Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction

Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325404

Bình chọn: 8.5.00/10/540 lượt.

/>
- Ban nãy, cảm ơn anh!

- Không cần tôi chỉ tránh cho chung cư khỏi bị ĐỘNG ĐẤT thôi!

- Này anh kia…

- Đang bị thương thì ngồi im, ngọ nguậy lại ngã.



Chiều hai hôm sau, đang chuẩn bị đi làm thì Zenka thấy Nilk trong bộ áo dài trắng tập tễnh đi lại liên tục trong phòng khách

- Chân cẳng thế kia lại còn bày trò? Cô không ngồi im được sao?

- Không được đâu, tôi phải chụp ảnh tôi để gửi đi mà!

- Gửi đi đâu.

- Tới ban tổ chức dạ hội ấy, họ nói biết đâu được chọn làm hình ảnh đại diện.

- Cô thì đại diện cho cái gì được? Kẹo Mút siêu béo chắc?

- Tôi đang bận lắm đây, tôi chưa chụp được kiểu nào đẹp cả, anh chụp hộ
tôi với! – Nilk đưa máy ảnh cho cậu – Chụp lấy hoàng hôn nhé, đẹp mê ly
luôn!

- Cô có máy ảnh tốt đấy…

- Vậy là anh cũng biết nhìn đồ đấy nhỉ, tôi quý nó lắm đấy không mang ra để đặt tiền đâu.

- …dùng nó để chụp cô thì … PHÍ quá!

- CÁI ANH KIA!!!! Tôi nhờ rồi cơ mà!

Zenka nhấc máy lên chụp vài lần rồi đưa máy cho cô. Có cuộc hẹn lúc 6
giờ với Quân nên Nilk nhanh chân thay đồ rồi đi ra ngoài không quên mang theo máy ảnh để xem kỹ các file vừa chụp. Đón cô tại điểm hẹn, Quân đưa cô tới thẳng tiệm may tráng lệ của Hưng-bạn cậu-để lấy số đo và chọn
mẫu váy. Chỉ một lát, Quân chọn cho Huyền một chiếc váy đỏ với tầng váy
khá cầu kỳ rồi nhờ Hưng chỉnh sửa cho vừa với cô. Huyền đang lúi húi
chọn phụ kiện thì Hưng kéo cậu bạn ra một góc:

- Cô ấy không có gì đặc biệt cả sao cậu thích?

- Tớ cũng không rõ từ khi nào nữa nhưng khi ở bên cạnh cô ấy tớ lại không muốn rời xa chút nào cả!

- Thiếu gì người đẹp thích cậu.

- Nhưng tớ lại thích cô ấy.

- Bó tay!

- Chuyện này nhờ cậu nhé!...

Ghi lại cho Hưng địa chỉ để cậu gửi đồ cho mình, Huyền dùng địa chỉ nhà
Thanh và gọi điện nhờ bạn mang cho mình khi có đồ gửi tới. Sau đó, cô và Quân cùng dùng bữa tại một nhà hàng cạnh hồ Tây mà không hay biết tới
một chuyện đã xảy ra với chiếc váy của mình.

Ngân tới chỗ Hưng khi đã muộn, đậu chiếc xe sang trọng của mình bên lề đường, cô bước vào trong.

- Chào Hưng, đang uống coffee sao?

- Ừ, dạo này bận quá!

- Chắc tại thấy cậu có tay nghề nên nhiều người tin tưởng đấy!

- Ngân quá khen rồi, mình có gì đâu cơ chứ!

- Tại cậu khiêm tốn đấy thôi!

- Váy của Ngân xong rồi đấy!

- Cậu đúng hẹn quá!

- Vì người Ngân chuẩn nên không vất vả gì đâu.

- Ôi, chỗ cậu có cái váy đỏ này trông sang ghê!

- Không bằng chiếc của cậu nhưng vì người mặc cũng không có gì đặc biệt nên cũng có thể coi là được.

- Vậy sao?

- Ừ, tớ làm nhanh vì đây là Quân nhờ đấy chứ, mất một lúc giờ thì xong rồi!

- Quân tới nhờ cậu sao?

- Đích thân tới tận nơi nữa, chọn đồ cho người cậu ấy thích mà!

- Người mà Quân thích sao?

- Ngân cũng ngạc nhiên phải không? Tớ cũng ngạc nhiên lắm, cô ấy không
xinh lắm, hơi thấp nữa, giá mà cậu ấy để ý tới cậu thì có phải tốt
không! Ngày xưa học cùng cấp 3 ai cũng nghĩ hai cậu đẹp đôi.

- Cậu lại đùa thái quá rồi! – Ngân chống tay lên bàn.

Bất cẩn cô đụng vào chiếc thước kẻ trên bàn khiến ly coffee trượt rơi
xuống đất, nước trong cốc văng một phần vào tà váy của Huyền mà cả hai
đều không biết.

- Ôi, tớ làm đổ coffee của cậu rồi!

- Không sao, không bị làm sao cả đâu!

Sáng hôm sau, do mệt mỏi, Hưng đặt chiếc váy vào túi mà không kiểm tra
tới vết coffee tối qua. Chiếc váy theo chân người chuyển phát nhanh tới
nhà Thanh rồi theo cô tới tay Huyền.

Về tới nhà sau một ngày đầy háo hức, Nilk tự trang điểm và làm tóc cho
mình thật đẹp. Cô rất vui khi nghĩ tới buổi tối ngày hôm nay khi cô được khoác chiếc váy đỏ và có thể bước đi tự tin theo từng điệu nhảy nhất là khi chân cô đã khỏi.

Đang trong lúc vui vẻ thì Zenka từ từ bước ra khỏi phòng.

- Anh đang chuẩn bị đi làm đó sao? Tối nay tôi không ở nhà đâu!

- Biết.

- À, anh đợi một chút, tôi mặc váy rồi anh xem nhé!

- Cô cần gì điều đó chứ?

- Nhưng tôi muốn biết, chỉ một lát thôi.

Lát sau, Nilk bước ra trong chiếc váy đỏ, lướt nhẹ qua đôi mắt ngái ngủ của Zenka, cậu ngáp dài một cái:

- Cầu kỳ quá!

- Đẹp không?

- Cô hỏi cái váy hay là cô?

- Tôi.

- Cô thì xấu thôi rồi không cần hỏi, còn cái váy thì có vẻ ghét cô!

- Tại sao thế?

Zenka không nói gì, tiến tới bên cô nhấc tà váy dính coffee lên.

- Cô không định để nó như thế này chứ?

- Ôi trời ơi, sao lại như thế này?

- Có thể họ bất cẩn không để ý.

- Hôm trước nó đã rất HOÀN HẢO mà, bây giờ tôi phải làm gì đây?

- Thử gột xem sao.

15 phút sau:

- Không ổn, vệt coffee không đi hết! – Zenka kết luận.

- Vậy tôi biết làm sao bây giờ? Sắp tới giờ hẹn rồi, tôi lại