Pair of Vintage Old School Fru
Định Mệnh Nhóc Là Của Anh!!

Định Mệnh Nhóc Là Của Anh!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325632

Bình chọn: 8.5.00/10/563 lượt.

nên anh trở về…

I’m sorry for everything…





Hãy cười lên em nhé dẫu anh không còn ở bên em..

Hãy cười lên như những tháng ngày ta đã có nhau…





Vì anh luôn dõi theo em..

Vì anh luôn mong em hạnh phúc..

Nguyện cầu một ngày mai em sẽ mỉm cười…





Anh mong em yên vui..

Và đừng đợi nữa chi em…

Dù thế nhưng sao nước mắt anh cứ rơi hoài…

Nhìn thấy em mà không thể ôm lấy em..

Dù con tim anh nhói đau..

Đành nhờ cơn gió gửi cho em yêu thương…





Hãy cười lên em nhé dẫu anh không còn ở bên em..

Hãy cười lên như những tháng ngày ta đã có nhau…





Vì anh luôn dõi theo em..

Vì anh luôn mong em hạnh phúc..

Nguyện cầu một ngày mai em sẽ mỉm cười…









Khắc Huy ngồi ở chỗ lái xe, nhìn cảnh này cũng đau lòng không kém. Hai người yêu nhau nhưng không thể ở bên nhau.





-Không đành lòng phải không?





Tuấn Anh khẽ gật đầu.





-Nhưng tôi không còn khả năng để đỡ cô ấy đứng dậy!-Tuấn Anh biết tình cảnh của mình lúc này.





Tuấn Anh gọi điện cho Diệu Phương, năm phút sau, Diệu Phương che dù vội đến bên Bảo Anh lúc này đang ngồi bệt dưới đất, cô nhanh chống đã dậy.





-Chị à! Chị cùng em vào nhà được không! Chị phải giữ gìn sức khoẻ chứ!





-Tuấn Anh mất rồi! Anh ấy mất rồi! Người chị yêu thương mất rồi!-Bảo Anh gào lên.-Em bảo chị phải sống làm sao?





Cô đỡ Bảo Anh dậy không được nên dù trên tay cô rơi xuống đất khiến cô cũng ướt. Cô lắc mạnh vai Bảo Anh.





-Chị, chị tỉnh lại đi! Chị còn đứa bé, còn cốt nhục của anh ấy! Chị phải sống tốt, không vì chị chị cũng phải nghĩ cho đứa bé!





-Đứa bé…!?-Bảo Anh như tỉnh lại, cô lấy tay sờ vào mặt bụng còn phẳng lì của mình.





-Được rồi! Em đỡ chị về nhà!-Cô đỡ người chị này về nhà.





Về được đến nhà, vai Diệu Phương mỏi cực kì. Bảo Anh dường như đã rất bình tĩnh nên cô về nhà. Bảo Anh có nói muốn cô ở lại nhưng cô muốn về vì còn có Hạ Lâm chờ ở nhà. Diệu Phương đi bộ đến nên cô cũng đi bộ về. Đang đi một chiếc xe BWM chặn cô.



Chương 23: Trót yêu…





-Diệu Phương, em lên xe đi!





Người nói là Tuấn Anh. Diệu Phương lên xe, cô ngồi ghế sau, hai ghế trước là anh và Tuấn Anh, cô rất lạnh. Khắc Huy từ ghế trước ném xuống cho cô có áo vest của anh.





-Lạnh thì khoác vào!





Cô rất lạnh nên nhanh chống khoác áo anh vào. Trên chiếc áo còn thoản một mùi hương nam tính đặc biệt của anh.





-Cô ấy thế nào?-Tuấn Anh hỏi.





-Chị ấy bình tĩnh hơn lúc nãy nhiều rồi! Anh yên tâm phẩu thuật!-Diệu Phương nói.-Khi anh quay về sẽ cùng chị ấy sống hạnh phúc!





-Anh cũng mong vậy!-Tuấn Anh nói.





Khắc Huy chở Diệu Phương về căn phòng mà cô đang số cùng Hạ Lâm. Cô đi vào chợt nhớ mình chưa trả áo vest cho anh. Chạy ra ngoài thì thấy anh đã đi mất. Sáu năm trước cũng vì trả cái một cái áo sơ mi cho anh mà cô và anh dây dưa không dứt…





*Một ngày của sáu năm trước*





Sau vụ cưỡng hôn ở hành lang tầng một dường như cô nổi tiếng hẳn. Cô thường xuyên “vô tình” gặp anh. Hôm nay cũng thế, cô vừa bước ra khỏi lớp thì gặp anh.





-Này!-Anh chặn đường cô.





-Anh muốn gì đây?-Diệu Phương tính vốn tha thẳng thắng nên hỏi ngay.-Làm người thì thẳng thẳng một chút!





-Được rồi!-Khắc Huy nói.-Bữa ở buổi tiệc cô đã va vào người tôi, làm hỏng chiếc áo mới của tôi, tôi muốn cô đền! Cái áo đó trị giá năm triệu!





Anh không hề nói dối nha. Cái áo đó anh mua bên anh, là hàng hiệu bên Anh.





-Năm triệu?!-Cô giật mình.-Cái giẻ rách đó mà bằng giá gấp năm lần tiền lương của tôi? Anh phun phí quá, có biết trên đời này bao nhiêu người nghèo không có ăn, không có mặc, vậy mà anh mua một cái áo giá