
ái
chiến sắp được diễn biến , và cũng là lời hóa giải mang đến hòa bình .
Nhưng , Yul … hắn lại không muốn như vậy ! Vì đã biết trước bí mật kinh
thiên động địa này , nên hắn đã cố tình tiếp cận con , tạo lên số phận
kể từ ngày con trào đời , để có con trong tay và nắm chắc chiến thắng .
Dù cũng không biết là bằng cách nào … ”
Thật vậy sao ?!
………..
Lời Fire nói như trói vào tim nó ?!
Dường như một sự thật khác lại được mở ra .
Không chỉ là thân phận nó .
Không chỉ là một lời nguyền .
Không chỉ là một khối phong ấn …
Mà nó còn là một thứ để lợi dụng – Ngay từ đầu !
Phải rồi !
Thế này thì ngay từ đầu nó làm gì có cuộc sống ?!
Gia đình trở nên tan nát như thế cũng là một cái lý để ba bán nó đi , để nó trở thành một món hàng giao dịch , để Yul đến với nó … mang cho
nó một tình yêu thực dụng .
Đó – là một tình yêu không có thật !
Xư Bi bắt đầu nghĩ thế …
Và mọi ý nghĩ trong đầu nó chỉ xoay quanh có một chuyện : Lừa dối !
Yul lại lừa dối nó !
Rõ là thế !
Ngay từ đầu , hắn đâu có thành tâm muốn đến với nó !
Chắc chắn là trong tiềm thức của hắn , con bé luôn là một vật để lợi
dụng , để mang lại chiến thắng , nên Yul mới cố gắng ” gìn giữ ” nó đến
như vậy .
… Chỉ như một món đồ thôi …
………
Nó lặng cả người , và câm nín .
Đôi tai lại tiếp tục ù ù … vì tiếng cát đang rơi … lẫn với lời của Fire nói …
- Con đã chuẩn bị tinh thần để đem đến sự hòa bình cho cuộc chiến tranh này chứ ?!
- Không ! Con sẽ không làm ! – Lời nó nói ra thẳng thừng mà lạnh ngắt , thậm chí còn lạnh hơn cả ánh mắt của Yul lần đầu nhìn con bé . Chúng
làm Fire phải giật mình .
- Con đang nói cái gì vậy ?! Đó là định mệnh của con mà !
- Định mệnh sao ?! – Vừa nói , Xư Bi vừa quay ra nhìn Fire , nhìn vào từng dòng cát cứ thế chảy dài theo thời gian mà cười nhạt . Nó cười ,
một nụ cười khinh khỉnh … một nụ cười chưa từng có trên gương mặt hiền
lành của con bé – Nếu đã là định mệnh thì tại sao con còn cần phải làm
gì ?! Con sẽ cứ ngồi đây và chờ đợi , để xem , rồi cái định mệnh ấy sẽ
đem lại được tích sự gì cho cuộc tái chiến này !
- Cái con bé ngốc này ! Im ngay ! Sao con có thể nói ra những lời vô
trách nhiệm như thế được hả ! – Vừa nói , bà vừa lấy cây gậy thần đập
bôm bốp vào đầu nó mà trách mắng , rồi lại ôn tồn giảng giải – Con có
hiểu rằng định mệnh sinh ra đã chọn con là chiếc chìa khóa để mở ra cánh cửa dẫn tới hòa bình ?! Nhưng định mệnh không có nghĩa là con chỉ có
thể ngồi một chỗ , chờ đợi và đón nhận lấy cái mà con nghĩ rằng nó sẽ
xảy ra . Không ! Không phải như vậy ! Định mệnh là một cái gì đó ở tương lai mà số phận đã sắp đặt rằng nó sẽ phải xảy ra … trong một khoảnh
khắc nào đó của cuộc đời . Nhưng nếu con không tự cố gắng chắp lấy chiếc cầu đi tới hạnh phúc bằng chính những nỗ lực đáng có của mình … thì sẽ
không bao giờ con có thể với tới định mệnh đó ! Con có hiểu không ?!
Thấm chưa ?!
Những lời mà Fire sunbeanim nói hẳn cũng thấm vào đầu nó phần nào .
Tuy con bé cứ ngây người và nghệt mặt ra nghe như thế … Nhưng chắc
hẳn nó cũng đã hiểu … ít nhiều mình phải sẵn sàng đối mặt với việc gì .
Lặng lẽ bước ra khỏi khu thánh địa .
Chiều buông xuống , nó trở về Thánh Đường Gió , tìm một chỗ nương náu nghỉ chân cho mình ở bên một gốc hoa có màu xanh lai tím , bông hoa năm cánh , tròn và cụp vào nhau tạo nên một khoảng trống ở giữa nhị hoa đủ
để cho nó nằm và yên giấc ngủ .
Khẽ đặt mình lên những sợi tơ vàng óng ả của thiên nhiên , thậm chí
chúng còn có mùi thơm dịu như hương trầm man mác , đưa con bé vào giấc
ngủ để đánh tan đi những dòng suy nghĩ rối ren muộn phiền .
Khi con bé đã chìm sâu vào giấc ngủ , gió lại khẽ rung cây lay những
cánh bồ công anh rủ nhau rải rác lên người con bé một lớp nệm nằm che
sương tối để nó có thể an giấc bình yên .
Trong cơn mơ màng với những tiềm thức miên man , mọi hình ảnh và lời
Fire nói lại chợt ùa về tâm trí , nỗi đau bị lừa dối khiến nước mắt nó
bất giác rơi thấm đẫm vào những cánh hoa khiến cho chúng cũng phải buồn
lòng rủ xuống .
Dường như hoa cũng đang khóc …
Màn đêm lại ùa về , bao trùm lên Thánh Đường Gió là một màu tang tóc .
………………….
Sáng hôm sau , khi sương đã dần tan và các nàng tiên cũng bắt đầu
nhoài mình tỉnh dậy để tiếp tục với công việc ” vuốt gió ” hàng ngày của mình … thì Xư Bi vẫn còn đang say mềm trong giấc ngủ .
Nhẹ nhàng đến bên nó , khẽ kéo lấy những cánh hoa tách sang hai bên
để có thể ngắm nhìn rõ hơn vào khuôn mặt thánh thiện của con bé . Nhìn
nó lúc này , thật bình yên và thanh thản , mang cho người ta cái cảm
giác thư thái như cũng muốn nằm theo vậy .
Jen khẽ mỉm cười , rồi lại nhẹ nhàng lay lay những tán lá khiến cho
Xư Bi phải giật mình tỉnh dậy . Mắt nhắm mắt mở nhìn xung quanh với
trạng thái ngơ ngác hết sức , phải