
/>_E hèm!!! Tụi bây xong chưa? Ko cần thở hả? đc 3 phút rồi đó
Một giọng nói quen thuộc cất lên phá cái rầm quang cảnh lãng mạn,2 nhân vật chính giật mình bật ngược nhau ra…
_Anh..anh…hai- Nó lắp bắp,mặt đỏ ngâu
“Hưm… thằng quỷ quá đám vô duyên chết tiệt…Hôm nay bộ mình bước chân trái ra khỏi giường hay sao mà xui xẻo thế ko bít” – Gen rủa thầm =))
_Còn ko mau vào nhà,tính diễn phim tao coi tiếp hả – Kan lườm
_Anh… – Nó hét lên ngượng ngùng – Em…em chào anh, mai gặp lại -
Quay sang cúi đầu chào Gen mỉm cười yêu
Gen vẫy tay chào nó cười hiền ấm áp…nhưng khi nó vừa khuất sau cánh cửa thì Kan nhận ngay 1 tia sét sáng lóe từ đôi mắt hình viên đạn và bộ mặt hình lựu đạn của Gen…Kan cười đểu trêu trêu làm cậu chàng tức điên máu tiết
_Hừ, tao về đây – Gen “hừ” lạnh 1 tiếng giận dỗi bước đi…
_Khoan đã thằng quỷ – Kan nhìn Gen nhịn cười,cổ phát ra tiếng ư ử buồn cười chết đc
_Cái gì nữa – Gen cáu
_Mày thật lòng với em tao đúng ko? – Kan bỗng nghiêm giọng hẳn
_Rain bây giờ rất quan trọng đối với tao, mày cũng biết đã lâu lắm rồi tao chưa từng đc cười như vậy, Rain đã đến và cho tao 1 lần nữa biết thế nào là hạnh phúc 1 lần nữa…Tao sẽ ko để ai đụng đến Rain dù là 1 sợi tóc – Gen đáp lạnh 1 cách chắc nịch
_Vậy còn chuyện… – Kan bỏ lửng
_Mày yên tâm, tao có thể ko quên đc, nhưng bên cạnh Rain, tao có thể yên lòng – Gen cười nhạt nhưng là 1 nụ cười hạnh phúc
_Tốt, tao giao em gái tao cho mày… khà khà… từ này phải gọi tao là anh rể nghe chưa? – Kan cười vui mừng cho thằng bạn chí cốt trêu
_Cái con khỉ á – Gen nhăn mặt hề như khỉ
_Đi uống vài ly đê em rể, hôm nay mày thầu nhá…há há – Kan khoác vai Gen vui vẻ
_Xì… em cái đầu mo mày,muốn uống rượu chùa thì nói đại đi – Gen thủng thẳng bước đi, lòng anh hôm nay rất nhẹ
Nó từ trên phòng nhìn xuống nhìn Gen nói chuyện với Kan mà lòng nao nao “Anh ấy có chuyện gì mà ko thể giấu mình nhỉ”…Nhưng mọi ý nghĩ đã mau chóng thả những suy nghĩ đó tan biến khi thấy anh vui vẻ đi cùng Kan…Nó ngồi phịch xuống giường,đưa tay sờ lên môi như đang cảm nhận lại dư vị của nụ hôn đầu…Đầu óc nó bấn lên, tự nhiên nó lăn ra giường lấy gối chèn lên mặt hét ầm lên như bao nhiêu cảm xúc dồn nén đang nổ tung….Nó đang hạnh phúc…
…..
Một ngày nắng đẹp trời cho kẻ mới yêu
…Rầm…
Một tiếng đạp cửa như mọi ngày,nhưng hôm nay ko phải là cửa phòng nó… mà là…
_Anh hai!!!Anh hai!!! Dậy đi,dậy chuẩn bị đi học đi anh hai – Là nó, ko phải Kan
Chuyện lạ có thật, nó đang kêu Kan dậy đi học =))
_Cái…cái quái gì vậy- Kan đang say giấc nồng thì nghe nó gọi dậy đi học mà tỉnh luôn… – Bữa nay chắc bão lớn, mày kêu tao dậy đi học hả? – Kan hỏi nó với bộ mặt ngu vô đối
_Dậy đi anh hai, chuẩn bị mau còn đi học – Nó trèo lên giường thúc Kan bằng cái giọng nũng nịu
_Ờ ờ – Kan vẫn còn trong tình trạng nữa mê nửa tỉnh ko hiểu cái mô tê gì
“Con này hôm nay quái thật,gọi mình dậy nữa cơ đấy… Đúng là yêu có khác…Haiz…” – Kan úp mặt xuống gối thở dài nhưng cũng thông cảm trước cái cảm xúc dễ thương của nó…Thật là 1 thèng anh xương em gái…
Kan vớ tay chộp cái đồng hồ tính tắt chuông báo giờ trước khi nó kêu…
_Hả? Cái con điên này, mới 5h sáng, mày tính đi học với ma hả??? – Kan hét lên và kèm 1 cú sút tuyệt đẹp…nó bay thẳng ra khỏi phòng Kan
Kan khè lửa nổi điên đóng sầm cửa lại lăn ra ngủ tiếp… Nó tiêu ngiểu lết thây về phòng – “Hứ,đi sớm hơn bình thường chút mà làm thấy ghê”
Chỉ mà người ta muốn gặp ấy thui chứ bộ…Haiz…Dễ thương tới ngu…Vừa nghĩ tay vừa mân mê chiếc điện thoại, ko hiểu sao nó lại bấm gọi chó Gen mà ko hay, đến khi trong điện thoại vang lên 1 giọng nói khe khẽ đang say ngủ…
_Alo…Alo…
“Á!!! Sao mình lại bấm gọi cho anh Gen vậy nak…nói gì…nói gì bây giờ?”- N
ó luýnh quýnh ko biết nói gì
_Alo!!! Em hả Rain… – Gen dịu dàng hỏi
_Dạ..dạ… Chào anh buổi sáng…hì hì
_Hưm!!! Em dậy sớm thế à? – Gen cười hiền nói ấm áp mặc dù vẫn đang trong tình trạng say ke
_A…hjk…em xin lỗi…em đánh thức anh rồi… – Nó khẽ sụt sùi nói với cái giọng bít lỗi
_Hì hì!!! Ko sao, anh cũng đang tính dậy rồi,nhờ có em, nếu ko ngủ quên mất… Giờ anh qua đi học với em nhé – Gen khẽ nói vỗ về nó
_Dạ… – Nó vui hớn hở
“Hình như hơi sớm thiệt, giờ mới 5g mà trường mình tới 7h mới tập trung lận… Thui kệ, đc đi học với anh Gen là vui rùi” – Nó thầm trách bản thân nhưng chưa đầy 3 giây đã tự biên 1 lí luận chính đáng cho bản thân rằng nó ko hề có lỗi =))
30p sau, nó thấy thấp thoáng bóng ai đứng trước cửa, nhận ra chàng, nó phắn với tốc độ ánh sáng xuống cửa… đi học cùng chàng… Nghe tiếng cửa rào đóng… Kan ngán ngẩm – “2 đứa bệnh… haiz…”
Nó và Gen thủng thẳng đi bộ trên con đường đến trường, nắng nhẹ len trải trên mặt đường dịu dàng,gió sóm chớm lạnh thơm mùi sương