
- Em… em chào thầy ạ! – Nó cười một cách khổ sở!
- Cô cũng biết lễ phép thế sao? Tôi nhắc lại, một lần nữa mà tôi nghe thấy ai nhắc tới cái chuyện vệ sinh nữ thì… đừng có trách tôi! – Ông
thấy nói mà tái tê nỗi lòng.
*** Bữa là thế này, hum đó, thầy giám thị đi kiểm tra chuyện mấy anh
nhóc chuyên gia vô nhà vệ sinh để hút thuốc trộm. Nhưng kiểm tra mãi mà
ko thấy nhân nào, mà cái bản tính đa nghi, hiếu thắng của thầy thì ko
thể tin là hôm nay “học sinh ngoan đột suất”! Ngay lúc đó, lại thấy
phòng vệ sinh nữ có khói bốc ra. Đoán chắc là tụi này đang chốn vô đây
hút thuốc. Lấy hết sức bình sinh đạp cửa nhà vệ sinh nữ xông vào!
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA! – Tiếng la thất thanh của hai cô nàng trong
nhà vệ sinh. Trong đó một nàng đang kéo quần và một nàng đang đốt thư
tình – nguồn gốc của đám khói mà ông thầy của chúng ta tưởng là học sinh mình hút thuốc trộm! keeeeeeee.
Và từ hôm đó, truyền thuyết về thầy giám thị đc lưu truyền rộng rãi
như chúng ta đã biết! keeeeeeeeeee. (cái này hơi ngoài lề, trường bạn
nào có phi vụ giống thế này ko? Nói trc tui bịa đó, đưng nghĩ là tui lấy từ trường nghe. Chít tui đây! keeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee)****
- Hai cô cậu có biết bây giờ là mấy giờ rồi ko?
- Dạ tại bữa nay em có chút chuyện….
- Vĩnh Quân? – Lúc này thầy giám thị mới nhận ra sự có mặt của học
trò cưng. – Sao em có việc bận àh? Ừ thôi thầy tha cho lần này. Lần sau
còn tái phạm là sẽ xử lý nghiêm đó!
- Chúng em cám ơn thầy ạ! – Nó cười toe toét nhìn ông thầy yêu ơi là
yêu! (lần đầu, nó thấy thầy giám thị hắc xì dầu dễ tính thế!)
Chợt….
- Sao áo cô rộng thùng thình thế kia? Hình như ko phải áo của cô.
Nó và Vĩnh Quân vội nhìn nhau, tá hoả nhận ra hai đứa mặc lộn đồ.
- Cả Vĩnh Quân nữa, sao áo cộc thế kia?
- Em… em…
Hai đứa chúng nó cuống cuồng cởi áo, đổi lại cho nhau trc con mắt kinh ngạc của thầy giám thị
- Hai cô cậu ….. sao lại mặc nhầm áo của nhau?…. Có phải đêm qua…. hai người….
- Ấy ấy, thầy…. đừng có mà…. nói bậy nhé! Thầy ko có nhìn thấy…. thì
đừng có suy đoán lung tung! – Nó gân cổ lên nói như để chặn lại dòng suy nghĩ trong cái đầu “tệ hại, đa nghi” của ông thầy.
” Cốp” – ông thầy cốc đầu nó đau điếng. – Cô giỏi nhờ? Dám bảo tôi
nói bậy! Cô tưởng tôi ngốc lắm sao? Ai chả biết cô và Vĩnh Quân đâu có
thể! Một người như Vĩnh Quân mà lại chấp nhận một con nhóc học thì kém,
lại ương bướng, phá phách…. Con gái gì mà ăn nói bỗ bã, phát ngôn bừa
bãi (nhớ lại cái vụ vừa nãy đây)…..
- Thầy thôi đi, em và cô ấy là một đôi đó ạ!
- Hả? – Nó và ông thầy cùng mồm há hốc.Vĩnh Quân vừa nói gì vậy? Chuyện động trời rồi!
****
- Anh thật là, nếu mà ko nói linh tinh thì giờ đã chẳng phải ở đây trực nhật nhà kho thế này!
- Tại tôi ko muốn nghe ai hạ thấp cô như thế!
- EEEEEEEEEEEEEEEEE, anh nói lại đi! Có thật là lúc nãy anh bênh vực
tôi đó sao? – Nó nở nụ cười tươi rói, chờ đáp án của Vĩnh Quân.
- Thế đợi tôi trình bày cô mới biết hay sao? Mệt!
- HIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII. Bi h mới biết anh vẫn còn nhân tính! keeeeeeeee
- Cô nói gì thế hả? Hoá ra từ trc cô dám coi tôi là mất nhân tính
sao? Cô giỏi lắm! – Vĩnh Quân vừa nói vừa lấy cái chổi hất bụi vào người nó.
- Nè, bụi chết đi đc! …. Mà đúng đó, heeeeeeeeeeeeeeeee. Tôi cho anh
biết tay này! – Nói rồi nó lấy cái chổi đập tới tấp vào người Vĩnh Quân.
- EEEEEEEEEEEEEEEEEE, cái chổi bẩn đó, đừng có đập vào người tôi! …………..
- Cứ đập đó.
- Chết cô này, chết cô này!….
- AAAAAAAAA…. Cứu với…. cứu với….
Hai đứa chúng nó chạy đuổi nhau vòng quanh nhà kho, la hét inh ỏi.
Cũng may là nhà kho kín chứ thầy giám thị mà nghe tiếng lại bắt phạt
nặng thêm.
- Hụ uuuuuuuụu! – Nó nhảy phốc lên chiếc bàn cũ – Ê hèm! Hự! Tên kia
nghe đây, ta là siều nhân GAO! Nể tình ngươi cao dáo đẹp trai ta tha cho ngươi! HAAAAAAAAAAAAAA.
Vĩnh Quân cũng lấy đà nhảy phắt lên chiếc bàn – Còn ta là người Nhện, nể tình người con gái chân yếu tay mềm (thực ra cũng định nói là ” xinh xắn, dễ thương” nhưng ko hiểu sao ko thế nói ra đc!) nên ta tha cho
ngươi! Haaaaaaaa
Cả hai đứa chúng nó cùng cười hả hê!
- Chúng ta dọn dẹp hay phá phách vậy nhỉ?
- Ngốc thế! Cả hai đó anh!
Haaaaaaaaaaaaaaaaaaa – Hai đứa chúng nó lại cười hả hê!
- Cô có người yêu chưa?
- Uả sao lại hỏi thế?
- Thì tò mò muốn biết!
- Chứ ko phải là thick tôi rồi đấy chứ? – Nó cười hỏi mắt cứ nhìn chằm vào mắt Vĩnh Quân,
- EEEEEEEEEEEEEE, đừng tưởng bở nhé nhóc! Ko nói thì thôi!
- Chưa! – Nó đáp gọn lỏn!
- Đùa, ko có người yêu thật àh?
- Uhm!
- Chưa yêu bao giờ?
- Uhm! Anh hỏi lắm thế? Ai chả biết anh đẹp trai, yêu lắm!
-….
- Kể cũng lạ, người ta bảo rằng anh thay người yêu như thay áo, hẹn
hò bạn gái cứ gọi là tít mít