Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!

Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325065

Bình chọn: 7.00/10/506 lượt.

ấp úng chưa biết nói gì

- Chưa đủ - Chỉ 2 từ ngắn học, súc tích, Phong một lần nữa cúi xuống áp sát gương mặt của Quyên….

- Phong……… em…….

- Suỵt – Khẽ đặt một ngón tay đặt trên môi Quyên, không cho cô bạn nói lời linh tinh mà làm mất không khí

- Anh sẽ không “tiến bước nữa” đâu … - Phong nặng nề nói ra trong hơi
thở đã cực kì gấp gáp dường như không thể nhịn thêm, không thể chờ đợi 1 giây nào nữa

- Em… em…. A…

Quyên quên mất bàn tay Phong vẫn đang đặt trên ngực mình, thấy Quyên cứ
luyên thuyên Phong đành tìm thứ khác lấy đi sự chú ý của Quyên. Cúi
xuống cắn nhẹ lên phía sau gáy của Quyên, Phong lại ngẩng lên nhìn

- Anh muốn – Lại là một câu rút không thể gọn hơn

- Muốn… muốn gì cơ chứ… chúng ta….

Không gian lại im ắng trở lại, chỉ còn tiếng thở dồn dập, tiếng chiếc
giường chuyển động vì trên đó có 2 thân ảnh đang lăn qua lăn lại…

Hôm nay chúng ta chỉ dừng lại ở hôn ^^

Tại hướng đối diện với căn phòng mà Phong và Quyên đang ở, trong đó có một
vị thầy giáo trẻ đang giảng giải một số vấn đề người lớn cho cô học trò
của mình.

Cánh cửa vừa khép lại, Bình đã hỏi Tự dồn dồn dập dập

- Nhỏ Quyên nó có sao không anh?

- Sao nhìn mặt anh Phong đằng đằng sát khí vậy?

- AAAA… có khi nào anh Phong sẽ đánh Quyên không?

- ……. Có khi…………

Giọng Bình ngưng mặt khi gương mặt đen hơn than củi của Tự lọt vào tầm nhìn

- Anh….. anh…. sao thế?

Tự im lặng không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm Bình với gương mặt ăn dấm
chua nhưng thực trong lòng đang suy tính nên làm gì với cô gái khờ khạo
đang đứng trước mặt mình mà thôi. Ra dáng bất đắc dĩ, Tự thở dài và hỏi …

- Em có thích anh không? – Tự giương đôi mắt buồn bã nhìn ngắm Bình

- Ơ… em… em… - Bình lắp bắp vì bối rối





- Anh đã biết câu trả lời! Em thích Phong đúng không? Chính vì thế nên không muốn Phong và Quyên ở cùng một chỗ đúng không?

- A… Không phải… Không... em…. anh…. – Bình rối bời không biết nên tìm từ gì đễ diễn tả suy nghĩ của mình lúc này

Tự đưa đôi mắt đau thương đánh úp về phía Bình mà trong lòng không khỏi cười thầm vì thỏ con đã dính bẫy

- EM KHÔNG CÓ THÍCH ANH PHONG!!! – Bình nhắm chặt 2 bàn tay mình lại,
hét lên trước mặt Tự vì không muốn Tự tiếp tục tự kỷ như thế nữa =.=

Không nói gì, Tự chỉ lẳng lặng nhìn Bình để chờ những lời tiếp theo

- Anh…. anh đâu phải là em đâu mà biết người em thích là ai @@ – Bình phủ nhận lời nói của Tự

- Từ lúc bước vào căn phòng, em luôn miệng nhắc tới Phong Phong. Trong khi người đứng trước mặt em là anh?

- A… là tại em lo lắng cho nhỏ Quyên thôi mà…!!! Đừng… đừng nên hiểu lầm như thế

Vò đầu bứt tóc, Tự dùng hết sức kìm chế chính mình không đánh cô gái
trước mặt một trận vì tội quá “ngu ngơ”. Trong 6 người bọn họ, Bình là
người chậm phát triển về những vấn đề đen tối nhất!!!

- Em muốn biết Long và Phương làm gì, đúng không?

- …….. – Bình gật gật đầu lia lịa, chỉ còn thiếu mỗi việc là rớt khỏi cái cổ trắng nhỏ xinh thôi!!!

- Muốn biết thì lại đây ngồi.

- A………..

Tư thế giữa hai người thật mờ ám. Bình đang ngồi trên đùi Tự, vì sợ té
nên 2 tay của cô bạn phải siết chặt lấy chiếc áo sơ mi của Tự. Nhiệt từ
bàn tay Bình xuyên qua lớp vải mềm mại chạm vào bờ ngực săn chắc!!! Tim
Tự lỗi một nhịp!!! Thân thể mềm mại áp nhẹ vào người Tự. Hít một hơi
thật sâu, Tự cất lời giảng dạy!!!

Thực ra Bình cũng không có ý định ngồi gần thế này, hại cho nhịp tim của chính mình tăng vọt. Nhưng Tự đưa ra điều kiện là Bình phải ngồi như
thế thì anh mới chịu “giảng đạo”

……………….

- À, thì ra là vậy!!! Cám ơn anh nhiều nha

Vui vì chính mình đã hiểu rõ ngọn ngành, Bình không tự chủ vươn tay ôm
lấy cổ Tự và hôn một cái “chụt” lên má phải của Tự … rồi nhanh lẹ nhảy
xuống, rời khỏi vòng ôm của Tự….

Người tính không bằng trời tính, mà ông trời lại tính thiên vị cho Tự,
nên Bình tính không bằng Tự tính!!! 2 chân của Bình chưa có cái nào chạm được tới nền nhà thì đã bị cánh tay rắn chắc của Tự siết chặt lại!!!

Giương con mắt khó hiểu, nhíu nhẹ hàng lông mày nhìn Tự như muốn hỏi “Có chuyện gì thế anh?”

- Thù lao giảng dạy của anh đâu? – Tự chưng ra bộ mặt con nít đòi quà

- Thù…. Thù…lao gì chứ!!! Em đã cảm ơn rồi mà!!!

- Anh… không đòi cái đó!!!

- A…….. anh………

Một mảng thinh lặng trở lại cho căn phòng………. Vì có một ai đó… nuốt mất một ai đó……..

Ôm chặt thân hình nhỏ nhắn trong vòng tay, Tự siết nhẹ để thân hình Bình sát vào cơ thể mình hơn, cảm nhận nhiệt độ của cả hai dần tăng lên. Nụ
hôn từ mạnh mẽ chuyển dần sang nhẹ nhàng, ướt át, thỉnh thoảng cậu còn
vươn đầu lưỡi ngậm nhẹ vành tai vốn hiện đã ửng hồng của Bình.

Cơ thể Bình như bị rút hết sức lực, toàn bộ nhũn ra, ngay cả 2 cánh tay
cũng không còn ôm sau gáy củ


XtGem Forum catalog