Polly po-cket
Đồ Heo... Thích Cãi Anh Lắm Hả?

Đồ Heo... Thích Cãi Anh Lắm Hả?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322781

Bình chọn: 7.5.00/10/278 lượt.

uất nên khi khác sẽ đến-ba nó

-Vâng ạ! Mà ba à, còn muốn giới thiệu một người bạn với ba-nó

-Trai?-ba nó đón ngay

-Vâng-nó

-Ý con là bạn trai của con ư?-ba nó hơi ngạc nhiên

-Vâng...vâng...-nó ấp úng

-Con không cần phải sợ, chỉ cần không ảnh hưởng đến những chuyện khác thì không vấn đề gì-ba nó mỉm cười

-Vâng-nó cười, lòng thấy nhẹ nhõm hơn

Bính boong...vừa lúc đó có tiếng chuông cửa. Nó chạy ra mở cửa

-Anh đã đến-nó

-Ba em ở trong nhà?-hắn hỏi

-Vâng-nó và hắn cùng tiến vào phòng khách thì nụ cười trên môi của ba nó tắt ngẩm

-Cháu chào bác-hắn

-Chào cậu-ba nó lạnh lùng. Hắn nhận thấy điều đó nên cứ đờ người ra

-Kìa anh, ngồi đi chứ-nó chẳng hề chú ý. Hắn ngồi xuống, bỗng chốc không khí yên ắng bao trùm lên cả ba người.



-Cậu quen con gái tôi được bao lâu?-ba nó lên tiếng

-Vâng, cũng khá lâu, khi chúng cháu còn ở Mĩ-hắn hơi cười đáp

-Cậu có chắc sẽ làm cho con gái tui được vui vẻ và hạnh phúc?-ba nó

-Vâng! Cháu chắc chắn-hắn tự tin

-Tôi hỏi cậu, cậu đến với con gì tôi vì điều gì?-ba nó

Hắn hiểu hàm ý trong câu nói đó, ý ba nó là hắn đang muốn nhắm đến tài sản của nhà nó sao?

-Cháu chỉ là yêu cô ấy-hắn nắm chặt lấy tay nó và nhìn nó mỉm cười, nó cũng cười lại.

-Vậy còn bố cậu thì sao?-ba nó

Hắn hơi đơ người trước câu hỏi của ông. Phải rồi, ông ấy có thái độ với hắn như vậy lí do tất cả là vì bố của hắn. Quá nổi tiếng mà, giờ thì khổ rồi đã không được điểm trong mắt ba nó thì thôi lại còn âm điểm nữa chứ.

-Cháu sẽ không giống với ông ấy?-hắn

-Cha nào con nấy thôi-ba nó

-Cha anh ấy thì sao ạ?-nó ngây thơ hỏi

-Cái này phải hỏi bạn trai của con rồi-ba nó

-Anh sẽ kể với em...vào một lúc nào đó-hắn nói nhỏ vào tai nó. Nó im lặng

-Cháu có thể chứng minh chứ ạ?-hắn

-Tất nhiên nhưng ta cũng không mấy kì vọng lắm-ba nó tỏ vẻ khinh thường

-Cháu sẽ cho bác thấy tình yêu của cháu mãnh liệt như thế nào.-hắn

-Được thôi, ta sẽ chờ xem-ba nó nói rồi đi về phía cửa

-Ta về đây

-Ba về cẩn thận-nó

-Bác về cẩn thận-hắn

Ba nó hơi cười khi đã ra khỏi cửa. Ông đã nhìn thấy sự khác biệt giữa hắn và bố của mình và xem ra cậu nhóc này rất tự trọng. Ông cảm thấy thú vị với cái được gọi là tình yêu mãnh liệt của hắn.



Trong nhà

-Anh ở lại ăn sáng chứ?-nó

-Tất nhiên, anh phải xem tay nghề của vợ mình chứ-hắn

-Em có nói rằng sẽ lấy anh sao?-nó

-Em sẽ không thoát khỏi anh đâu-hắn

-Nếu em cứ muốn thoát?-nó

-Anh sẽ không buông tay-hắn

-Hì-nó cười

-Anh ngồi đấy đi, em đi làm chút trứng nhé-nó

-Anh sẽ phụ em-hắn

-Chỉ cần anh không quấy em là được-nói rồi hai người đi vào phòng bếp. Một lúc xong, trong nhà bếp vang lên 

Xoảng...choang...keng...kẻng...

-Anh đừng đụng vào cái đó...á-nó chưa kịp nói xong thì cái nồi từ trên kệ rớt xuống

-Anh không cố ý-hắn nhe răng

-Trời...á đừng lùi lại...-nó la lên nhưng không kịp nữa rồi hắn lùi lại và vấp phải cái chổi giữa sàn và ngã ngửa dưới đất 

-Đưa tay đây-nó đưa tay ra kéo hắn ai ngờ hắn nắm lấy tay nó và kéo xuống. Nó mất đà nằm đè lên người hắn và...môi chạm môi.

1s...2s...3s...

thình thịch...thình thịch...tim nó đập liên hồi như muốn đâm thủng lớp da nhảy ra khỏi lồng ngực. Nó chống tay định ngồi dậy thì hắn lấy tay ấn đầu nó xuống. Chiếc lưỡi được đưa qua đưa lại một cách nhẹ nhàng nhưng cũng rất quyến luyến. 10s trôi qua, cuối cùng hắn cũng buông nó ra. Nó quay mặt sang chỗ khác để che đi khuôn mặt đỏ ửng. Hắn kéo nó lại và ôm vào lòng.

-Nguyên Vy-hắn

-Vâng-nó nằm trong lòng hắn ấm áp vô cùng

-Anh yêu em nhiều lắm-hắn ôm nó chặt hơn

-Em cũng vậy-nó cũng vòng tay ôm lấy eo hắn

-Anh à, sau này anh có bỏ em mà đi không?-nó ngây thơ hỏi

-Đồ ngốc, em hỏi gì kì vậy, em là người anh yêu nhất làm sao mà bỏ em được, chỉ sợ em bỏ anh thôi-hắn

-Em thề, suốt đời này em chỉ yêu mỗi mình anh thôi-nó giơ tay ra vẻ như một đứa con nít

--Ừ-hai người ôm nhau rất lâu

t/g: hai người này sến quá đi, tg nổi da gà rồi nè o_O



Sau một tuần, khi hoàn thành xong điều Thư đã nói thì chẳng thấy Khôi đâu nữa

"không lẽ anh ấy không còn thích mình nữa"-Thư vừa lang thang trên đường vừa nghĩ "biết làm sao đây? Mình thích anh ấy mất rồi"

-A! Chị Thư kìa-Tiếng Nhi ở đằng xa. Thư ngước mặt lên thì thấy nhìn thấy Nhi đang đi cũng Kha. Cô nhanh chân bước đến chỗ họ.

-Sao chị đi lang thang một mình vậy? Anh Khôi đâu-Nhi 

-Chị cũng không biết nữa, mấy ngày nay chẳng thấy hắn ta đâu cả-Thư buồn buồn

-Có chuyện gì sao? Vẻ mặt Thư xanh xao quá-Kha lo lắng

-Không có gì đâu, mà sao hai người lại đi cùng nhau, h