XtGem Forum catalog
Đồ Điên

Đồ Điên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323994

Bình chọn: 8.00/10/399 lượt.

chăm sóc - nó gạt tay Kai

Bước ra cổng, từng bước từng bước 1 nó ra về, cánh tay ấy lại 1 lần nữa kéo nó lại

- Ở lại đi, em chưa khỏe mà - ánh mắt của Kai như đang van xin

- Không cần đâu, anh không biết chứ trông tui thế này khỏe chán.

Kai bật cười.

- Vẫn bướng và thích nói dối như ngày nào.

- Tranh thủ nói đểu nhau đấy à?

- À không, anh đâu dám với Zen tỉ tỉ chứ

- Vậy sao.

~ 1 lúc sau, nhà Kai ~

Không hiểu sao nó lại chấp nhận ở lại nhà Kai. Ngồi ăn cơm, chứng kiến cái cảnh Kai với nhỏ Yune thân mật khiến nó hơi tức tức, nó nhủ

- Ăn cơm mà cũng õng a õng ẹo, lại còn đút cho nhau....

Lấy cốc nước bên cạnh nó uống sạch, Kai hỏi

- Sao nãy giờ em không ăn mà chỉ uống vậy?

Nó không nói gì mà chỉ lườm Kai 1 cái rồi bước ra khỏi nhà. Vừa đi nó vừa chửi rủa

- Tại sao mình lại ngu đến mức vào đó ngồi với 2 cái kẻ thích tự sướng chớ. Dù sao thì mình cũng ngồi đối diện với họ tại sao lại tỏ cái kiểu đấy chứ, không biết phép lịch sự à..

Lần này không còn là cái kéo tay nữa mà là tiếng gọi từ đằng xa

- Zen, Zen.....

Nó giật mình, cố tình đi nhanh.......Kai đuổi kịp nó

- Zen, sao tự nhiên đang ăn em lại chạy ra ngoài.

- Thích thì chạy được không?

- Chứ không phải em đang ghen à.

- Ghen zề, ai thèm - nó đỏ mặt

- Chúng tim đen rồi nhé, hỳ hỳ

- Đã bảo là không rồi mà

- Thế sao em chạy ra.

- Thì......đã bảo là thích mà

- Vậy thì em có dám quay lại không?

- Zề, tui thèm vào á. Quay lại đó ngòai chứng kiến mấy cái cảnh lố lăng giữa anh với bạn gái còn cái gì nữa đâu.

- Thế là rõ rồi nhá

Như nhận ra nó bịt miệng, mặt đỏ. Kai bật cười

- Zen, tuy rằng bây giờ em sẽ không chấp nhận tình cảm của anh cũng như những lỗi lầm từ quá khứ. Nhưng.....anh sẽ cố gắng 1 lần nữa cướp lấy trái tim của em...

Nó đỏ mặt

- Thôi đê, anh đang giỡn đúng không?

Kai không nói gì mà chỉ cười.....

~ Tối ~

Nó vừa đi đổ rác vừa cười tủm tỉm nhớ lại câu nói của Kai chiều hôm ấy. Bỗng nhiên, 1 giọng nói cất lên

- Thỏ ngốc đi đâu đấy? - đó là hắn

- Anh không thể ngừng cái việc đặt biệt danh cho tôi à.

- Thì tôi chỉ nói sự thật thôi

- Thật cái đầu anh á.....à mà.......

Nó móc điện thoại, mở tấm hình hôm trước, dơ ra trước mặt hắn, nó nói

- Cái gì đây ta...

Hắn ngạc nhiên

- Cô.......cô lấy ở đâu đấy? Theo dõi tôi à.

- Cái đấy anh không cần biết, nói chung là hòang tử của trường mà để lộ tin này ra thì.....không biết có bao nhiêu phiền toái cho ha...

- Uy hiếp tôi à.

- Đâu có, chỉ là muốn đặt điều kiện thôi

- Điều kiện gì?

- Làm nô lệ cho tôi đê.

Hắn bật cười

- Cô đang mơ đấy à

- Thiệt chứ bộ

- Nếu tôi nói là không thì sao?

- Hớ hớ tấm hình này sẽ được phát tán toàn trường vào ngày mai

- Cô......

- Làm sao?

......

- Cô nên biết rằng người có mặt trong tấm hình có cùng gương mặt với cô đấy. Tung ra thì cũng bất lợi cho tôi thôi nhưng cô cũng bị lôi theo đó. Hề hề

Nó đưa mắt nhìn tấm hình. Công nhận....

- Thỏ thì vẫn là thỏ không thành người được đâu...- hắn chọc

- Hừ.....đợi đấy..

Nói rồi nó quay đi, hắn kéo lại

- Đi đâu đấy, định trốn à.

- Chứ muốn gì nữa!! - nó cáu

- Có công việc cho cô đây thỏ óc gà.

- Zề! Anh có tin là đầu anh sẽ nằm trong thùng rác trong 5 giây nữa không?

- Sợ quá à......eo ôi tôi sợ cô lắm luôn á.......

- Grừ....

- Từ hôm nay tôi sẽ dọn qua nhà cô ở

- Cái Zề, tại sao lại dọn qua nhà tui ?

- Ừ thì tôi bị đuổi khỏi nhà rồi.

Nó phì cười

- Loại người như anh bị đạp ra đường là đúng lắm hí hí

- Cô có thôi đi không hả?

- Cơ mà nhà tui chật lắm không có chỗ cho anh đâu.

- Quyết định vậy đi tôi sẽ qua nhà cô ok .

Nó không kịp nói gì hắn đi luôn

~ 1 lát sau, nhà nó ~

Mở cửa , nó ngạc nhiên

- Đến thật đấy à.

- Chứ gì nữa, không thấy à, xách đồ cho tôi đi

Nói rồi hắn đưa cho nó 1 đống đồ rồi bước vào nhà. Ôm chầm lấy bà, hắn nói :

- Bà ơi, lâu quá không gặp nhớ bà quá à.

- Uả cậu Dian sao cậu lại ở đây?

- À dạ, cháu bị đạp ra khỏi nhà rồi, bà cho cháu ở tạm đây vài ngày đi

- Chắc cậu lại quá lời với ông bà chủ đúng không?

- Đâu có..tại họ khó tính quá chứ bộ - hắn biện hộ

- Bà ơi người như hắn thì bị đạp ra đường quá xứng chứ quá lời gì hả bà - nó chen mồm

Hắn liếc nó...

- Thôi thôi, cậu Dian cứ ở đây vài ngày cũng được.

- Ơ không được đâu bà, nhà mình vầy sao chứa được cái con rận này - nó đáp

- Cô nói gì thế