
vị cô nương nào thú vị đến thế
Vũ Minh nhìn Thiên Bảo 1 cách khó hiểu.Từ trước đến giờ chưa bao giờ
Thiên Bảo lại cười tươi như vậy.Ngọc Phi quả là 1 người đặc biệt.
Bỗng dưng Thiên Bảo quay sang nói vs Vũ Minh:
_Tối nay trẫm sẽ đén cung của Ngọc Phi
Lúc này tại cung Ngọc Vận...
_Bẩm nương nương ,người đi cũng đã lâu rồi chúng ta nên về thôi ạ...-Lục công công nói
_Ko, ta chưa chơi đã.-Nó lắc đầu đi tiếp
_Thưa nương nương ,người cũng nên cho mấy nô tỳ kia nghỉ 1 lát ạ.Bọn họ đi đã 2 canh giờ rồi vẫn chưa được nghỉ
_Ta có mượn họ đi theo đâu.Bảo họ về đi
_Xin nương nương tha cho thần ,hoàng thượng mà biết được thì bọn nô tài chết...
_Các ngươi mà ko về là ta cứ đi tiếp-Nó cương quyết đi tiếp
Lục công công chán nản lắc đầu, khẽ gọi 2 tiểu cung nữ lại gần:
_Các ngươi đi mời hoàng thượng đến đây đi
_Vâng thưa công công
Nói rồi 2 cung nữ đi đến cung Quảng Bình...
Nó đang đi bỗng dừng lại đột ngột làm Lục công công hí hửng:
_Thưa nương nương,có phải người đổi ý muốn nghỉ ngơi ko ạ?
_Nghỉ cái đầu ông ấy
Mặt Lục công công lại méo lại:
_Vậy người dừng lại có việc gì ạ?
Nó cười ( rất chi là gian ),chỉ tay về phía 1 cái cây vải rõ to (t/g : chết vì ăn)
_Cái này ăn được ko?
_Dạ đây là loại cây quý được nhập về từ nước Hàn Thu...
_Ta ko hỏi nó từ đâu đến mà hỏi là có ăn được ko?-Nó quát
_Dạ...dạ được ạ
_Tốt-Nó mỉm cười rồi xắn tay áo túm váy gọn lại
_Thưa người định làm gì ạ?[-Lục công công lắp bắp, mặt xanh như tàu lá chuối
_Hỏi lạ nhể.Dĩ nhiên là trèo lên vặt rồi-Nó nhún vai
Lục công công nghe đến đây thì hồn vía bay lên mây vội quỳ sạp xuống
_Lạy nương nương, nếu người thích thì để thần sai người hái..
_Điên à, lâu lắm .Ta ko thích đợi-Nó ngắt lời
Nói rồi nó bắt đầu trèo lên cây.Lục công công và các cung nữ đều quỳ
xuống, van xin rối rít nhưng nó mặc kệ, cứ phải ăn đã.Nó ra sức trèo,5
phút sau thì nó trèo lên ngọn cây và bắt đầu ăn vải.Từ trên cây nhìn
xuống thấy các cung nữ ở bên dưới nó thích chí gọi:
_Hứng lấy vải này-Nói rồi nó ra sức ném vải xuống
_Xin nương nương xuống đi ạ-Mọi người hốt hoảng
_Đừng lo ta ko ngã đâu....Oóai....iii-Vừa nó dứt lời thì nó bị trượt chân ngã xuống
Lục công công thất sắc la lên.Đúng lúc nó tưởng đã từ giã cõi đời thì
có một nam nhân dùng khinh công bay lên cứu nó.Người ấy là...
Đến
đây thể nào mí bạn cũng nghĩ là thiên bảo phải ko nhưng nhầm
roài.Hehhe.Người vừa cứu nó chính là Vũ Minh.Anh ta đỡ lấy nó một cách
nhẹ nhàng rồi từ từ bay xuống đất an toàn
Nó đỏ mặt nói lí nhí:
_Cảm ơn..
_Ko có gì thưa quý phi-Hắn ta mỉm cười làm tim nó đập thình thịch.Tên này vốn đẹp trai khi cười thì...
Nó đang đỏ mặt thì nghe 1 tiếng gầm lớn (của ai đây ta?? Hehe)
_Hai người vừa làm cái trò gì thê?
Nó giật mình quay lại.Là Thiên Bảo ,hắn chẳng nói chẳng rằng gì ,mặt
thì đầy sát khí làm cho nó lạnh hết cả xương sống.Thấy hắn ,Lục công
công cùng các cung nữ vội quỳ xuống.Chỉ có Vũ Minh thì hơi cúi đầu còn
nó thì lại vênh mặt lên.Nó vẫn còn tức hắn vì việc hắn tự ý hôn nó lúc
sáng.Thấy thái độ của nó như vậy thì hắn lại càng bực, hắn tiến lại gần
trừng mắt nhìn nó:
_Sao nàng ko ở trong cung mà ra đây làm gì?
Nó ko trả lời ,quay mặt đi chỗ khác làm cho Vũ Minh phải buồn cười.Điều này chọc đúng vào sự tức giận của hắn.Hắn túm lấy cổ tay nó :
_Sao ta hỏi nàng ko trả lời
Nó hơi ngạc nhiên khi bị hắn quát nhưng vốn bản tính trời ko sợ ,đất ko kinh, nó giằng tay hắn ra:
_Ta muốn đi đâu là việc của ta.Việc gì đến ngươi?
Hắn bỗng dưng bật cười lớn làm cho Lục công công và đám cung nữ sợ hết hồn:
_Sao ta lại ko được biết?Ta là vua và cũng là phu quân ngươi ,ta thích
biết thì sao?-Hắn bóp chặt cổ tay nó làm nó khẽ kêu lên:
_Ái..Ai là vợ ngươi?Ta thà chết cũng ko lấy đồ hôn quân như ngươi ( hic..đùa vs vua như đùa vs hổ đấy nàng a)
Hắn cười gằn, khẽ nói vào tai nó:
_Được chính nàng đã dám thách thức trẫm đấy nhá . Nói rồi hắn bế thốc nó lên đi thẳng về tẩm cung của mình mặc cho nó ra sức giãy giụa ,đấm đạp. Vũ Minh mỉm cười nói vs Lục công công:
_Hoàng thượng cuối cùng thì cũng có người trị được rồi... Lục công công ngơ ngác nhìn theo mà chẳng hiểu tên này đang nói gì..............
Hắn lạnh lùng ném nó xuống giường.Nó sợ hãi lùi về đằng sau
_Ngươi...ngươi định làm gì?
Hắn nhếch mép cười :
_Làm gì à? Ngươi thử đoán xem
_Ngươi... ngươi ko được lại gần ta-Nó vừa nói vừa ném gối vào người hắn
Hắn từ từ lại gần nó túm chặt lấy cánh tay nó.Nó ra sức đẩy hắn ra
nhưng vs sức lực của 1 cô nương yếu ớt thì làm sao chống lại hắn
được.Hắn ôn nhu hôn lê