pacman, rainbows, and roller s
Cô Dâu Mặc Váy Đen

Cô Dâu Mặc Váy Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323484

Bình chọn: 8.00/10/348 lượt.

Đồ ngốc, anh định làm em lo lắng đến chết thì anh mới vui sao?

- Đấy là câu đầu tiên em muốn nói với anh hả? Còn câu đầu tiên anh muốn
nói với em lại là: anh nhớ em, nhiều lắm.- Mạnh Hoàng siết chặt lấy
Thiên Di và nói.

- Em cũng nhớ anh, nhớ đến mức chính em cũng
không ngờ mình có thể nhớ một người nhiều đến vậy.- Nước mắt Thiên Di
trào ra mỗi lúc một nhiều.- Thế nhưng… em không thể đứng nhìn anh mãi
như thế này, em thật sự không thể! Em thà rời xa anh còn hơn trông thấy
anh gồng mình lên chịu đau khổ vì em.

Mạnh Hoàng sững sờ mở to
mắt bởi chưa bao giờ Mạnh Hoàng nghĩ đến việc sẽ rời xa Thiên Di, tất cả những việc Hoàng làm đều là vì muốn được ở bên cạnh người con gái ấy.
Thiên Di không đủ dũng cảm để đối diện với Mạnh Hoàng, nó cúi thấp đầu
như để trốn tránh ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn chút đau khổ kia. Nhưng rồi bàn tay Mạnh Hoàng đã nâng cằm Thiên Di lên, dịu dàng lau những giọt
nước mắt đang lăn dài trên má của nó.

- Đồ ngốc, đừng khóc nữa.
Em có biết mỗi lần em khóc là mỗi lần anh cảm thấy đau lòng không? Anh
làm vậy không phải vì em, cũng không phải vì anh mà vì cả hai chúng ta.
Chúng ta rất khó khăn mới có được ngày hôm nay, nên cũng không thể dễ
dàng buông xuôi được. Bây giờ em khóc vì anh nhưng một ngày nào đó anh
sẽ biến những giọt nước mắt ấy thành nụ cười hạnh phúc!

Thiên Di
gục đầu vào vai Mạnh Hoàng để tìm lại cái cảm giác quen thuộc mà chỉ
cách đây ít lâu nó luôn có được- cảm giác yên bình vì được bảo vệ và chở che. Đột nhiên cánh cửa phòng bật mở.

- Tôi nghĩ nhà họ Trần đã không chào đón cô từ lâu rồi mà, cô Thiên Di.

Thiên Di hoảng hốt quay lại phía sau. Bà Minh Mĩ đang đứng sững trước cửa
phòng, ánh mắt không giấu nổi sự giận dữ nhìn Thiên Di như thiêu như
đốt. Đúng lúc ấy, không biết sức mạnh nào đã giúp Mạnh Hoàng đứng bật
dậy một cách đầy dứt khoát.

- Mẹ, mẹ định làm gì?

- Làm
gì? Câu này mẹ phải hỏi con mới đúng!- Bà Minh Mĩ trợn mắt nhìn Mạnh
Hoàng, cái nhìn đầy uy lực và đáng sợ khiến Thiên Di bất giác nép người
vào phía sau Mạnh Hoàng. Rồi ánh mắt ấy nhanh chóng chiếu thẳng vào
người Thiên Di.- Còn cô, cô đang làm trò gì ở nhà tôi? Nói mau!

- Cháu…

- Mà khoan, trước khi cô nói thì tôi muốn cho cô gặp hai kẻ nữa cũng trơ trẽn và to gan như cô. Vào đi.

Bà Minh Mĩ vừa dứt lời thì hai vệ sĩ cao lớn ngoài cửa đã dẫn Nam Huy và Hoa vào trong phòng.

- Hai người…?

Thiên Di hoảng hốt định bước lên phía trước nhưng Mạnh Hoàng liền ra hiệu cho nó dừng lại. Bà Minh Mĩ nhếch môi cười rồi chậm rãi đi đến bên cạnh Nam Huy.

- Khá lắm! Cánh tay phải của tôi, người mà tôi luôn tin
tưởng lại phản bội tôi một cách trắng trợn! Chắc cậu chưa tính đến tình
huống là tôi sẽ về nhà đột xuất, đúng chứ? Nam Huy, cậu còn gì để nói
không?

Nam Huy hít một hơi dài và bình tĩnh lên tiếng:

-
Cháu biết cháu không nên nói những điều này, lại càng không có tư cách
để nói, nhưng xin cô hãy tác thành cho Thiên Di và Mạnh Hoàng. Họ yêu
nhau như vậy mà chia cắt họ thì thật sự quá tàn nhẫn…

- Im miệng! Cậu làm tôi quá thất vọng. Tôi tuyên bố kể từ giờ phút này, cậu chính thức bị đuổi việc!- Bà Minh Mĩ quát lớn.

Hoa vừa sững sờ vừa đau xót nhìn sang Nam Huy. Thấy vậy, Thiên Di không thể kiềm chế được nữa, nó chạy vụt đến trước mặt bà Minh Mĩ.

- Tất cả chuyện này đều là kế hoạch của cháu, không liên quan gì đến bọn họ! Vậy nên xin cô…

“Bốp!”, Thiên Di chưa kịp nói hết câu thì một bên má của nó đã lãnh trọn cái
tát bỏng rát từ bà Minh Mĩ. Thiên Di cảm nhận rõ mặt mình đang đỏ bừng
và bắt đầu sưng lên.

- Mẹ thôi ngay đi! Mẹ có thể làm gì con cũng được nhưng con không cho phép mẹ đối xử như vậy với Thiên Di.- Mạnh
Hoàng vội vã kéo Thiên Di về phía sau rồi giận dữ lên tiếng.

- Giờ con còn vì đứa con gái này mà chống lại mẹ sao?

- Mấy việc làm tàn nhẫn của mẹ có thể dừng lại được rồi. Mẹ đừng để mọi thứ đi quá xa.

Nghe Mạnh Hoàng nói, nét mặt bà Minh Mĩ càng đáng sợ và khó coi hơn, những
nếp nhăn giữa đôi lông mày càng có dịp xô lại với nhau nhiều hơn.

- Con đang đe dọa mẹ? Nếu mẹ không dừng lại thì con định làm gì?

- Tính cách của con rất giống mẹ, vậy mẹ nghĩ con có thể làm gì?- Mạnh Hoàng lạnh lùng cất tiếng.

- Con… con dám?

- Nếu là mẹ, mẹ có dám không?

Tiếng nói của Mạnh Hoàng không lớn nhưng lại đầy uy lực, khiến cho cả căn
phòng như đóng băng bởi sự im lặng. Cảm giác như giữa hai mẹ con họ đang xảy ra một cuộc chiến ngầm vô cùng khốc liệt. Cuối cùng, người đành
phải lùi bước nhượng bộ chính là bà Minh Mĩ. Bà quay sang phía Thiên Di:

- Lần này tôi bỏ qua cho mấy người, nhưng đừng nghĩ rằng lúc nào Mạnh
Hoàng cũng có thể bảo vệ cho cô. Còn bây giờ thì mau ra khỏi nhà tôi,
ngay lập tức!

Bà Minh Mĩ giận dữ chỉ tay ra phía cửa, không thèm
đưa mắt nhìn Thiên Di thêm một lần nào nữa. Thiên Di đau khổ nhìn Mạnh
Hoàng rồi quay người đi nhưng Mạnh H