
vũ theo
Tiếp tục phát bóng, đợt bóng này có vẻ cân sức, nãy giờ phải tiếp hơn 20 lượt mà bóng vẫn chưa chịu chạm đất. Hầu như mọi đường thẳng đều nhắm
vào nó và nhắm vào bên tay nó đang bị thương. Lạ thật, Thảo Trang biết
nó đang bị thương sao?
Hú……hú……. hay quá
Đội nó bị thua một điểm do tay nó tê rân nên đỡ bóng bị lệch đường ra khỏi vạch. Trang nhìn nó nở nụ cười đắc thắng.
-Mày đứng sau đi, để tao đứng đây cho- Lam đẩy nó ra sau
Nó đứng ra sau. Trận đấu tiếp tục. Lúc đầu Lam đánh trả rất tốt và có gì đó tức giận bởi nhỏ thấy lối chơi của Trang đều nhằm vào cánh tay của
nó. Tuyết đánh mạnh một cú tung cao, rất chuẩn. Tuy cao nhưng không ra
ngoài vạch, điều này cho thấy một là đỡ bóng hai là mất điểm, vì đứng
sau nên người đỡ buộc phải là nó. Dúng hết sức bật một cú thật mạnh,
dúng lực đánh mạnh nhất và bóng bay trở lại, tiếp đất ngay sát vạch. Một điểm ghi bàn đẹp mắt
Đám đông hỏ reo ngày càng to hơn
Vết thương bị động mạnh, máy lại chảy ra thấm qua cả lớp băng. Hiện tại
đội nó đang dẫn trước với tỉ số 15-14, sít soát nhau. Có thể thấy cả hai bên bay giờ đều đuối sức bởi cả hai đều dùng quá nhiều sức.
-Ở bên kia có gì vậy?
Sau khi tranh thủ giải quyết những chuyện mà hội trưởng hội học sinh cần phải làm, hắn cùng với Duy, Long quay trở lại lớp.
Nhìn thấy đám đông đang vây quanh cổ vũ cái gì đó, bọn hắn tiến ngay
lại, nhưng đông quá, đám đông lại cứ tập trung vào bên trong, không ai
biết đến sự có mặt của bọn hắn.
-E hèm
Một cô nàng đang mải mê xem, nghe tiếng động lạ, quay lại thấy ba chàng. Thông tin nhanh chóng được truyền đi, cả đám tản ra cho bọn hắn vào.
Cảnh tượng đập vào trước mắt làm hắn bực tức, nhìn thấy miếng băng trên
tay nó thấm máu đỏ cả vậy mà vẫn cứ tiếp tục đánh. Trong khi đó Duy,
Long lại trầm trồ nhìn Mi, Lam đánh trả liên hồi. Không dừng trận đấu,
hắn tiếp tục đứng xem.
15’ cuối cùng
Tụi nó vẫn đang dẫn trước với tỉ số 23-22
-Làm sao bây giờ? tụi nó vẫn hơn điểm!!- Ly nói nhỏ với Trang
-Đến lúc dùng “biện pháp” mạnh rồi…. TỤI TÔI MUỐN HỘI Ý- Thảo Trang nói
to với Hà Linh rồi quay qua Ly và Tuyết- Được rồi, bây giờ tụi bây cứ
nhắm thẳng vào cái tay đang bị thương của nó mà đánh, làm cách nào để
cho nó phải dùng tay đó để đỡ bóng được chứ?
Gật đầu, Ly và Tuyết đã hiểu ý. Điều khiển bóng bay theo hướng nào đối
với hai nhỏ không khó, bởi cả hai đều đã thuần thạo đường chuyền bóng
rồi
Bên nó cũng tranh thủ hội ý và quyết định nó sẽ lên đứng trước vì nãy
giờ Mi, Lam cũng mệt lắm rồi, nó đứng sau từ gần hồi đầu nên vẫn còn
sức. Mi, Lam lúc đầu không chịu nhưng vì nó kiên quyết nên dù có chịu
hay không thì vẫn phải chấp nhận. Và trận đấu tiếp tục theo đội hình.
Thảo Trang khẽ cười nham hiểm
“Điên rồi sao, cô đứng vào mục đích của Trang rồi đồ ngốc, tay lại đang
bị thương, đúng là không biết tính toán gì cả, kiểu này chỉ có nước
thua………..”
Trận đấu được tiếp tục
Và theo như vị trí của đội nó thì thuận tiện cho ý đồ của Thảo Trang. Mọi đường bóng đều được nhắm vào nó có chủ ý
Cứ đợ lại một cú thì tay nó lại càng nhức dữ dội hơn, tính tới bây giờ
nó đã tiếp hơn 15 đợt bóng rồi. Mi, Lam cứ như người xem vậy, không tiếp được trái nào.
“Tay mình gần như mất cảm giác rồi, hy vọng sẽ đủ để có thể kéo dài đến hết giờ……..Ối….”
Đường bóng quá mạnh, tay nó không chịu nổi lực của bóng làm bóng vang ra khỏi vạch
-23-23- Hà Linh phán
-Ax, bực thật……… cố lên………3p nữa thôi!
Bây giờ thì miếng băng dán đã hoàn toàn thấm đỏ rồi. Liệu nó có đủ sức
để cầm cự những phút còn lại không? Lúc này Duy và Long đã chú ý và hiểu được ý đồ của Thảo Trang
-Chúng ta có nên ngăn trận đấu lại không?- Duy hỏi
-Tay cô ta đang bị thương như vậy nếu như cứ cố gắng thì sẽ gây chấn
thương mất- Long thuyết phục hắn bởi hắn đang có ý định sẽ xem hết trận
đấu
Không nói không rằng, hắn bước ra sân kéo nó đi trong sự ngạc nhiên của mọi người, đi đến một góc khuất
-Anh làm gì vậy? Thả tôi ra
-Đừng chơi nữa!
-Trại sao chứ? Tôi gần thắng rồi, anh đừng có phá rối
-Cô muốn sau khi kết thúc trận đấu thì đi bó bột luôn à?
-Kệ tôi
-Tại sao cô cứ bướng bỉnh như vậy chứ?- hắn tức giận quát to
-Vì tôi muốn chứng tỏ cho mọi người thấy rằng: tôi không phải là kẻ dễ
bị bắt nạt. Tôi sẽ cho họ thấy rằng tôi sẽ chống trả đến cùng
-Chống trả đến cùng cho dù có bị thương sao? Chống trả đến cùng mà ngay
cả ý đồ của cô ta cô cũng không biết mà gọi là chống trả đến cùng à? Sao cô lại ngu ngốc như vậy chứ
-Đúng vậy, tôi ngu ngốc vậy đó, không cần anh quan tâm
Nó bỏ đi, quay trở lại trận đấu, thấy nó Thảo Trang lại cười mỉa, nó bắt đầu gét, rất gét nụ cười đó
Trận đấu được tiếp tục
Phải! Nó biết được ý đồ của Thảo Trang. Nhưng nó vẫn đứng trước, bởi chỉ có đứng trước thì nó m