XtGem Forum catalog
Ê! Lùn Anh Thích Em

Ê! Lùn Anh Thích Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322650

Bình chọn: 9.00/10/265 lượt.

ông thấy thế
này.

-Mày là đồ ngu sao lại có thể để nó đi về trong tình trạng còn yếu như thế này?

Đúng là ông trời thương hắn hay sao ấy. Chỉ quanh quẩn một tí là tìm được nó đang ngồi bệch ở vỉa hè

-Này ngồi đó làm gì đấy. Tính không về à-hắn nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu

……..

-Thích thì ngồi đó luôn đi nhá thằng này không quan tâm nữa đâu-hắn nói giọng châm biếm rồi quay phắc người đi

Bỗng nó vòng tay ôm hắn từ phía sau,hắn cảm nhận được giọt nước mắt nóng hổi của nó đang ướt đẫm áo sơ mi của hắn

-Tui phải làm sao đây hức hức-nó nói trong tiếng nấc

Hắn nhẹ nhàng xoay người lại

-Tui..tui muốn trở lại con người thật của mình nhưng sao…tui đau quá,
đau lắm-nó đập vào ngực mình mỗi lúc một mạnh hơn nước mắt không ngừng
chảy

-Xin lỗi-lúc đó không biết hắn đang nghĩ gì mà lại thốt ra câu đó

-Ông chẳng làm sai gì cả chỉ tại tui quá yếu đuối thôi. Có lẽ tui nên rời xa nơi thì tốt hơn

-Bậy nào-hắn nhanh nhảu trả lời lại ngay

Sức chịu đựng của nó có hạn, chắc mấy ngày qua nó buồn lắm nhưng không
nói cho ai biết hết đến khi giọt nước tràn ly nó mới tuôn hết những gì
ấm ức ra thì phải.

Đưa nó về tới nhà an toàn, hắn lên tiếng

-Nghỉ ngơi đi tui thấy bà mệt lắm đấy. Mà này đừng có làm việc quá sức đấy-hắn dặn dò kĩ lưỡng trước khi ra về

Mẹ nó từ trong nhà đi ra

-Mi con về rồi hả? Sao hôm qua con không về nhà làm mẹ lo quá-mẹ nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn của nó

……-nó hất tay ra đi vào trong

-Mi không sao đâu cô, mấy bữa nữa sẽ ổn định lại thôi

-Ừm chắc vậy mà mẹ con khi nào về

-Dạ chắc ngày mai tại mẹ con đi với thằng Phong nên về sớm để nó còn đi học nữa.

-Vậy à, thôi con vào nhà ăn cơm rồi về luôn chứ hôm nay chủ nhật không học gì mà-mẹ nó mời hắn vào

-Không cần đâu, cháu ăn ở nhà được rồi

Nói chuyện với mẹ nó xong hắn lon ton đi bộ về nhà, chẳng biết tại sao hôm nay hắn thấy phấn khởi thế không biết hề hề.

Năm học lớp 11 cũng đã gần kết thúc rồi chỉ còn thi học kì 2 nữa thôi
là nó sẽ chuyển trường nó không muốn đói diện với hắn hằng ngày nữa. Mọi chuyện nó đã bàn qua với ba rồi chỉ cần chuyển học bạ đi là được thế
nên sẵn dịp chuyển trường nó xin được sống tự lập luôn. Mặc dù rất hận
ba mẹ nhưng nó vẫn tôn trọng ba và mẹ dù sao họ cũng có công nuôi dưỡng
nó mà.



Và cuối cùng điều nó không muốn xảy ra cũng đã tới, đã đến lúc nó phải
rời xa mái trường này rồi mà thay vào đó là một nơi lạ lẫm không một ai
quen biết để rồi chạm vào nỗi lòng cô đơn sâu trong trái tim.

-Đi mạnh khỏe nha Mi híc bà đi rồi tui nhớ bà lắm-Ánh thút thít

-hì bà nghĩ tui là ai hả? Cùng lắm tui sẽ về thăm bà chứ gì-nó lè lưỡi trêu con bạn thân

-Su đi nha nhớ là sống thật tốt đó-Phong thì ngược lại không hề rơi lấy một giọt lệ, thế đấy hừ.

-E hèm Su đi mà vui vậy hả?-nó nheo mắt tỏ vẻ tinh nghịch nhìn Phong đắm đuối

-Ai nói là vui đâu-Phong vẫn vậy vẫn cái tật gãi đầu lia lịa khi đang bối rối

Nó quay sang nhìn Huy một người đã làm nó vui trong khoảng một thời gian dài

-Mi đi đây ở lại nhớ ăn uống đúng giờ, đọc sách vừa vừa thôi cứ không
bị cận bây giờ à còn nữa trời lạnh lo mà khoác áo vào chứ Mi không đủ
tiền mà đi thăm Huy thường xuyên đâu đó-nó như bà cụ non vậy

-Ơ làm Huy như con nít á. Thôi đi đi chớ ba Mi chờ kìa

Nó cười khì quay lại ôm từng người một tạm biệt, xong thủ tục chia tay
nó kéo va li nặng trịch lên chiếc xe ô tô đen bóng kia. Lúc này nó không muốn ngoảnh mặt lại tí nào vậy mà nhỏ Ánh cứ thút thít mãi. Đành phải
quay đầu lại trấn an mọi người kiểu như là yên tâm đi á mà hì.

Chiếc xe bắt đầu lăn bánh thì

-Lùn ơi, lùn ơi-hắn gọi í ới đằng sau

Nói đúng ra là nãy giờ nó chỉ mong mỗi hắn mà chẳng thấy bóng dáng đâu đành ngậm ngùi leo lên xe mà đi

-Ba, dừng xe lại tí-nó đạp nhẹ vai ba

-Làm gì mà gọi tui thắm thiết vậy-nó nhoẻn miệng cười

-Này, cầm cái này vừa đi đường vừa ăn-hắn chìa ra một bì ô mai

Nó chỉ biết đứng trơ cái mặt ra mà không thốt ra lời nào

-Không phải hùi nhỏ lúc tui chuyển nhà bà khóc um xùm rồi còn đòi nằn
nặc đi tiễn tui sao. Trông lúc đó bà ngố dễ sợ cứ cầm bì ô mai trên tay
mãi lúc sau mới chịu đưa cho tui

-Ông..ông-sao cổ họng nó ngẹn dữ vầy nè

-À mà quên hỏi khi nào bà quay lại vậy….-hắn ấp úng

-Nếu có duyên thì nhất định chúng ta sẽ gặp lại vào một ngày không xa.-nó bước nhanh lên xe

-Anh thích em. -hắn gào thật to nhưng tiếc thay ngay lúc đó có một
chiếc xe tải lớn đi ngang qua hú còi ầm ĩ nó chẳng nghe thấy gì cả. Bất
chợt nó quay lại nhìn hắn thật kĩ bởi vì nó muốn hình ảnh hắn khắc sâu
vào tâm trí nó. Nó đã ra đi thực sự, hẹn ngày gặp lại.

6 năm sau:

-Mi ơi ngày mốt là đám cưới của tui bà nhớ về dự nha

-Ủa ai mà vô phước cướ