Polaroid
Kẻ Cướp Tình Yêu

Kẻ Cướp Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324240

Bình chọn: 8.5.00/10/424 lượt.

ên màn hình điện
thoại. Là Hải Minh:

_Em xuất viện rồi à??

Đan uể oải nhắn lại:

_Uhm, em về rồi!!

Một lúc sau điện thoại lại rung lên:

_Sao không đợi anh chở về??

Đan dí dỏm:

_Không phải em đã tự về được rồi sao??

“…..”

Vừa xem xong tin nhắn của Đan Hải Minh mỉm cười rồi căn dặn:

_Thôi em nghỉ ngơi cho khỏe đi để ngày mai còn đi học nữa chứ!!

Nhìn tin nhắn Hải Minh Đan lẩm bẩm:

_Lại cái điệp khúc “cũ xì” trong phim rồi!! nói rồi cô ngả lăn ra giường.
Kéo chăn lên trùm kín người. Khóe môi cong lên thành nụ cười:

_Em sẽ không dễ dàng từ bỏ anh đâu!!

Gió nhè nhẹ thổi qua man mát lướt qua da khiến Đan dần chìm vào giấc ngủ. Cô đang mơ những gì tốt đẹp nhất sẽ xuất hiện….

“….”

Đang ngủ ngon lành thì bài hát “i will be waiting for you” lại vang lên inh
ỏi từ điện thoại. Đan với tay chộp lấy điện thoại. Giọng vẫn chưa hết
say ngủ:

_A lô!!

Đầu dây bên kia nghe thấy tiếng Đan vội vàng nói:

_Tiểu thư, bây giờ cô về nhà được không??

Đan vội hỏi:

_Ở nhà có chuyện gì à??

_Cậu hai vừa về. Trông cậu có vẻ giận dữ lắm, tôi sợ có chuyện không hay xảy ra!!

Đan vội nói:

_Tôi sẽ về ngay!! nói rồi Đan cúp máy, cô chạy thật nhanh ra lấy xe và phóng đi. Tay giữ chặt vô lăng, đôi mắt ươn ướt thường ngày vẫn luôn nhìn
thẳng về phía trước song vẻ mặt có phần khá căng thẳng.

“…..”

Ngôi nhà của nhà họ Lâm vẫn bị bao trùm cái không khí lạnh lẽo xung quanh
như mọi khi. Đan bước vội xuống xe và đi thẳng vào trong. Bà quản gia
thấy Đan vội chạy đến.

_Anh ấy đâu??

_Dạ cậu hai đang ở trong phòng!!

_Uhm, tôi biết rồi!! nói rồi Đan bước nhanh đi theo cầu thang lên phòng Thiên Quốc. Đẩy mạnh cửa phòng bước vào Đan nhìn Thiên Quốc bằng ánh mắt
không mấy thiện cảm. Thấy Đan Thiên Quốc mỉm cười:

_Chào hỏi anh có hơi thái quá đấy em gái!!

Đôi mày thanh mảnh của Đan khẽ nhíu lên nhìn kẻ đang ngồi trên chiếc ghế sofa màu nâu bóng:

_Anh về đây làm gì??

Thiên Quốc lại nở nụ cười:

_Tất nhiên là anh về thăm nhà rồi!!

Đan bước vào trong tay khẽ đẩy cho cánh cửa phòng khép lại rồi cô ngước đôi mắt ươn ướt nâu long lanh nhìn Thiên Quốc:

_Em xin anh đấy, đừng lún sâu thêm nữa được không??

Thiên Quốc đan hai tay vào nhau rồi nhìn Đan:

_Em có muốn biết vì sao mẹ lại tự tử không??

Đan khựng lại nhìn Thiên Quốc như kẻ đang chờ đợi những lời giải thích
thích hợp cho tất cả. Thấy thái độ của Đan đã dần dịu lại Thiên Quốc đưa điếu thuốc lên miệng kéo một hơi dài rồi khóe miệng kia dần hé mở để
làn khói trắng bạc thi nhau bay ra khỏi miệng:

_Nhìn thái độ kinh ngạc của em có vẻ như em chẳng biết chuyện gì đã xảy ra cả!!

Đan vẫn im bặt cô khẽ mím môi chăm chú nghe kẻ đối diện nói. Thiên Quốc chậm rãi nói:

_Anh không phải con ruột của ông ấy!!

Đôi mắt Đan bất chợt vụt sáng. Cô đang kinh ngạc:

_Anh không phải con của ba??

Thiên Quốc nhẹ gật đầu nói tiếp:

_Anh là con của mẹ và một người đàn ông dưới trướng của ông ta. Ngay khi
biết được việc này ông ấy đã vô cùng tức giận cho người truy sát anh và
cha mình. Mặc cho mẹ van xin khóc lóc nhưng ông ấy chẳng hề mềm lòng mà
còn lồng lộn hơn. Biết không thể chống đỡ lại ông ta nên cha anh đành
mang anh đi. Mẹ không thể đi cùng vì vẫn còn phải ở bên cạnh để chăm sóc cho em, Đan à. Suốt mấy năm trời tìm kím cuối cùng ông ta cũng đã tìm
ra được nơi trú ẩn của anh. Con người độc ác đó đã ra tay sát hại cha
anh trước mặt anh. Nếu như anh không mau trí trốn đi thì có lẽ giờ này
anh đã không còn ở đây để kể lại cho em nghe rồi!!kể đến đây Thiên Quốc
lại đưa điếu thuốc lên miệng kéo một hơi dài. Anh chậm rãi đứng dậy rảo
bước quanh phòng.

_Khi vừa hay tin mẹ mất anh đã lập tức quay trở về đây nhưng vẫn không kịp nhìn mặt mẹ lần cuối!!

Đôi mắt Đan dần thấy cay hơn, cô vẫn đứng lặng im nghe Thiên Quốc kể. Bất chợt Thiên Quốc hỏi:

_Em có biết thời gian qua anh đã sống như thế nào không??

Đan lắc đầu khẽ nói:

_Em không biết!!

Thiên Quốc cay đắng nói:

_Thời gian qua anh sống không bằng con chó của Iric!!

Đan tròn mắt:

_Iric?? có phải là chủ tịch tập toàn Sasan??

Dường như giọng điệu Thiên Quốc bát đầu trở nên giận dữ, cơ mặt anh co giật và đanh lại khá gay gắt:

_Đúng, chính là ông ta!!

Lại đưa điếu thuốc lên miệng hút. Thiên Quốc chậm rãi rảo bước vòng quanh Đan miệng nhả ra làn khói bạc rồi nói tiếp:

_Lúc anh cùng đường ông ta đã nhận nuôi anh và từ đó anh dần trở thành tay phải của ông ấy!!

Đan dường như trở nên xúc động hơn, mắt cô dần cảm thấy cay cay nước mắt
như muốn trực trào ra vì tình cảm dành cho anh trai mình. Nhưng sự cứng
rắn trong cô lại