Tựa vào vai Shin, nước mắt nó cứ thế chảy dài mà khuôn mặt thì chẳng có chút biểu cảm.

- Đặng thiếu gia! chủ tịch cho gọi cậu đến thư phòng hỏi chuyện_chị hầu gái khẽ thưa

- Được, tôi sẽ đến ngay._ Đặt nó nằm xuống giường, anh ra ngoài và không quên dặn dò chị hầu gái - Chăm sóc cẩn thận cho San San

Trên đường đến gặp ba nó, Shin biết chuyện ông định nói là gì. Dù biết làm vậy là tàn nhẫn với nó nhưng...không có cách nào khác tốt nhất với nó cả.

- Cháu đến rồi sao? San San đã khá hơn chưa_ba quay mặt về phía cửa sổ hỏi

- Cô ấy vừa mới chợp mắt được một lúc.

- ...thật ra, chắc cháu cũng biết chuyện ta muốn nói đến lúc này

- Là hôn nhân Đặng- Giả

- Phải, để tránh đêm dài lắm mộng ngay ngày khi hôn lễ sẽ được tổ chức tại trung tâm *** (không biết phải gọi nơi đó ntn nên mình đặt dấu *)

- ..._Shin im lặng bởi anh đang ghê tởm con người này- sẵn sàng hi sinh máu mủ ruột thịt của mình chỉ mong có được tiền tài, danh vọng.- \\" không lẽ ông ta không biết *** là một quần thể tự nhiên đặc biệt. Bao quanh khu trung tâm là vực thẳm sâu với nước chảy siết cách li hoàn toàn với bên ngoài. Muốn vào bên trong chỉ có thể đi bằng trực thăng. Như vậy chẳng khác gì ngăn Nhật Phong gặp lại San San lần cuối. Ông quả là một con sói độc tài, nham hiểm\\"

Trở lại phòng nó, Shin ngồi cạnh bên đưa tay vuốt ve mái tóc đen óng của nó. Lòng nhói đau khi thấy vẻ mặt luôn đề phòng ngay cả trong giấc ngủ của nó.

Phải mạnh mẽ đến đâu, một cô gái yêu đuối như nó mới có thể chấp nhận sự thật này. Bị tổn thương bởi chính gia đình mình. Đến người yêu thương nhất cũng ruồng rẫy bỏ mặc thì trên đời này còn điều gì bất hạnh hơn thế nữa.

Ngoài chuyện ngồi nhìn nó, lúc này Shin không biết phải làm gì khác

Ngay sau khi Shin ra khỏi thư phòng, mẹ nó- lục phu nhân hầm hầm đi vào

- Ông đang làm gì San San vậy hả? Có biết ông đang biến nó trở thành đứa điên điên dại dại không, nó là con ông, ông không được phép mang nổi đau đến cho nó_bà hét lên

- Để nó về làm dâu nhà giàu có, sung sướng là mang đến cho nó nổi đau sao?_ông lạnh lùng nói

- Nhưng đó là ép buộc, là không tình yêu, nó sẽ không thấy hạnh phúc trong cuộc hôn nhân này.

- Rồi cũng như với nhà Hoàng Nhật thôi, thời gian sẽ làm nó hạnh phúc

- Vậy có phải thời gian qua tôi và ông đã miễn cưỡng sống với nhau không?

- Đó là 2 chuyện khác nhau, sao bà cứ xem chúng là 1 vậy chứ?

- Không có gì là khác nhau cả? Nếu ngày đó, tôi không trốn khỏi xe hoa thì bây giờ San San đã không tồn tại, con bé đã không phải chịu khổ đau do chính cha mình gây ra._bà hét lên

Chát..._ba nó đưa tay tát bà, loạng choạng bà ngã phịch xuống đất. Ánh mắt vẫn không đổi, vẫn xoáy vào tâm can, vẵn cắn xé nổi lòng người khác. Đứng dậy bà nhìn ông chằm chằm

- Ông không còn là ông nữa_nói rồi bà đi thẳng về nhà ba mẹ đẻ luôn.

Tại nhà hàng Pháp- Việt (chi nhánh của Đặng Bách)

- Sắp tới, con gái của chủ tịch tập đoàn Giả Đông sẽ tổ chức đám cưới cùng Đặng thiếu gia của chúng ta tại ***. Nhà hàng này sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm về mặt ẩm thực. Những người ở đây, tất thảy sẽ cùng đến phục vụ tại đó. Đây là vinh hạnh cho tất cả chúng ta và cũng là cơ hội ngàn năm có một để nâng cao danh tiếng nhà hàng, chúng ta phải làm cho thật tốt_vị giám đốc niềm nở nói

- Thưa giám đốc, tôi...tôi có thể không đến đó được không?_một nhân viên lên tiếng

- Gì cơ? Cậu muốn từ chối cơ hội này ư?_ông giám đốc tròn mắt

- Vâng!_người đó chính là hắn

- Không thể được, ngay hôm nay lễ cưới sẽ bắt đầu, đâu thể nói đổi người là đổi người được

- Nhưng...

- Không giải thích gì thêm_ông dứt khoát nói rồi quay đi

Không thể được, hắn không thể đến đó, không thể dương mắt mà nhìn nó đến với người khác nhưng ...

Tại nhà nó

Ngồi trước bàn trang điểm, một lần nữa nó lại trong trang phục cô dâu nhưng lần này nó hoàn toàn vô cảm. Không cười, không khóc cũng không nói gì. Mặc người ta muốn làm gì thì làm.

Lộng lẫy trong chiếc váy cưới độc nhất vô nhị do chính tay nhà tạo mẫu ở Pháp thiết kế riêng cho nó nhưng nó chẳng lấy gì làm vui sướng. Ngồi trên máy bay, nó thẫn thờ như người mất hồn. Đôi bàn tay bị bỏng vẫn chưa tháo băng cầm chặt chiếc nhẫn kim cương của hắn dù nói thế nào nó cũng không buông ra.

Tại lễ cưới

Ba lại dắt nó đi trên thảm đỏ và gửi gắm bàn tay nó cho một người khác nữa không phải là hắn. Vị mục sư lại đọc lên cái bảng tuyên ngôn hôn nhân chua xót lần hai trong đời nó.

Lặng lẽ nhìn nó bên người ta, hắn đứng sau thân cây cay đắng nhìn

- Giả San San, co