
nữa, ta rất hối hận, lúc nãy tại sao
không nhân tiện vẽ lên mặt nàng một con kỳ đà béo phệ!
Sau khi Tranh Nhiên rời đi, ta trước tiên đứng dậy rồi giũ cho thanh đao nhỏ dắt bên chân rớt xuống đất, thật vất vả giũ giũ cuối cùng cũng
khiến cho thanh tiểu đao rớt ra ngoài. Bụng ta đột nhiên lên cơn đau
thắt, là độc bắt đầu phát tác sao? Ta quay cuồng trên mặt đất một hồi,
mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Đợi cơn đau giảm bớt, ta hít thở vững vàng
trở lại, đưa lưng về phía thanh đao trên mặt đất trở tay nhặt nó lên, dè dặt cọ xát dây buộc trong tay. Trên dao có độc cho nên ta làm rất nhẹ
tránh không để bị cắt trúng tay. Trong phòng càng ngày càng nóng, bụng
ta lại quặn đau. Toàn thân ta rã rời, nhưng ta cảm giác được dây trói
cũng sắp bị cắt đứt rồi, liền bỏ lại thanh đao nhỏ dùng hai tay cố sức
dứt ra, cuối cùng cũng thành công mở trói!
Ta lại vội vàng mở dây trói chân. Ngoài phòng đã mơ hồ nghe thấy tiếng
củi bị lửa lớn thiêu đốt cháy đùng đùng. Ta cũng không thể lập tức đẩy
cửa phòng ra, bình tĩnh áp người xuống, tận lực dựa vào mặt đất dùng tay để thăm dò nhiệt độ đang ép đến bên ngoài. Thật may cũng chưa phải rất
nóng, mới đẩy cửa phòng thoát chạy ra ngoài. Vừa mới chạy được vài bước, bụng lại quặn lên, đau đớn kịch liệt phi thường khiến ta không thể
không dừng lại, khụy trên mặt đất cố gắng ôm bụng điều chỉnh hô hấp. Chỉ cảm thấy bụng càng lúc càng đau, càng lúc càng đau, đến cuối cùng đau
đến nỗi ta thở còn không nổi chớ nói chi đến bước đi.
Lửa bắt đầu cháy lớn dần, ta vẫn chỉ có thể quay cuồng trên đất. Trong
lúc ta cho rằng bản thân sẽ đau đến ngất đi, thân thể đột nhiên tựa như
bị điện giật, trong não tựa hồ phát ra một tiếng ‘răng rắc’, cả người
chấn động. Sau đó…
Sau đó chỉ cảm thấy toàn thân thư sướng, hoàn toàn mất hẳn đau đớn ⊙_⊙? !
Không đau là tốt rồi. Không kịp nghĩ nhiều ta vội vàng trở mình. Bởi vì
thời gian chậm trễ lúc nãy, lửa đã cháy rất lớn, trong không khí đều
cuồn cuộn khói đặc, nếu cứ mạo muội đứng lên rất dễ hít thở không thông
mà ngộp chết. Ta chỉ đành lê trên mặt đất bò ra cửa, thật vất vả mới
xuống được lầu. Cả khách sạn đã biến thành biển lửa. Nhìn cửa lớn đã
cách không xa, ta nắm chặt nắm tay, chỉ cần cố gắng chút nữa, ta có thể
sẽ được cứu trợ!
Vì vậy, ta càng cẩn thận, bắt đầu cố gắng bò sát, vì phải tận lực vượt
qua mấy chỗ có lửa ta cũng cảm thấy bản thân như đang bị thiêu cháy. Đi
được nửa đường, mắt thấy khoảng cách giữa ta và cánh cửa thoát ra càng
lúc càng gần, chỉ nghe ‘két’ một tiếng vang thật lớn, một thanh gỗ trên
trần nhà rớt xuống người ta, ta vội chạy. Thật may quá, không bị đè
trúng, lại cảm thấy chân trái đụng phải vật gì đột nhiên đau nhức khó
tả, cúi đầu nhìn lại mới biết vừa rồi chỉ mải lo tránh cây xà lan mà vô ý để chân trái đụng phải một cái bàn đang cháy, y phục trên đùi đã bắt
lửa. Ta cắn răng nhịn đau, vội vàng lăn lộn dập lửa, lại vì hô hấp lập
tức quá nhanh nên hít phải một ngụm khói đặc. Lúc này, bên ngoài khách
sạn, ta mơ hồ nghe được âm thanh đánh nhau. Ta hô hấp không thông, cố
gắng dồn chút sức lực cuối cùng từ từ đi ra cửa, chỉ nghe thấy cửa lớn
khách sạn đột nhiên bị người ta mở rộng sau đó có người vội vàng kêu
lên: “Nhị Nữu! ! ! ! ! ! !”
Là tới cứu ta- !” Ở …Đây.” Ta dùng chút khí lực cuối cùng thét lên nhưng âm thanh vẫn không được lớn, không biết hắn có thể…nghe được hay không.
Người nọ lập tức phi thân đến ôm lấy ta rồi lại lập tức phi thân ra ngoài.
“Lục…sư huynh? !” Sao lại là ngươi? Chẳng lẽ do ta hít khói quá lâu nên
sinh ra ảo giác sao? Cuối cùng cũng được cứu thoát, ta thả lỏng toàn
thân, thần kinh lập tức thư giãn rơi vào hôn mê = =!
Khi…tỉnh lại, toàn thân đều đau đớn, mà đau nhức nhất chính là chân
trái. Ta cúi đầu nhìn, thấy chân trái đã được bang bó đơn giản, là bị
bỏng sao?
“Nhị Nữu tỉnh rồi sao? Ta đã cho người đi gọi đại phu, không cần lo lắng.” Một giọng nói vang lên bên giường.
Ta quay đầu liền thấy Lục mỹ nam
“Lục sư huynh? ! ! ! ! Thật là ngươi cứu ta?” ta không thể tin được –
nhìn Lục mỹ nam. Vừa muốn ngồi dậy thì chân trái lại nhói lên đau đớn,
ta mất lực lại ngã xuống giường.
“Ngươi sao lại ở đây?” Không đợi Lục mỹ nam trả lời ta lại hỏi.
“Ta … vừa lúc cũng đến ở tại khách sạn đó. Lúc khách sạn bị cháy có nhìn thấy ngươi chạy ra, vốn muốn tới gọi lại thấy ngươi chạy trở vào. Qua
thật lâu cũng không thấy đi ra, không biết có gặp phải chuyện gì hay
không nên ta vội vàng đi vào tìm. Thật may quá, thật sự tìm được rồi.”
Lục mỹ nam suy nghĩ một hồi mới trả lời.
“Nếu vậy a, vậy Lục sư huynh có thấy Dương Chi Hách, Tiểu Lôi và Tiểu
Chu Tước hay không. Còn có một nam nhân thân hình cao lớn nhưng bộ dáng
có chút ngu đần, nhất định là lần đầu tiên gặp được, cùng nhau đi ra
không?” Ta kể Lục mỹ nam nghe về Tiểu Lôi và Tiểu Si, nhưng nếu có Dương Chi Hách đi cùng, bọn họ chắc sẽ không có chuyện gì đâu.
“Là có thấy, nhưng lúc cứu được ngươi ra quá hỗn loạn, chỉ có Tiểu Chu
Tước bay q