Snack's 1967
Cứ Lạnh Lùng Đi Rồi Anh Sẽ Mất Em

Cứ Lạnh Lùng Đi Rồi Anh Sẽ Mất Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210563

Bình chọn: 7.5.00/10/1056 lượt.

anh hát sao?

Nắng nhẹ nhàng vô
tư đậu trên vai cô, những giọt nắng tinh khiết vàng dịu. Cô khẽ cười tinh
nghịch rồi ra hiệu cho anh thôi hát. Cô vào thẳng vấn đề chính


Anh?
Anh có chuyện muốn nói với em đúng chứ?


Trời
hôm nay đẹp, em nhỉ? – Anh cười. Cô thầm nghĩ “ anh có bị sao ko vậy?”


Anh…-
Cô tung ngay cú đá vào chân anh khiến anh nhíu mày và co chân lên xuýt xoa


Lâu
ngày ko gặp em dám bạo hành anh sao? – Anh cười đùa , tay phải đưa lên xoa xoa
mái tóc cô em gái rồi nhẹ nhàng nói thẳng vấn đề chính. Mắt anh nhìn sâu vào
mắt cô, đôi môi mấp máy, nói với giọng nghiêm túc nhất có thể


Em,
chúng ta về Mỹ sống nhé, ở đây bề bộn ko thích hợp với chúng ta, bên Mỹ ba cũng
đang chờ, em nghĩ thế nào?

Cô hơi chau mày, giọng cô hắng lại, tận sâu trong ánh mắt cô đã
cho thấy cô ko muốn rời xa nơi này một chút nào. Cô ko muốn bỏ lại bạn bè, những
người làm cho cô cười mỗi ngày, làm cho cô giận rồi dỗ dành cô và đặc biệt là
người ấy, một người rất quan trọng trong tim cô mà chưa có ai thay thế được


Anh
thích sống bên đó à? – cô nhìn anh bằng ánh mắt buồn nhưng vẫn nở nụ cười nhẹ


Ừ -
Anh gật đầu, cô thở dài, anh nhún vai và nói tiếp – Nếu em ko thích, em ko cần
đồng ý, anh biết ở đây em còn thứ quan trọng hơn kia

Lại là lựa chọn? Sao lúc nào cô cũng phải lựa chọn hết vậy?


Hay anh
cho em thời gian đi, bao giờ anh trở lại đó


Bao
giờ em quyết định ! – Anh nói rồi ra hiệu cho cô lên xe, chiếc xe BMW dần lăn
bánh trên con đường tấp nập như cuốn dòng người vào vòng xoáy của xe cộ vậy

Ngồi trên xe, Thiên Anh suy nghĩ mông lung rất nhiều. Việc quyết
định của cô đang là cả một vấn đề, nên đi hay nên ở?

Nhớ đến chuyện Vương Khang nói với anh, cô muốn thắc mắc nhưng
chưa dám hỏi, cô lại sợ anh gắt với cô. Suy nghĩ một hồi lâu, cô mới quyết định
hỏi


Em
muốn biết, chuyện anh với anh Khang muốn…

Cô chưa nói xong, gương mặt anh đã trở lên xám xịt, anh lên tiếng
cắt ngang câu nói


Em
dám nghe lén !

 Anh lại xe chầm chậm, rồi cho dừng lại hẳn ven
một lề đường


Anh
lái tiếp đi ! Em muốn về…- cô yêu cầu, anh lại đạp thắng và đi chậm, cô nói
tiếp – Đúng vậy, em nghe lén, anh đừng mắng em vội mà hãy nói cho em biết, anh
muốn hại anh Khánh Anh sao?


Đúng
vậy – Anh nói với giọng lạnh tanh, nhìn vào biểu cảm khuôn mặt anh, cô chắc là
anh ko giỡn rồi, cô lặng buồn, mắt rơm rớm.


Lại
định khóc hả? Anh sẽ ko làm tổn thương em gái của mình đâu, anh ko hại hắn đâu –
anh thu lại gương mặt lạnh tanh khi chêu cô, thay vào đó là nụ cười tươi rói,
tay anh xoa xoa đầu cô, ví cô như một đứa trẻ


Anh
hứa đi – cô hơi nghi ngờ nhìn anh, và cô cười


Việc
gì anh phải hứa ? – anh nhìn cô thách thức

Môi cô bặm lại, gương mặt liên tục thay đổi sắc thái


Anh…


Được
rồi, anh hứa – anh phì cười vì thái độ đáng yêu của cô em mình, lâu lắm rồi hai
anh em mới chêu chọc nhau vui như thế này, có lẽ mọi chuyện của anh nên chấm
dứt, anh nên học cách yêu thương lại cô em gái bé nhỏ này của anh thôi, anh ko
thể nào làm tổn thương nó được

 Anh thầm nghĩ, anh sẽ làm mọi việc để bảo vệ cô,
bảo vệ linh hồn thứ hai của người mẹ quá cố, chỉ cần nhìn thấy nụ cười của cô
mỗi ngày là anh mãn nguyện lắm rồi, mẹ trên trời có linh thiêng cũng rất mong
muốn điều đó, anh sẽ để cô lại sống ở đây, sống với người con trai cô yêu
thương còn hơn là để cô trở lại Mỹ sống một cuộc sống ko mong muốn. Mặc dù anh
rất muốn sống với cô, muốn làm một người anh trai tốt để bù đắp cho cô những
tháng ngày anh lầm lỗi, để cô khổ sở.

Ánh nắng nhẹ vụt
tắt, con đường vẫn rộng thênh thang, chiếc xe vẫn liên tục lăn bánh trên xa lộ,
nhìn gương mặt anh đăm chiêu suy nghĩ, ánh mắt như vô hồn chả thèm để ý đường
đi phía trước, cô đưa tay huơ huơ trước mắt anh mà chả thấy anh phản ứng gì,
kiểu này có ngày bị xe tông chết chắc


Anh
ơi, tai nạn – Cô hét lên vào tai anh khiến anh giật mình hãm phanh lại


Đâu
em…- anh thở dài rồi nhéo tai cô em gái – đùa chứ


Anh nghĩ
gì mà đăm chiêu vậy? Anh đi kiểu này có ngày tai nạn thật chứ


Anh
nghĩ gì đâu?






Ko


Thiên Kỳ ko chịu thua Thiên Anh, hai người chặt chém nhau đến lúc
về đến nhà

Cô mở cửa xuống xe, anh gọi vọng lại


Thiên
Anh này, em đừng suy nghĩ chuyện anh nói hôm nay, em cứ sống ở đây đi, ko cần
về Mỹ với anh đâu, Tuần sau anh sẽ về đó, anh có việc bận rồi


Ư,
anh đi sớm vậy, anh về đây được mấy hôm, chưa cả đưa em đi đâu – cô nhõng nhẹo,
y cái tính cách của cô hồi xưa. Anh khẽ mỉm cười


Còn
3 ngày nữa cơ mà,  cả 3 ngày đó anh sẽ
giành thời gian cho em. Em chuẩn bị đồ đạc 3 ngày nhé, chúng ta sẽ đến Tokyo chơi – Anh cười và
nghĩ nhanh trong 3s rồi nói tiếp trước khi cô bước vào nhà – À em, i em rủ cả
Vy đi nhé, lâu lắm anh với nó chưa