80s toys - Atari. I still have
Để Em Cưa Anh Nhé!

Để Em Cưa Anh Nhé!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325145

Bình chọn: 10.00/10/514 lượt.

tim, Mai vội vàng lôi điện thoại ra kiểm
tra. Anh ta sẽ trả lời như thế nào? Có thể sẽ là “Em gấu ngủ chưa?” hoặc chỉ đơn giản là “Ừ”.

- Anh chưa ngủ em Cá hư hỏng ạ!- Gọi nó là Cá bởi vì nó thuộc cung Song Ngư.

Cá hư hỏng? Tại sao lại là hư hỏng? Vớ vẩn! Rút cục thì trong mắt anh
ta mình là người như thế nào thế? Nghĩ vậy, Mai liền hậm hực nhắn lại
bằng tin nhắn thoại, giọng nó vang lên đúng điệu phản bác.

- Em hư hỏng bao giờ?

- Điêu ngoa chính là một trong những lý do anh có thể kết luận rằng em
rất hư!- Anh ta vẫn bình tĩnh nhắn lại như thế. Mặc dù vừa mới phì cười, nhưng nó vẫn giả vờ giận dỗi.

- Này nhé! Anh cáo già là đúng
rồi! Điều đó anh không phủ nhận được đâu. Còn em là một cô gái ngoan, ai cũng phải công nhận điều đó!- Lần này thì nó không nhắn thoại nữa mà
cẩn thận viết bằng tin nhắn.

- Ai công nhận? Em nhận vơ à?- Giọng anh cười vang lên sang sảng trong điện thoại.

- Anh công nhận.- Nó ngoan cố trả lời lại.

- Bao giờ?

- Bây giờ!

- Em lươn khươn quá!

- Anh lươn khươn ấy! Mà anh đang làm gì đấy?

- Anh đang tắm…

- Uầy… em đang tưởng tượng :”>..

- Tưởng tượng cái gì thế =))

- Thôi em không nói đâu, xấu hổ lắm!

- Em tưởng tượng về anh thì phải nói cho anh biết chứ! Trả phí đê!

- Muốn em nói thì phải hát cho em nghe đi.

- Muốn nghe bài gì đây?- Chàng trai hát hay không bằng hay hát hồ hởi trả lời khi bị đụng đúng chỗ ngứa.

- Bài mà anh đang nghe ấy.

Chợt giật mình khi bị đoán trúng tim đen, khẽ mỉm cười, anh ta liền bật beat nhạc lên rồi gửi bản hát live của mình qua tin nhắn thoại cho cô
gái. Nhận được hai cái tin nhắn thoại dài gần hai phút, nó nằm vật ra
cười một cách khoái chí, rồi lọ mọ rúc sâu vào trong chăn, nằm úp sấp áp chặt điện thoại vào tai để nghe cho thật rõ.

“Ngày mai em nói sẽ xa căn phòng này

Nhìn theo con sóng biết bao nhiêu ngày rồi ngồi đây với em

Người từng đã nói "em chỉ cần sống gần anh"

Lời nói ấy còn đó nhưng trong em dường như đã khác rồi

Nhớ không? Ai hứa yêu ai dài lâu rồi đổi thay ...

Thế gian này nào ai muốn trái tim tổn thương thêm một lần nữa

Một khi người đã thấy được hạnh phúc thì đừng nên dối lòng mình

Lòng em đã quên thì đừng cố nhớ

Nụ hôn dưới mái hiên xưa

Kỷ niệm xé nát đêm mưa

Gom từng hơi thở để nuôi nỗi đau quá dài

Tại sao phải đến bên ai, phải chi lúc trước anh sai

Tình yêu đâu ai chấp nhận... Dốc hết lòng yêu nhau vẫn mất nhau... phải không?”

Giọng hát vang lên… thật tình cảm… và khô khan… nghe như gã đàn ông vừa bị thiến mất của quý hoặc đã bị bỏ đói lâu ngày. Nó vừa nghe, vừa bịt
kín miệng, cố gắng không cười nhưng lại không thể nhịn nổi. Con bé cười
khúc khích một cách thích thú. Thế là bản thu âm thất bại của anh đã
thành công rồi đấy!

Nghe xong, Mai khẽ vuốt trán thở mệt nhoài, rồi muốt mồ hôi hột, nhận xét một câu xanh rờn.

- Khổ thân quá! Anh chưa ăn tối đúng không?

- Anh vẫn sẽ coi đó là một lời khen!- Anh chàng tự tin trơ mặt trả lời.

- Cứ cho là thế đi. Để gọi là có qua có lại, anh cũng sẽ hát cho chú nghe, nhưng mà hát chay thôi đấy nhé!

- Ô hô! Anh- chú với ai đấy! Em hôm nay gấu nhỉ!

Không quan tâm đến sự phản bác yếu ớt của anh, nó vẫn quyết định chọn
bài “Chúc bé ngủ ngon” để hát tặng cho anh. Anh vừa nghe, vừa cười khành khạch rồi cũng bắt chước hát lại y hệt nó, nhưng con bé chỉ cho “Một
điểm, về chỗ!”.



12 giờ đêm là lúc nó quyết định tắt máy điện thoại để đi ngủ. Kéo
kín mép chăn lên đến tận ngực, nó tự nhủ “Đã lâu lắm rồi không được ngủ
ngon như thế này! Thì ra chỉ cần chủ động một chút thì cũng có sao đâu?
Thời buổi nào rồi… Cọc đi tìm trâu cũng được”.

Đang định nhắm mắt
tịt mắt lại đi ngủ thì chiếc điện thoại trong tay lại đột ngột rung lên
ầm ĩ, Mai vội vàng mở tin nhắn ra, lòng thầm hớn hở “Còn quyến luyến cái gì nữa đây?”… Nhưng cuối cùng, những dòng chữ hiện lên trước mắt nó, số điện thoại gửi tới từ tin nhắn đó… khiến cho nó sa sẩm hết cả mặt mày.

Đọc xong, nó còn ngớ người ra một lúc rõ lâu. Không thể tin nổi, không
thể chịu được tình cảnh này, nhưng con bé vẫn phải vội vàng kéo lê mình
ra khỏi chiếc giường đã ấm êm hơi người, lếch thếch chạy lên nhà vớ lấy
một tờ giấy tờ giấy to đùng khổ a1 cùng bộ chì nước, khổ sở dích lên
phòng em trai, hùng hồn tuyên bố “Hôm nay chị sẽ vẽ ở đây”.

Thằng quân ném khuôn mặt cứng đơ quay sang lạnh lùng phán.

- Phắn về phòng chị đi!

- Khônggggg!!! Quân ơi! Đêm khuya lạnh vắng cô đơn lắm! Cần phải có hơi ấm của em bên cạnh thì chị mới có thể an tâm làm bài tập được. Đằng nào thì em cũng xem “Breaking Bad” xuyên đêm cơ mà! Cho chị ké tí.- Vừa
nói, nó vừa ngước ánh mắt rưng rưng lên nhìn Quân, mím môi tỏ vẻ tội
nghiệp.

- 20 tuổi đầu rồ