
cười phá lên.
- Lâu vậy rồi mà em còn nghi ngờ anh?
- Ừ thì... em thấy lạ. - Vy gải đầu.
- Chắc là duyên phận rồi!
Vy ngượng ngùng cuối gầm mặt. Nhỏ không biết từ lần gặp đó ánh mắt của nhỏ đã vô thức dõi theo anh, anh cười thì nhỏ cũng cười anh buồn nhỏ cũng buồn, không gặp anh nhỏ cảm thấy nhớ, rất nhớ. Ừ có lẽ nhỏ bị trúng mũi tên của thần cupid mất rồi!
- Em biết không mỗi khi nghe em nói, thấy em cười anh như cảm thấy niềm vui len lỏi qua từng tế bào cơ thể. Bây giờ anh đã xác định được em là một phần cuộc sống của mình, một phần mà anh trân trọng và muốn bảo vệ.
Vy nhìn Nam đôi mắt ngấn nước, nhỏ không nghĩ anh sẽ nghĩ như thế, đã có lần nhỏ muốn nói cho anh biết những lời tận đáy lòng nhưng rồi lại thôi nhỏ sợ... sợ sẽ phá vỡ tình cảm tốt đẹp này. Nam khẽ đưa tay lau những giọt nước mắt của nhỏ khẽ nói.
- Làm bạn gái anh có được không?
Hạnh phúc chợt vỡ òa trong Vy, câu nói này đã xuất hiện nhiều lần trong giấc mơ, nhỏ chưa từng nghĩ có ngày anh sẽ nói ra câu này trước mặt nhỏ, bây giờ đã thành sự thật rồi. Nam thấy nhỏ im lặng hồi lâu mà lòng bồn chồn lo lắng, khi nhìn thấy cái gật đầu nhẹ nhàng cùng giọng nói quen thuộc Nam cười lớn sung sướng ôm nhỏ vào lòng.
- Em đồng ý!
- Yeahhhhh... cô ấy đồng ý rồi!
- Ya bỏ em xuống, đang trên cáp treo đó!
Nam mừng quýnh ôm nhỏ lên xoay cả chục vòng làm nhỏ phải hét lên, nhưng trong lòng lại ngập tràn hạnh phúc.
Hai người bọn họ ngồi đó, đôi mắt cùng dõi theo một hướng, cùng ngắm ánh mặt trời mọc ,ở trên cáp treo có thể nhìn rõ ràng toàn cảnh Bà Nà ngập trong tia nắng ban mai buổi sớm. Từng tia nắng xuyên qua ô cửa nhỏ của cabin chiếu lên đôi trai gái đang nắm tay nhau mỉm cười hạnh phúc.
Nó mơ màng tỉnh dậy tay mò mẩm cái đồng hồ, trên đồng hồ hiện thị " 7h55p".
Nhìn sáng bên cạnh đã thấy trống trơn, nó bật dậy xuống giường VSCN.
Ra khỏi nhà tắm nó cầm cái khăn lau tóc, nghe tiếng mở cửa nó ngó đầu ra.
- Mày đi đâu mới về vậy?
Thấy Vy nó chuyển ánh nhìn tập trung sấy khô tóc.
- Tao đi ngắm mặt trời mọc.
- Sốt hả? Tự nhiên nổi hứng đi ngắm.
- Không phải ai cũng ham ngủ như mày đâu, Huy nói mày là heo rừng không sai mà.
Vy cười tươi trêu chọc nó, nghe đến tên ai đó nó lại thấy bực bội.
- Cấm mày nhắc đến anh ta nghe rõ chưa? Nó giơ nắm đấm ra trước mặt Vy.
Ai ngờ Vy cứ ngơ ra ngồi đó cười tủm tỉm dường như chẳng thèm nghe nó nói gì nữa.
- Con hâm kia, mày bị gì vậy?
- Ê về con ơi!
Nó huơ tay loạn xạ trước mặt Vy.
- Mày làm trò gì vậy?
Nó vẫn chớp chớp mắt xăm xoi gương mặt của Vy.
- Khai mau mày có gì dấu tao? - nó mặt mài hình sự.
- Có.. gì đâu. - Vy đẩy nó ra đứng dậy.
- Ngồi xuống khai mau cho bà, mặt hiện rõ rành rành rồi còn chối.
Vy bất giác lấy tay sờ mặt.
- Có nói không thì bảo? Hay đợi bà ra tay? - Nó đứng dậy xăn tay áo.
- Ê ê, dừng lại.... rồi tao nói.. haizzz.
Nó nghe vậy hớn hở ngồi xuống chống cằm tập trung nghe.
- Thật ra..... tao...
- Dẹp cái bộ mặt e thẹn đó của mày đi, nói mau.
- thì là.. tao mới nhận lời làm bạn gái Nam.
- CÁI GÌ? BẠN GÁI... - Nó hét lên.
- Trời ơi mày hét lên làm gì vậy? Điếc cả tai tao. -Vy nhăn mặt.
- Chuyện là thế nào kể tao nghe.
- Ừ thì là vậy nè.
Bla bla... Vy tường thuật lại hết sự việc cho nó nghe, nó bịt miệng cười trước sự sến súa của Nam, nhưng lòng lại rất vui vì Vy đã tìm được người mà nhỏ thích.
- Chúc mừng mày nha! Tao mong mày sẽ hạnh phúc. Nhớ đứng có dại trai quên bạn là được rồi!
Ai như nó chúc người ta mà dằn mặt vậy đó.
Ngồi nói chuyện một lúc nó và Vy kéo nhau qua gõ cửa từng phòng vì mới nảy ra một ý nghĩ đó là "đi chơi".
- Hôm nay chúng ta sẽ thăm quan hết những địa điểm nổi tiếng ở Bà Nà luôn đi.
Nó hứng khởi nói.
- Đúng rồi! Mai chúng ta lên trung tâm thành phố Đà Nẵng. - Vy
- Vậy đi thôi! - Nam kéo tay Vy tung tăng.
- Ê khoan 2 người kia đi đâu mới được chứ.... - Linh gọi với theo.
- Mọi người đi theo anh. - Nam nói vọng lại.
Cả bọn lắc đầu đuổi theo.
Đến trưa bọn nó đã tham quan hết mọi ngõ ngách của Bà Nà, đứa nào cũng mồ hôi đầm đìa nhưng nụ cười vẫn đậm trên môi. Suốt dọc đường bọn nó trò chuyện không ngớt lời nào là bình luận, đánh giá,... đủ thứ hết tất nhiên sẽ không ai trùng ý kiến ai dẫn đến 1 số vấn đề nan giải. Đó là cuộc cãi nhau nảy lửa giữa Vy và Nam, vấn đề rất nhỏ thôi mà dính vào Vy lại thành ra to lớn.
- Nè, Vy cục cưng, em giận anh thật hả? - Nam hỏi.
-................... - cô nàng vẫn im re.
- Đừng giận mà, mặc dù anh đúng nhưng bây giờ anh sẽ nhận sai miễn em đừng giận nữa. - Nam bám riết vừa nói ra đã nhận được cái liếc sắc bén của Vy.