Cô Dâu Qủy

Cô Dâu Qủy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324984

Bình chọn: 8.00/10/498 lượt.

sau , cố
gắng giữ chặt bằng những giọt nước mắt đong đầy của mình mong anh ta có
thể hồi tâm chuyển ý .

Ôm chặt Hắc Linh Sứ trong vòng tay , mặc kệ hắn vẫn đang gồng mình
vùng vẫy , con bé nhất quyết không buông tay , vì nó biết , nếu như nó
không cố gắng giữ chặt lấy hắn lúc này thì mọi nỗ lực từ trước đến nay
sẽ đều tan biến hết .

Nước mắt tràn ra từ khóe mi , Gya khóc nấc lên trong đau đớn , thắt
chặt từng ngón tay , nó chỉ muốn ôm mãi Hắc Linh Sứ một cách ” vô điều
kiện ” như lúc này .

- Làm ơn … Đừng bắt em buông ra mà ! Nếu có thể … xin anh hãy đừng
buông tay , mà chỉ cần nhắm mắt lại thôi có được không ?! Hãy nhắm mặt
lại , và coi như chưa từng thấy gì hết , và nắm lấy bàn tay em , để em
có thể sưởi ấm cho anh bằng cả trái tim mình .

- Buông ra đi … Xin lỗi ! Nhưng làm sao anh có thể coi như chưa nhìn
thấy gì hết được chứ ! YuMi … cô ấy đã là chủ nhân của anh hơn 400 năm
nay rồi ! Anh cần phải thực hiện sứ mệnh trung thành của mình đối với
chủ nhân ! – Hắc Linh Sứ vẫn lạnh lùng buông lời khiến trái tim Gya đau
nhói .

- Có ý nghĩa gì không ?! Chứng minh sự trung thành đó với một người
đã chết thì có ý nghĩa gì không ?! Dù anh có muốn chứng minh sự trung
thành đó thì cô ta có quan tâm không ?! Ngay kể cả khi cô ta vẫn còn
sống , đã bao giờ cô ta thèm quan tâm đến những gì mà anh đã từng cống
hiến hết lòng , hay chỉ ngồi yên và chỉ tay năm ngón , coi rằng đó là
nhiệm vụ mà anh bắt buộc phải làm ?! Anh còn định sống với cái ý nghĩ
thiển cận ấy đến bao giờ nữa hả ?!

- Những nhiệm vụ đó , dù cho cô ấy có không bắt buộc thì anh vẫn muốn tự nguyện làm . Em có biết để có thể tồn tại và ngẩng cao đầu đến ngày
hôm nay , nếu không phải là nhờ sự cưu mang và giúp đỡ của cô ấy , anh
đã hoàn toàn biết mất trên thế gian này từ lâu rồi không ?!

- Nhưng … anh không thể sống mãi với cái quá khứ ấy được ! Cuộc sống
cần có tương lai và anh thì cần phải thay đổi để thích nghi với tương
lai đó . Nếu cứ mãi ôm khư khư lấy cái quá khứ không bao giờ có thể quay trở về … rồi anh cũng sẽ phải sớm hối hận mà thôi !

- Anh chấp nhận hối hận . – Hắc Linh Sứ vẫn kiên quyết trả lời .

- Anh … thiệt tình ! Cứng đầu đến quá đáng ! Vậy còn em thì sao ?!
Những gì em đã nỗ lực vì anh ?! Em đã phản bội cả bạn bè lẫn đứa em gái
duy nhất của mình . Vì ai ?! Chỉ vì muốn lấy được lòng anh ! Anh nghĩ em làm thế thì vui sướng lắm hả ! Em cũng đau lòng lắm chứ ! Nhưng … em
yêu anh … dường như em đã quá mù quáng … Để rồi , bây giờ , những gì em
nhận được là thế này sao ?! Anh vẫn chẳng coi em là gì cả . Ừm ! Được
rồi ! Vậy thì anh cứ đi đi ! Cứ nhảy xuống dưới cái đáy sâu của địa ngục ấy đi ! Để dung nham khiến thân xác anh hòa cùng cô ấy ! Để tấm lòng
trung thành của anh sẽ mãi mãi được ghi danh ! Còn em , em cũng không
cần gì nữa cả . Em cũng sẽ cùng nhảy xuống đó ! Có được không ?!

Nói rồi , ngay lập tức , nó nhẹ nhàng buông tay , hai cánh tay bất
giác buông thõng xuống như thể muốn rút lại sự níu kéo của mình . Gya từ từ đứng dậy , nó mạnh dạn tiến đến gần bờ vực của cái chết vĩnh hằng ,
cái chết dường như đang mời gọi con bé , một kẻ chẳng còn gì để có thể
níu kéo nó ở lại trên đời .

Đương định buông mình trầm xuống dòng dung nham , gió thét lên như
muốn đẩy nó đi mỗi lúc một nhanh , cả cơ thể chao nghiêng từ từ rơi
xuống … Cho đến khi , bất giác , có một vòng tay đột ngột tóm chặt lấy
người nó lại , ôm chặt lấy con bé từ phía sau và dựa vào lưng thì thầm
bên tai con bé với tất cả sự hối hận kịp thời .

- Gya … anh xin lỗi ! Làm ơn ! Hãy để anh nhắm mắt , chứ đừng bắt anh buông tay !

Từng lời nói của Hắc Linh Sứ vang lên rành rọt như hòa cùng làn gió
và thấm đẫm trong từng dòng nước mắt đương trực trào dâng bởi sự ngạc
nhiên xen lẫn niềm xúc động của Gya . Đôi môi nó mím lại và bàn tay cũng chợt đưa lên nắm lấy bàn tay hắn , giữ thật chặt .

Nhưng rồi , đột ngột , trong cái giây phút ngỡ ngàng ấy , một đợt gió mạnh chợt thổi qua như báo trước về sự rạn nứt của mỏm đá lở mà Gya và
Hắc Linh Sứ cùng đang đứng . Chúng loáng quáng , rồi gần như trượt xuống , đôi chân Gya khẽ chệch sang một bên khiến mỏm đá mỗi lúc một lở mạnh
hơn . Tóm chặt Gya trong tay , Hắc Linh Sứ vẫn cố gắng ôm chặt lấy nó và loay hoay tìm điểm để bám . Nhưng có lẽ mọi việc dường như đã quá muộn , chúng dần rơi xuống , cơ thể buông lơi trong sự bàng hoàng lẫn tuyệt
vọng . Chẳng lẽ cuộc đời của cả hai lại kết thúc trong một hoàn cảnh trớ trêu đến thế này ?!

Đúng lúc đó , có một giọng nói quen thuộc vang lên hòa cùng tiếng
chiếc roi da được thắt lại từ vô số khúc đầu lâu bỗng vút lên và cuốn
chặt lấy tụi nó , đưa cả hai đứa trở lại phía bờ một cách an toàn . Mya
khẽ chau mày rồi lại thở phào nhẹ nhõm .

- Yà ! Đôi tình nhân ngốc nghếch này ! Dù có muốn quay về làm lại từ
đầu thì trước tiên cũng phải giữ cho được cái mạng của mình đã chứ !
Thiệt tình …

Ngơ ngác quay lại nhìn , nhận ra giọng điệu thân thuộc của người em
gái . Lại một


Polaroid