Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!

Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325011

Bình chọn: 8.5.00/10/501 lượt.

a Tự nữa mà chỉ còn bấu víu vào vạt áo sơ mi phía trước vì thế .. việc kháng cự gần như là không còn sức

Nụ hôn dần nóng bỏng hơn, đôi môi đầu lưỡi Tự dần đi xuống, buông tha
cặp môi đỏ mọng của Bình, cho cô bạn cơ hội để hô hấp. Trong lúc Bình
chưa lấy lại được “ý thức”, đôi môi của người nào đó nhẹ gặm cắn cái cằm xinh xinh, liếm lướt qua cái cổ trắng ngần. Hôn đến xương quai xanh, Tự bất ngờ mút thật mạnh một cái vào vùng da lộ ra, để lại một dấu “hôn
ngân” khó xóa như muốn chứng minh quyền sở hữu.

Thở mạnh một hơi, nhẹ kéo một vai áo của Bình xuống, Tự thì thào:

- Đừng để ý người đàn ông khác mà bỏ mặc anh …

- Nhưng anh Phong là ……… A … đau em – Bình đang định cãi lại thì bất chợt một cảm giác đau nhè nhẹ ở bả vai xuất hiện.

Khi Bình nhắc đến tên Phong ngay khi nằm trong vòng tay của mình, máu
ghen tuông con nít trong Tự trỗi dậy, một tay kéo vai áo xuống, Tự không suy nghĩ đã in dấu răng của mình lên vai Bình, tay còn lại Tự lần nhanh xuống dưới eo và từ từ luồn vào.

- Um…. Đừng chạm vào chỗ đó …

Hai bàn tay của Bình buông vạt áo của Tự ra, di chuyển đến phần phía
trên eo của mình và cố gắng giữ lấy bàn tay không an phận của Tự qua lớp vải thun. Nếu 2 bàn tay Bình tiếp xúc trực diện với tay của Tự, khả
năng cô bạn đủ khí lực để kìm giữ lại đã gần 0% chứ nói chi tình huống
hiện tại. Môi Tự không hề chậm lại tốc độ, nụ hôn dần đi xuống và Tự
không do dự đặt bờ môi mình lên bờ ngực của Bình, thưởng thức mùi hương
mà mình yêu thích.

Đôi tay tiếp tục đi lên, đôi môi tiếp tục ấn mạnh xuống……………………… Cánh
cửa vang lên tiếng gõ thanh thúy, tiếng cười thoạt nghe trong sáng,
nhưng lại cực gian xảo …

- E hèm, e hèm, tới giờ trả phòng rồi thưa quý khách – Tiếng Quyên vang
lên rõ mồn một … kéo Bình từ trong biển tình ngọt ngào trở về.

Bình vội vội vàng vàng rời khỏi vòng tay của Tự, chỉnh sửa lại quần áo, kéo Tự đang ôm cục tức đi nhanh ra cửa!!!

Ánh mặt trời cuối ngày hồng rực như báo hiệu một tương lai đầy sôi động, đẹp đẽ đang chờ đón họ!!!

Spoil chap sau:

Quyên: Anh!!! Nhớ anh quá!!!

Bình: Anh!!! Em cũng nhớ anh lắm!!!

Phương: Anh!!! Em nhớ anh thật nhiều!!!

Quyên, Bình, Phương: Anh ấy là của mình!!!

Anh ấy… không phải là Tự, không phải là Phong cũng không phải là Long!!!

Anh ấy là ai? Liệu có cướp đi cô gái của những cậu trai này!!!


pacman, rainbows, and roller s