
… – “Á,,, kiểu này ko bể cái bàn tọa thì cũng bán vài cái 3 sườn chứ ko ít…huk huk”- nhỏ nhắm mắt rơi tự do chấp nhận số phận…1 phút trôi qua êm đẹp, Boo mở he hé con mắt…lấy tay sờ lên mặt rồi sờ khắp người mình…
_Ố!! Ko thiếu miếng nào, cũng ko đau tẹo nào.. kakak, công nhận cỏ trường mình êm thiệt – Nó mừng tí tởn ra mặt
_Ngồi đã chưa? – lại giọng nói của “đá”
Nhỏ hơi run run, quay sang thì thấy gương mặt lạnh như tiền rất chi đẹp troai, và ko ai khác đó chính là… Gun nhà ta… và ẻm đang ngồi trong lòng của Gun, còn trên đầu chàng là dấu giày của nó…Boo ngẩn 4 mắt nhìn nhau…trào máu họng… Gun tức khí tê người, ném nó sang 1 bên làm nhỏ té cù lăn cù lốc tội nghiệp…
_Này, quá đáng vừa thôi nhá, cái thứ gì, ko biết thương hoa tiếc ngọc sao… xí – Nhỏ ị mặt nhăn nhó
_Thương hoa tiếc ngọc á, còn cô thì sao, sao cứ lựa đầu tui mà chà đạp thế hả? đồ con khỉ – Gun gằn lại
_Chứ ko phải ông cứ lực chỗ tui…đáp cánh mà đưa đầu cho tui đạp hay sao, ngu ráng chịu – Boo đanh đá đáp lại
_Cái… cái gì…Cô…cô – Gun tức nghẹn họng mà ko nói đc gì
_Cô gì mà cô, tui ko già tới vậy đâu – Boo lườm
_Hừ!! tôi xem thầy giám thị sẽ xử lí thế nào với kẻ đi trễ trèo tường vào – Gun cười đểu
Nhỏ giật mình…
_Ông…ông
_Ông gì mà, tui ko già tới vậy đâu – Gun tạt ngược câu nói bủa nhóc Boo
_Tôi…tôi cũng muốn xem kẻ trốn tiết sẽ bị xử lý thế nào – Boo phồng má đáp lại
_Ơ ơ – Gun lúng túng
“Ủa? mình nói đại mà cũng trúng hả?…hớ hớ…sao ta hay thế nhở” – Nhỏ nghĩ thầm mặt hớn ra cười đểu ác
_Cái đồ khỉ,đi trễ còn trèo tường
_Đồ cúp tiết còn la làng
_Cái đồ…
_Cái đồ…
!@#$%^&…bla bla bla
_Cái đồ học sinh hư hỏng – 1 giọng nói khác vang lên
_Câm miệng!!! cái đồ nhiều chuyện – Cả 2 chẳng mấy quan tâm quay sang đồng thanh áp đảo kẻ thứ 3, rồi quay lại cuộc chiến…
_Cô…
_ông…
_Ừ!! Cả 2 đi theo tôi… – Giọng kẻ thứ 3 lại vang lên
_Cái… – Cả 2 sừng cồ quay sang tính xử lí kẻ phá đám – _Ớ…Thầy…giám…thị… – Cả 2 chưng ra bộ mặt như bánh tráng nhúng nước
_Mời 2 cô cậu theo tui lên phòng… “Uống trà” nhé -Thầy cười rất… “giống quỷ” chào mời
_Hừ…tại cô ko đấy – Gun rít nhỏ qua kẽ răng
_Hứ!!! tại ai mà ra nông nỗi này…ở đó đỗ thừa… tiểu nhân – Boo gườm lại ko kém
_Cái gì… – Gun tức trào máu
_Cả 2 im ngay ko hả, quỳ xuống đó giơ 2 tay lên cho tôi, chừng nào tôi cho nghỉ thì mới đc nghỉ
Ông thầy khó tính đầu hói bực dọc bỏ đi để lại 2 tên học trò trời ơi…
……….
Giờ chơi tại trường Royal…
_Cô có gì muốn nói với tôi? – Gen lạnh lùng
_Anh,sao lại nói thế,dù gì em cũng là…
_Câm ngay – Gen gằn lên đáng sợ cắt lửng câu nói của Mary
_Anh… – Mary run sợ tái dại
_Cô nghĩ tôi sẽ chấp nhận cô sau những gì cô gây ra 5 năm về trước ư? – Mặt Gen xám đen,đôi tay nắm chặt run lên tức giận,đôi mắt lạnh toát đầy sát khí như muốn nghiền nát Mary
Mary bủn rủn,tay chân cứng đơ như ko còn chút sức lực,đôi mắt sợ hãi,thân hình run lên từng cơn… Gen nhìn bộ dạng ả nhếch mép cười khẩy đầy khinh bỉ quay bước đi…
_Khoan đã… Em…em chỉ muốn tốt cho chúng ta…Anh cũng biết em yêu anh mà… – Ả run giọng chống chế
_Chúng ta? Yêu? Cô có liêm sỉ ko mà thốt lên câu đó vậy hả?- Gen quay lại,ánh mắt anh có thể thiêu trụi cả, nhưng nụ cười và gương mặt thì có thể đóng băng cả thế giới,giọng nói anh có thể cắt đôi mọi thứ nó chạm tới
Người vẫn run lên bần bật trước khí thái của Gen,nhưng ả vẫn đủ bình tĩnh nuốt khan cục nghẹn ở cổ họng để lấy lại lợi thế của mình…
_Nhưng anh đừng quên,anh và em đã có hôn ước và cuộc hôn nhân này anh ko thể từ chối, đúng ko? – Ả cười xảo huyệt – Chiểu này anh phải đi với em
_Cô đang mơ hả? – Gen giận run,tay siết chặt, những đầu ngón in hằn trong lòng bàn tay tím bầm
_Anh ko từ chối em đc đâu? Bởi vì hôm nay… – Mary đặt 1 tay lên vai Gen,kề sát thì thầm vào tai Gen rồi nhoẻn miệng nở 1 nụ cười đắc thắng bỏ đi
Gen lặng đứng chôn chân,người run từng cơn như những đợt sóng cuồn,cơn tức trào dâng nhưng ko thể bật tung ra…
…
Nó tìm Rain từ lúc đầu giờ ra chơi tới giờ vẫn ko gặp,lòng nó rộn ràng xen lẫn lo lắng,lăn xăn chạy qua chạy lại trước cửa lớp của Gen mà ko để ý, vô tình đụng phải Mary
_Ơ…ơ…em xin lỗi chị… – Nó nhìn Mary lí nhí khi thấy gương mặt tà quỷ của ả
_Tìm Gen hả? – Ả hỏi… “thừa”
_Dạ…dạ
_Hừ!!! Anh ấy ko có đây đâu…Mày hãy chia tay đi, anh ấy là của tao – Mary kề sát mặt nó phả từng luồn khí âm binh
N
ó chết lặng,nặng nề từng bước về lớp mà lòng nhói đau…
….
_Mày sao vậy? – Sunny lo lắng khi nhìn cái mặt như tàu lá chuối của nó
_Ko…ko…ko có gì? – nó gắng gượng nặn 1 nụ cười trấn an con bạn
….
3 tiết học thật dài mà nó chẳng nhét được gì