XtGem Forum catalog
Đánh Cương Thi Nói Chuyện Yêu Đương

Đánh Cương Thi Nói Chuyện Yêu Đương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322922

Bình chọn: 7.5.00/10/292 lượt.

g cô tin tưởng Trì Nham cũng là người tốt. Giống như Tả Minh Vũ, tuy không nói nhiều, biểu tình cũng không nhiều, nhưng con người rất tốt. Còn về An Tiểu Chi, tuy Lan Kỳ không biết giữa An Tiểu Chi và người khác xảy ra chuyện gì khiến cô nàng mắng chửi tổn thương bọn họ, nhưng cô hiểu An Tiểu Chi không phải người tốt. Lan Kỳ trải qua chuyện này xong rất khâm phục mấy người kia, quyết định phải giao lưu nhiều với họ. Hàn Thanh Hương cũng là con gái mà còn làm được, vậy tại sao mình không thể chứ? Chính mình cũng phải làm người có ích trong đội.

Hiện tại đội bảy người biến thành chín, tuy thêm hai nhưng gia nhập chỉ là đối tượng cần bảo vệ. Đương nhiên An Tiểu Chi kiên quyết tới chỗ an toàn sẽ rời đi, còn Lan Kỳ thì nhất quyết đi chung đường. Cô khiến mọi người lộ vẻ kinh ngạc nhưng không ai nói gì thêm.

Chín người một đường chém giết tiến quân tới thành D. Đào Chân, Tả Minh Vũ, Nghiêm Học, Khâu Tử Dạ, Khâu Tử Lộ, năm người từ mới bắt đầu giết quái lung tung đến phối hợp ăn ý, có thể nói là gặp thần sát thần, gặp quỷ giết quỷ. Trì Nham nói giỡn gọi năm người là “Thí Thần Ngũ Quỷ”. Khâu Tử Lộ còn vui vẻ nói cái tên rất có khí phách, sau này tiểu tổ năm người cứ kêu như vậy đi. Mấy người khác bất đắc dĩ trợn trắng mắt. Cứ thế, đoàn người bình an tới D thị.

D thị là một tòa thành thị to lớn, cho nên khắp nơi tràn đầy vết máu, kiến trúc bị cương thi phá hư hỏng, nhưng vẫn có thể thấy phồn hoa trước kia. Sau khi chín người tới D thị, việc làm thứ nhất dĩ nhiên là “Siêu thị điên cuồng mua sắm”. Lúc mua sắm tất nhiên không thể thiếu đoạn nhạc dạo “giao lưu” với cương thi. Một chuyến sau chín người đều hơi mệt.

Mọi người kiếm một nhà dân thoạt trông khá lớn, giải quyết xong cương thi quản gia và cương thi người hầu, mấy người đơn giản dọn dẹp một chút, chuẩn bị tạm trú mấy ngày. Hàn Thanh Hương giúp Trì Nham đổi thuốc, thanh lý vết thương. Nửa tháng nay, vết thương ở chân Trì Nham tốt hơn rất nhiều. Lúc trước cái động ở cẳng chân chảy máu ròng ròng đã bắt đầu kết sẹo. Đối với vết thương của Trì Nham, không ai hỏi nguyên do, gã đơn giản nói là lúc chạy trốn không cẩn thận bị thương.

Nửa tháng nay, chín người cùng trải qua kinh sợ chuyện lớn việc nhỏ. Anh em họ Khâu đã hoàn toàn dung nhập. Anh hai Khâu Tử Dạ dịu dàng cẩn thận, em trai Khâu Tử Lộ hoạt bát ngây thơ, rất được mọi người yêu thích. Trong thời gian nửa tháng này Lan Kỳ cũng thành bạn gái thân thiết với Hàn Thanh Hương. Càng hiểu về họ thì trong lòng cô càng khâm phục và sùng bái, thầm đem mấy người tính tình khác nhau này trở thành bạn bè người thân của mình. Mọi người đều thấy sự cố gắng của cô. Trì Nham vẫn không nói gì nhưng ngẫu nhiên sẽ trêu đùa một chút. Đặc biệt là sau khi An Tiểu Chi lạnh lùng trào phúng, bình thường gã sẽ mở miệng chuyển đề tài.

Còn An Tiểu Chi, bạn nghĩ cô ta sẽ yên phận sao? Cô ta dùng hết cách nghĩ tới chỗ an toàn sẽ lập tức rời khỏi hai người Tả Minh Vũ và Nghiêm Học. Bây giờ có thể gọi cô là biến thái rồi. Bởi vì cô không còn muốn đoạt lại Nghiêm Học, cô chỉ cố chấp muốn giết Nghiêm Học hoặc là Tả Minh Vũ, như là muốn để người còn lại thống khổ không muốn sống. Loại cố chấp này cho dù có mất mạng cũng sẽ không tiếc! Cô từng hỏi mình tại sao phải làm vậy, làm như vậy mình có thể vui vẻ không? Nhưng cô không thể hiểu rõ.

“Có lẽ, đây mới là mình thật sự.” Sau này An Tiểu Chi tự nói với mình như thế.

Chín người tạm thời tới nhà dân, chia phòng. Ba cô gái một phòng. Anh em họ Khâu một phòng. Đào Chân và Trì Nham một phòng. Tả Minh Vũ và Nghiêm Học một phòng. Quy tắc cũ, có chuyện kêu người.

Mọi chuyện sắp xếp xong, Tả Minh Vũ nhỏ giọng thì thầm hai câu với Nghiêm Học liền đi ra ngoài.

An Tiểu Chi ly gián nói.

“Không biết lại muốn làm cái quỷ gì!”

Nói xong cô cảm nhận ánh mắt bất mãn của mọi người, hừ lạnh một tiếng, không nói nữa.

Nghiêm Học chỉ lo lắng nhìn ra ngoài song cửa. Tuy biết Tả Minh Vũ rất mạnh, có thân thể bất tử, nhưng cậu vẫn kiềm không được lo lắng. Trong nhà yên tĩnh, không ai hỏi Tả Minh Vũ đi làm cái gì, mọi người đều chọn tin tưởng. Khâu Tử Dạ nhẹ vỗ vai Nghiêm Học, ý bảo cậu đừng quá lo.



Gần một tiếng đồng hồ sau, phía xa dần xuất hiện bóng dáng Tả Minh Vũ. Nghiêm Học thấy anh, chớp đôi mắt mỏi, đứng dậy ra ngoài đón. Tả Minh Vũ lộ nụ cười hạnh phúc với cậu, nắm tay cậu cùng đi vào nhà.

“Cho các người biết một tin tốt.” Đây là câu nói đầu tiên của Tả Minh Vũ.

Xem đám người vừa định trêu chọc mình và Nghiêm Học, Tả Minh Vũ vừa vào nhà lập tức thốt ra câu này. Không ngoài dự đoán, mọi người tràn ngập mong chờ nhìn anh.

“Biên giới thành phố này toàn là rừng hoang, mới rồi tôi xem xét một lần, thành thị này là do rừng hoang làm thành.” Tả Minh Vũ bổ sung.

“Có ý gì?” Nghiêm Học hỏi.

Tả Minh Vũ chỉ cười không đáp.

“A! Tôi hiểu rồi!” Đào Chân kích động vỗ tay một cái. “Thành rừng hoang, chính là không có người đi cũng không có động vật ở