
tới anh ta sau. - tôi vẫn bình tĩnh lắm. kinh nghiệm từ ngày còn nhỏ mỗi khi đi thực hiện nhiệm vụ, tôi cũng
luôn phải đối mặt với những tình huống như thế này rồi. nên có lẽ tôi đã được rèn luyện để không còn cảm thấy sợ hãi khi đối mặt với cái chết.và bây h khi đối diện với Lynxia Queen tôi thấy chẳng sao cả. chẳng hề sợ
hãi luôn.
- Mày, mày… - chị ta có vẻ mất bình tĩnh
- tôi thì làm sao? Lynxia Queen này, chị nghĩ pháp thuật của chị hay lắm sao. chơi với lửa sẽ bị lửa đốt, chơi với sấm sét sẽ có ngày chị cũng
bị chính sét chị tạo ra đánh thôi. - tôi cười mím chi. ặc
Lynxia nhìn tôi như nhìn 1 thứ đã tuyệt chủng lâu lắm rồi h mới xuất
hiện. Cô ta gầm lên và lao vào tấn công tôi. Cô ta liên tiếp tạo ra các
luồng sét và mục tiêu tất nhiên là tôi rồi. Cô ta ra đòn thì tôi tránh,
tôi bay, tôi lượn, tôi trốn. Dù sao Đỗ Kì Bình cũng đã ngất xỉu rồi, tôi còn sợ bị lộ thân phận gì nữa. Cô ta càng tức giận hơn. Và cuối cùng cô ta quyết định ra tuyệt chiêu với tôi. không ngờ sức chịu đựng và kiếm
chế của cô ta tệ như vậy. luồng sét của cô ta lần này rất lớn. nó sáng
bừng cả 1 góc đường. kì lạ thật, sao nãy h không thấy ai đi ngang qua và làm ơn chứng kiến cảnh tượng này hộ cái. Và trong lúc tôi còn đang trợn tròn mắt ngó luồng sét ở tay cô ta thì bỗng dưng có ai đó giữ chặt tôi ở đằng sau. ôi, mình lơ là quá. thì ra là có 1 tên mặc áo choàng đen
(chắc là tay sai của mụ Lynxia rồi) đã lợi dụng lúc tôi không tập trung
và giữ tôi lại, không cho tôi chạy nữa.Hơ hơ, muốn bắt tôi uk? mơ ngủ
hả? tôi có khả năng dịch chuyển tức thời mà. Có tóm tôi chặt đi nữa tôi
vẫn chạy được thôi.Và tôi bỗng biến mất trong sự ngỡ ngàng của mấy vị
mặc áo choàng đen. Lynxia ngó dáo dác tìm kiếm tôi
“ mau ra đây đi, con ranh kia. hay mày muốn nhìn 2 thằng này chết hả” - cô ta đe doạ tôi. hừ, đúng là 1 cái lũ vô tích sự. cho 2 tên ngốc này
đi đúng là vướng chân mà. thế là tôi đành phải xuất hiện. Tôi lên tiếng ở phía sau lưng Lynxia
“Hey, chị tìm tôi ak?sao chị nóng thế. trước đây, chị giữ bình tĩnh rất
tốt mà. từ khi bị trục xuất khỏi trường Dracate chị cũng thay đổi tâm
tình rồi nhỉ, bà chị Ác ma sấm sét” - tôi cười nhạt
“Con ranh con, đừng có bao h nhắc tao nhớ lại cái thời khắc đáng xấu hổ
đấy nữa. mày có biết cái quái gì về tao đâu.” - Lynxia mặt đỏ gay gắt
vì tức giận. và trong nháy mắt, chị ta phóng luồng tia sét về phía tôi.
Quá bất ngờ tôi không kịp thi triển khả năng dịch chuyển tức thời của
mình.Luồng sét của chị ta phóng về phía tôi và lao về phía tôi như tên
bắn. nhưng sắp chạm vào tôi thì luồng sét đổi chiều, quay ngược lại và
tấn công mấy tên mặc áo choàng đen đứng gần chỗ Lynxia. tội nghiệp chị
ta. chị ta đâu có biết sức mạnh của tôi đâu. nếu biết rồi chắc chị ta
không bao h dám sử dụng sức mạnh mà tấn công tôi nữa. Ngay cả anh Tường
Luân còn không dám thi triển sức mạnh của anh ấy để khống chế tôi nữa
là. Tôi chỉ sợ bị trúng thần chú, chứ còn năng lực của các phù thuỷ uk?
truyện nhỏ. tôi chẳng sợ sức mạnh gì cả. đó là lí do tôi không còn sợ
cây Scrollion sau lần bị cây đấy cắn hồi bé nữa. vì nhờ có truyện đó mà
tôi đã phát hiện ra tôi có sức mạnh này.Cây Scrollion mà cắn tôi để hút
sinh khí và pháp thuật thì ngược lại, chính cây đó sẽ bị chết thôi.
Người chết không bao h là tôi, khờ khờ. Thôi, nói tiếp về lynxia, sau
khi chứng kiến cảnh tượng hoành tráng vừa rồi thì chọ ta mặt cứ nghệt
ra, không hiểu gì cả. MẶt chị ta tái đi, không biết là vì hoảng loạn, vì sợ hãi hay vì gì nữa.
“Sao…ao…lại…ại…thế. ta không hiểu” - nhìn chị ta đến phát tội. còn mấy tên mặc áo choàng đen chạy tan tác, mấy tên bị trúng sét thì nằm lăn
quay ra đất, bất tỉnh là cái chắc. mà có khi chết rồi cũng nên. Có Chúa
mới biết được mấy tên đó có bị sao không.tôi nhìn chị ta ra vẻ ngây thơ, vô (số) tội
“tôi không biết gì đâu nhé. tại chị không biết điều khiển sức mạnh của
chị nên mới làm quân phe mình bị thương, tôi vô can.” - bộ mặt tôi
nhơn nhơn làm chị ta nổi trận lôi đình. Chị ta lại tạo ra sét nữa kìa.
hình như chị này không còn sức mạnh gì nữa thì phải, dùng mãi 1 chiêu cũ ak. chán ghê. nhưng không hiểu sao luồng sét chị ta tạo ra cứ to ra 1
chút thì ngay lập tức lại thu nhỏ lại. chị ta mím môi cố gắng nhưng
không có tác dụng gì. tôi muốn bò ra đất mà cười quá. sức mạnh của tôi
rất thú vị phải không. có thể điều khiển sức mạnh của người khác theo ý
bản thân mình. đặc biệt có thể làm dội ngược lại các đòn tấn công của
người khác khi họ chĩa về mình. thay vào việc tôi bị thương thì người
ra đòn sẽ bị thương.có thế thôi.vì vậy ai có sức mạnh gì thì đừng có
khai triển ra trước mặt tôi nhé. tôi sẽ điều khiển lại sức mạnh đó đấy.
khi đấy, bạn sẽ không phải là chủ nhân của sức mạnh nữa đâu.mà tôi mới
là người quyết định sức mạnh của bạn.Lynxia có lẽ quá đuối sức, quá mệt
mỏi nên đành nhìn tôi bằng cặp mắt căm thù. chắc chị ta phải khó khăn
lắm mới thốt ra được câu này nhỉ.
“may cho mày là tao đang có việc phải làm. không rảnh để ở đây chơi với
mày nữa. nhưng nên nhớ nếu lần sa