
c xích. Còn đây là thùng cola cậu ấy tặng kèm.
Cả bọn ngớ ra nhìn bánh mới nướng hấp dẫn, nóng hỏi bay mùi thơm khỏi chê. Chẳng nghĩ gì 20 thằng đần độn hạnh phúc ngồi ăn luôn.
Lúc đó Diệu Hằng bị lôi khỏi bồn mà nàng cố chống cự cũng không đọ
lại sức con trai. Anh Tú cười nhìn nàng vùng vẩy khóc mà không kêu cứu
được. Tên đó cười càng làm Hằng sợ hãi hơn nhìn hắn lấy điện thoại ra
quay lại nàng lúc này…
- Tui sẽ quay cái này lại để tặng Tuấn Kiệt làm kỉ niệm chắc chắc
hắn đau lòng đến khóc cho xem. Thật ra tui rất thích nói chuyện với cậu, con gái cá tính như cậu thật rất hay tiếc là cậu lại là bạn gái của
Tuấn Kiệt làm chi. Hay là sang làm bạn gái của tui đi Diệu Hằng!
Anh Tú nói, tay vươn đến kéo áo nàng ra. Nàng khóc nấc không muốn hắn chạm vào người mình thì có điện thoại. Diệu Hằng nhân cơ hội vùng vẩy
thì Anh Tú tát cho 1 cái làm nàng choáng yếu xìu không còn chống cự nữa…
~ Nó đến rồi hả?
~ Chưa. Nhưng nó gọi 10 cái pizza đặc biệt đến loại thập cẩm đặc
biệt nói là ăn trong lúc chờ nó. Mà đúng là bánh đặc biệt ngon lắm anh
ơi!
Cả 20 thằng ăn vui vẻ trên sân trường như đi pinic không bằng thật
náo nhiệt. Chẳng ai nơớ mục đích đến trường là để xử Tuấn Kiệt. Anh Tú
run lên…
~ Tụi bây cứ vậy mà ăn hả?
~ Chứ nó Tuấn Kiệt cũng chưa đến mà anh!
Anh Tú quăng cái điện thoại vì tức giận thì đơ ra vì tiếng động cơ
5000 phân khối. Diệu Hằng cũng mừng rỡ nghe biết Tuấn Kiệt đến rồi.
Một người cầm bong bóng trái tim vội chạy ra hớn hở…
- Con trai cưng, ba chuẩn bị tiệc mừng sinh nhật cho con nè. Con sẽ chọn ba có đúng không?
- Chúc cậu chủ sinh nhật vui vẻ!
Mấy người giúp việc và quản gia hân hoan chúc mừng cậu chủ. Hắn lao vào căn nhà to như cung điện mà gầm gừ…
- Ba lo sinh nhật có biết trong nhà xảy ra việc gì hay không?
- Hơ? Xảy ra việc gì?
Ông bố ngơ ngác cầm bong bóng chạy theo con. Giúp việc thì chạy theo
ông chủ. Vào trong nhà cùng lúc mẹ của Anh Tú, tức mẹ kế của hằn đi
xuống nhưng Tuấn Kiệt không thèm nhìn đến bà ta mà gặng hỏi…
- Phòng của thằng đó đâu?
- Thằng nào cậu chủ? - Đám người ngây ngô hỏi thật không hiểu nha.
- Thằng cậu chủ khác của mấy người đó!
- Ơh… tầng 2!
Hắn ta không nói lao đi làm cả ông bố và bà mẹ kế cũng chạy theo.
Anh Tú mới vừa đứng lên nhìn ra thì cửa phòng bị đạp tung. Tuấn Kiệt
nét mặt tức giận chỉ có nộ khí đáng sợ. Diệu Hằng khóc mừng rỡ trong
phòng tắm vì Tuấn Kiệt đã đến rồi. Đại ca đang rất tức giận, Anh Tú lùi
lùi có vẻ sợ hãi…
- Mày cũng thật thông minh đem về nhà thật không ai ngờ tới. Tiếc là mày ở cái nhà này 5 năm còn tao ở 13 năm rồì chẳng lẽ nhìn không ra
Tuấn Kiệt không chần chừ lập tức lao lại đấm tay phải vào mặt Anh Tú
nhưng không cho thằng đó té mà nắm áo giữ lại nện ngay vào bụng một thụi bằng tay trái. Anh Tú muốn nôn ra vì cú đấm tay thuận cực kì mạnh của
Tuấn Kiệt. Chọc giận đại ca là sai lầm mà còn dám đụng vào Diệu Hằng,
thêm vào Tuấn Kiệt vốn rất ghét Anh Tú rồi nên xuống tay hết sức dã màn.
Lúc ông bố theo tới thì Anh Tú bị đánh té nhào vào bàn. Mẹ của Anh Tú hoảng lên, ông bố tuy không hiểu gì cũng không thể nhìn cảnh đánh nhau…
- Kiệt, không được đánh thằng Tú!
- Ba cản tui đánh cả ba đó!
Tuấn Kiệt gầm gừ doạ có 1 câu người làm cha lập tức im ru. Ai chứ
Tuấn Kiệt nói gì đều đáng phải tin thử cả. Tuấn Kiệt tiếp tục kéo Anh Tú dậy mà đánh đến tên đó chảy máu miệng. Mấy người giúp việc cũng nín
thinh nhìn rồi la lên…
- Ông chủ trong phòng tắm có người!
- Hả?
- Không ai được nhìn!
Tuấn Kiệt la lên rồi đá vào sườn Anh Tú thêm một phát còn chưa hết
tức nhưng vẫn xoay đi. Moi người sợ “cậu chủ” nên không ai dám nhìn
nhưng cũng thấy Diệu Hằng bị trói nằm trong đó.
Anh Tú vốn không bằng sức của đại ca. Hắn là cậu ấm từ bé đã được
huấn luyện tránh bị bắt cóc nên học đến 5 thứ võ đều đạt cấp độ cao. Sau này Anh Tú vào cái nhà này mới học làm sao so lại. Tên đó thở dốc nhìn
Tuấn Kiệt bước lại phòng tắm mà thở dồn lấy sức cầm điện thoại bàn ngay
cạnh giường nhào đến định đập sau đầu Tuấn Kiệt.
Mọi người hết hồn nhưng Tuấn Kiệt giơ tay trái qua bình hoa hồng đặt
trên bàn gần ngay mình mà xoay nhanh đánh cái chát vào mặt Anh Tú. Cánh
hoa tan nát bung lên, gai hoa mà cắt mấy đường trên má máu tươm ra nhìn
như mấy sợi chỉ đỏ. Điện thoại trong tay Anh Tú rơi xuống cả người đổ
sụp. Mẹ Anh Tú khóc chạy lại ôm con mà tức giận chửi Tuấn Kiệt…
- Mày dám đánh con tao tao không tha đâu!
Tuấn Kiệt nhìn bà ta, tay lập tức buông mớ cành hoa mà phủi hai bàn
tay vào nhau trước khi không do dự tát bà ta một cái chát kêu chua cả
một phòng. Giúp việc cắn răng im ru núp sau ông chủ. Ba hắn cũng không
dám ra tay bảo vệ vợ vì thủ phạm là con trai cưng mà. Bà mẹ kế bất ngờ
đến không làm gì nổi nhìn Tuấn Kiệt nhếch nhẹ miệng cười…
- Cái này dành cho m