Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326863

Bình chọn: 7.5.00/10/686 lượt.

hỉ muốn tống khứ ba hắn đi thật xa để cô có thể tiếp tục kế hoạch của mình. Nói chuyện vs ba mẹ một lát thì tụi hắn xuống phòng khách, mẹ hắn thì bị hắn bắt ép phải nghỉ ngơi nên trên phòng ba hắn bây giờ chả có ai cả. Tiểu Hân đi theo tụi hắn nhưng giữa chừng thì nói quên đồ trên phòng ba hắn và vọt lên lại, tụi hắn cũng chả để tâm vì tụi hắn không nghĩ cô sẽ hại ba hắn, vì thấy cô mất trí nhớ nên không đoán ra, và cũng vì tụi hắn quên mất người đã từng muốn giết nó là ai. Tiểu Hân trở về phòng ba hắn, nhìn ông nằm trên giường đôi mắt mở to nhìn ra cửa sổ, miệng cứ mấp mái như muốn nói gì đó vs Tiểu Hân, Tiểu Hân lấy trong túi ra một chiếc hộp nhỏ, trong chiếc hộp có một cây kim, cô đưa lên trước mặt ba hắn rồi nói:

- Loại thuốc này khó mà tìm ra, đây không phải là độc đâu, ông đừng có lo, nó chỉ là một loại khiến ý thức của ông mất dần theo thời gian! Ông cứ từ từ mà hưởng thụ đi! Hahahahahahaha- tiếng cười vang vọng cả phòng thế mà chả ai nghe vì đây là phòng cách âm. Ba hắn nghe xong thì cứ nói gì đó nhìn gương mặt vô cùng tức giận, cô nhìn ông rồi nói:

- Ông có nói cũng chả ai hiểu đâu! Tôi sẽ từ từ hành hạ vợ của ông cho tới khi bà ta chết! Tạm biệt! – Ba hắn càng thêm kích động, ông thở gấp gáp, hơi thở có lẽ gần như đứt quãng, cô nhìn ông mà thấy đáng thương, cô dùng một loại kim tiêm, là thuốc an thần khiến ông tĩnh tâm lại, cô nói:

- Ông chưa chết được! Vở diễn còn dài! Không có ông sao nó thành công hả? – nói rồi cô bỏ đi, bước ra khỏi phòng cô nước mắt đã đầy cả khuôn mặt, hắn nhìn thấy thì liền hỏi:

- Em sao vậy? – cô thút thít, khóc to hơn rồi gục vào vai hắn khóc nức nở, tiếng khóc càng ngày càng lớn, hắn vỗ vai cô an ủi, Quân và Hạo thì chợt nhớ cái gì đó rồi thì thầm vs nhau:

- Là cô ta mà- Quân cũng gật đầu đồng ý, Hạo chợt nhớ tới viên đạn mà nhớ tới vụ việc cô đã từng muốn giết nó, có khi nào cô ta từ nãy tới giờ giả vờ đóng kịch hay không vì trong ánh mắt có phần gì đó không bình thường, nhưng điều kì quái là tại sao hắn lại quan tâm Tiểu Hân hay là có gì đó hắn muốn dấu Quân và Hạo hay là hắn đã quên người muốn giết Thư? Hắn đang cố ý làm cái gì? Đầu óc hắn bị gì rồi? Cô khóc trên vai anh, rồi nói nghẹn ngào trong tiếng nấc:

- Ba anh…………………..ba anh! – hắn nhíu mày không cho ai thấy, hắn đỡ gương mặt của cô lên rồi nói:

- Ba anh sẽ ổn mà! – cô gật đấu nhưng tiếp tục khóc, tiếng khóc nức nở và dữ dội hơn, trong khi đó ngoài cổng một chiếc xe màu đen chạy vào, 3 cô gái xinh đẹp chạy vào nhà, vừa mở cửa chính ra nhìn thấy cảnh tượng trước mắt nó không khỏi hoảng hồn! Cô gái đó là ai? Sao hai người ôm nhau? Nó bị cấm sừng rồi à? Nó đứng chết trân tại chỗ không còn muốn bước thêm bước nào nữa, Trang và Trúc cũng bất ngờ nhìn cảnh tượng khó coi này!



Nó buông lỏng hai tay để chiếc ví trên vai từ từ trượt xuống đất, tiếng động của chiếc ví chạm đất khiến tụi hắn quay đầu nhìn lại, càng này nó càng nhìn hắn, tiến lại hắn mà không quan tâm tới chiếc ví luôn, nó đi tới hỏi một câu chả liên quan gì tới khung cảnh nó vừa chứng kiến lúc nãy:

-Ba sao rồi anh? – giọng nói không lạnh băng, không hững hờ, không giận dỗi hay có chút nào khác thường chỉ là một giọng nói nhẹ nhàng và có chút ấm, hắn đứng hình tại chỗ nhìn nó trân trân rồi mới mấp mái nói:

-Ừm……………………! – hắn vừa nói thì từ trên lầu có tiếng bước chân vang lên kèm theo đó là một giọng nói nghiêm nghị vang lên:

-Cô là con dâu mà bây giờ mới về à? – nó nhìn mẹ chồng mà phát cười, bà hôm nay có vẻ lạ nhỉ hay bà đùa nó nhưng không nó nhìn ánh mắt bà hằng lên vẻ chán ghét, nó đã làm gì mà khiến bà có thái độ khó chịu đó chứ? Nó nhìn sang cô gái có mái tóc đen dài mặc chiếc kimono, mẹ hắn lại lên tiếng:

-Lúc cô không ở đây không nhờ có Tiểu Hân thì tôi chết rối! – nó nghe lời nói sắc bén của mẹ hắn mà không ngừng suy nghĩ, nó đã làm cái gì mất lòng bà à? Nó thường rất yêu thương bà, và bà cũng rất quý nó, sao hôm nay lại………………? Nó cũng không phải kẽ không biết ứng xử nó liền nói:

-Con không về kịp là lỗi của con nhưng con về trễ để đi tìm bác sĩ ạ? – giọng nói lễ phép nó vang lên, mẹ hắn nghe nó nói thì đi từng bước xuống chỗ nó, Trang và Trúc ngay lúc đó liền mở cửa cho vị bác sĩ đó vào, một thân áo trắng bác sĩ già bước vào, ông đã có 50 năm kinh nghiệm về những triệu chứng hôn mê, bất tỉnh…..v…..v. Ông bước vào tay cầm theo hộp y tế, ông nói:

-Tôi là bác sĩ Lưu Hùng Mạnh!! – “ Lưu Hùng Mạnh” là một người rất nổi tiếng, ai mà trong ngành khi nhắc tới tên ông họ đều biết, và bà Phùng ( mẹ hắn) cũng không ngoại lệ, bà vừa nghe tên ông thì cười tươi rồi nhanh chóng dẫn ông lên phòng. Sau khi khám xong ông nói:

-Ừm! Cái này là một loại thuốc gây mất ý thức, thành phần tôi thấy khá phức tạp nên tôi cần thời gian để tìm cách điều trị! – nghe nói thế bà Phùng khóc như mưa, cuối củng vẫn không tìm ra cách chữa. Rồi vị bác sĩ đi ra, nó cũng đi theo rồi nói:

-Những lời chú nói lúc nãy là thật? – ông bác sĩ gậ


Pair of Vintage Old School Fru