The Soda Pop
Hạnh Phúc Phải Chăng Là Ảo Ảnh

Hạnh Phúc Phải Chăng Là Ảo Ảnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324800

Bình chọn: 8.00/10/480 lượt.

y nhận bao nhiêu bất công về mình nhưng cũng ko bao giờ kêu ca lấy một lời.

- Bà ấy còn nói chị xin nghỉ làm ở Hà Nội về đó bà ấy xin ruộng cho mà làm. Ở nhà với bà ấy ko được xuống Hà Nội nữa. Nhưng như thế đâu phải là tất cả, ở nhà bà ấy đày đọa chị đâu khác gì một người ở, đâu khác gì một đứa nô dịch cho con gái bà ấy. Lần nào nó về, chị cũng phải cơm nước tinh tươm, chờ nó ăn xong lại lúi húi dọn dẹp. Nó tắm xong vứt đầy một chậu quần áo để chị giặt còn nó thì về nhà chồng. - Dường như chị đang chìm vào nỗi đau ấy, nỗi đau mà chị chưa từng chia sẻ cùng ai ngay cả ba mình hay chính chồng của mình.

Còn nó, liệu nó là chị thì nó có chịu đựng được những việc như thế này ko? Có khi nào nó chết mà ba mẹ nó cũng ko biết vì sao khi về nhà bà ấy làm dâu hay ko? Một người mà khiến nó kinh tởm cho đến tận lúc chết.

Có thể mọi người cho cô là hèn nhát, là yếu đuối. Nhưng cứ hãy là cô, sống trong một gia đình phức tạp như nhà chồng cô đi sẽ rõ. Cái gia đình thường thì là người cha làm chủ, nhưng đây lại là bà mẹ làm chủ. Mọi việc lớn nhỏ trong nhà phải thông qua bà ấy mới có thể thực hiện, hướng đi của từng đứa con cũng do bà ấy quyết định. Nếu ko nghe lời bà ấy bắt đầu ca thán công sinh thành dưỡng dục. Người ta thường nói " Cha mẹ nuôi con chẳng kể tháng ngày - Con nuôi cha mẹ kể tháng kể ngày". Có lẽ đối với câu nói dân gian này với bà ấy nên ngược lại.

- Em biết ko? Mỗi bữa bà ấy chia cho chị 2 bát cơm, 2 thìa nhỏ thịt băm, một bát canh rau. Người nuôi con ** thì ăn như thế lấy đâu ra sữa cho con đây. Chị mua sữa cho cháu ăn thêm bà ta ko cho để rồi đến khi đi khám người ta kết luận bé Bông bị suy dinh dưỡng.

Nuốt nước mắt vào trong, cô thương con vô bờ. Một đứa trẻ đáng tội gì mà bị bà ấy bạc đãi như thế? Cô thật sự ko tin nếu ko tận mắt chứng kiến trên đời sao lại có người máu lạnh như bà ta.

Bây giờ thì nó đã hiểu, tại sao chị lại quyết định ly hôn dù trong lòng thương con, thương chồng. Nỗi đau này của chị có lẽ chẳng thể ai xoa dịu được ngoài anh và bé Bông.

Còn bà ta, nó tin là ông trời có mắt. Tất cả bà ta sẽ phải trả một cái giá xứng đáng. Gieo nhân nào thì sẽ gặp quả đó thôi. Quy luật đời thường đã vậy nên có lẽ giờ đây cả chị và nó đều ko còn hận bà ta nữa.

Motip của những câu chuyện cổ tích đến cuối cùng thường có một câu nói rằng: Từ đó hoàng tử và công chúa sẽ hạnh phúc bên nhau cho đến cuối đời. Nó cũng đã từng ước rằng cuộc sống của mình sẽ đẹp như một bức tranh toàn màu hồng, cuộc đời nó sẽ bình yên như đoạn kết của những câu chuyện cổ tích. Nhưng cuộc sống hiện thực khác xa với cổ tích, đời con người thường ko bao giờ tồn tại hai từ giá như.

Lê Thái từ khi biết nó là đối tác của công ty mình thì liên tục tìm lý do để hẹn nó. Anh muốn cùng nó làm lại tất cả, một lần anh đã buông tay nó để chọn gia đình nhưng lần này anh sẽ ko chọn gia đình nữa, anh muốn ở bên cạnh người mình yêu. Và anh chắc rằng nó vẫn còn yêu anh rất nhiều.

Buông tay rồi liệu còn nắm lại được ko? Quay bước ra đi liệu còn có thể quay lại? Câu trả lời là có thể, nhưng nắm lại, quay lại liệu có hạnh phúc hay ko khi giữa họ tồn tại một tiểu thiên thần nhỏ bé kia? Và liệu người ấy một lần ra đi rồi có chăng sẽ thêm một lần nữa ra đi ko?

- Tuệ Minh, anh muốn được yêu em lại từ đầu. Hãy cho anh thêm một cơ hội nữa để bước vào tim em nhé. - Lê Thái cất tiếng khi đã ngồi cùng nó trong quán cafe quen thuộc.

Nó ngỡ ngàng nhìn anh, ko phải nó đã hết yêu anh, ko phải nó ko thể cho anh thêm một cơ hội nữa nhưng nó sợ một lần nữa anh chọn gia đình chứ ko phải nó. 2 năm qua những gì nó trải qua anh đâu có biết, nó sợ một lần nữa lại chìm đắm trong nỗi đau mà đánh mất chính mình. Nó có lỗi với ba mẹ với anh chị mình nên bước đi như thế nào nó cần phải thận trọng. Có thể ai đó nói rằng nó đang yêu bằng lý trí, nhưng nếu ai đã từng đau nỗi đau như nó sẽ biết tại sao.

- Trong tim em vị trí của anh chưa bao giờ thay đổi nhưng em ko đủ mạnh mẽ để bước qua cái ranh giới của chúng ta để lại một lần nữa đến bên anh. - Nó rút tay mình ra khỏi tay anh nhìn vào mắt anh đáp.

Nếu đây là cơ hội mà thượng đế dành tặng cho nó thì nó cũng ko muốn tận dụng cơ hội này. Còn có người phụ nữ cần anh hơn nó, còn có một gia đình cần anh hơn nó. Nó muốn giữa lại tình bạn này, muốn chôn sâu tình cảm trong lòng để cùng anh bước đi trên hai đường thẳng song song.

- Nếu vẫn còn yêu tại sao em ko thể cho chúng ta một cơ hội nữa? Anh và Thạch Thảo đã thật sự kết thúc rồi . . .

Ko để cho anh nói hết câu nó lên tiếng chặn ngay lời anh lại:

- Quan hệ giữa anh và chị ấy kết thúc trên giấy tờ nhưng còn tình cảm thì sao? Anh có thể nhìn thằng vào mắt em nói rằng anh chưa từng yêu chị ấy ko? Anh có phủ nhận được tầm quan trọng của chị ấy với bé Bông ko?

Phải rồi, sau khi nghe được câu chuyện đầy nước mắt của Thạch Thảo nó lại càng ko có sức mạnh để bước đến bên anh. Nó biết anh ít nhiều cũng yêu người phụ nữ ấ