Làm Dâu Nhà Ma

Làm Dâu Nhà Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326342

Bình chọn: 8.5.00/10/634 lượt.

-Tiểu Phi, em hãy trở về nhà trên đi… - thấy Yến Phi có vẻ chần chừ, Du Phương giục- mau lên, nghe lời chị, rời khỏi đây!!!

Dứt lời Du Phương dìu Du Hạo vào nhà gỗ và nhanh chóng đóng sập cửa lại. Yến Phi đứng sững người… Chuyện gì thế, Du Hạo bị gì vậy? Mắt con bé cứ đảo liên tục rồi nó ngước nhìn ngôi nhà gỗ im lìm. Nhất định phải tìm
hiểu xem chuyện gì đang diễn ra! Nghĩ vậy, Yến Phi từ từ bước ra phía
sau ngôi nhà gỗ, nơi đó có 1 cửa sổ luôn khép hờ.

-Tuy mình làm thế này là không đúng nhưng mình thật sự muốn biết Du Hạo gặp chuyện gì!- Yến Phi tự nhủ.

Khẽ khàng Yến Phi đưa mắt nhìn vào bên trong. Con bé thấy Du Hạo ngồi
trên giường mặt nhăn nhó dường như rất đau, làn da xanh xao đến đáng sợ. Kế bên Du Phương đang loay hoay làm gì đó, vài giây sau cô xoay qua và
đưa cho em trai 1 cái ly thủy tinh. Vì nó trong suốt nên Yến Phi đã thấy được thứ dung dịch đặc sệt bên trong. Cô gái thật sự kinh hoàng khi
thấy dung dịch ấy chính là… máu tươi! Phải, Du Hạo đã uống cái thứ nước
đỏ sệt ấy… Yến Phi lập tức xoay mặt đi, nó thấy buồn nôn. Con bé nhanh
chóng dùng 2 tay bịt miệng lại để không phát ra âm thanh nào. Toàn thân
run rẩy, tim đập mạnh, Yến Phi không hiểu sao lại muốn khóc. Chính xác
hơn là sợ! Cô gái đang bắt đầu thấy sợ người chồng Du Hạo này!

-Em thấy đỡ hơn chưa?

-Dạ… đỡ 1 chút rồi… máu tanh thật…

-Tanh thì cũng phải uống chứ biết làm sao… cũng may lúc nãy chị đến kịp nếu không thì em “lộ” trước mặt Tiểu Phi rồi!

-Ừ… nhưng mà chị ơi, hình như Phi Phi đã phát hiện ra gì đó. Cậu ấy nghi ngờ em…

-Thế ư? Chà gay thật… Em yên tâm để hôm nào gặp Tiểu Phi chị sẽ tìm hiểu xem sao. Dù gì thì chưa phải lúc để Tiểu Phi biết sự thật về em và về
cái nhà họ Du này!

Nghe hết những lời trò chuyện của 2 chị em Yến Phi từ từ hạ tay xuống:

-“Sự thật” về nhà họ Du và Tiểu Hạo Tử!?

Bước vào nhà với tâm trạnh bần thần, Yến Phi mệt mỏi chẳng còn biết trời trăng gì nữa. Bỗng, tiếng bà chủ Du từ trong phòng khách vang ra:

-2 đứa gan lắm, dám dùng phép ngay trong nhà!

Yến Phi lập tức đến nép sát vào cửa lắng nghe xem“còn chuyện gì nữa”…

-Bọn con chỉ dùng phép chút xíu hà, với lại nhân lúc chị Tiểu Phi rời
nhà chúng con mới dùng phép mà…-nghe giọng thì biết là của Du Thiên.

-Con còn nói nữa…

Tiếp đến giọng của Du Thanh: -Mẹ à, tuy là thế nhưng chúng con cũng đang luyện phép để đối phó với “bọn chúng”!

Im lặng, 1 lúc sau bà chủ Du thở ra: -Umh… đêm nay thế nào “bọn chúng” cũng đến, mấy đứa nhớ cẩn thận!

“Bọn chúng” là ai? Lại là chuyện gì đây? Hay là… đêm nay mình rình xem
sao! Yến Phi nhủ thầm rồi như phát hiện ra gì đó nó kêu khẽ:

-Suýt chút thì quên, phòng của mình đến đêm thì bị khóa rồi làm sao… Mà
khoan đã, rất có thể cái trò khóa phòng quái quỷ đó không phải là “tục
lệ” gì cả mà là nhằm “che giấu 1 sự thật gì đấy”. Nhất định mình phải
tìm hiểu xem nhà họ Du thật ra đang che giấu điều gì! Nhưng mà làm sao
để ra khỏi phòng nhỉ… làm sao đây…

Chợt, Yến Phi nhìn ra cửa sổ, Trúc Lâm đang tưới hoa ngoài vườn. Mắt con bé tròn xoe khi thấy chùm chìa khóa treo lủng lẳng ngay hông cô hầu…

-Trúc Lâm tưới cây à?

Trúc Lâm quay lại thấy Yến Phi đứng sau lưng mỉm cười.

-Cô chủ Yến Phi… dạ, em đang tưới cây! Có chuyện gì k ạ?

-Không…- Yến Phi lắc đầu, rồi nó vờ nhìn xuống chùm chìa khóa- Đây có phải là chì khóa phòng trong nhà?

Trúc Lâm cầm chùm chìa khóa lên, bảo:

-Vâng, đây là chìa khóa của các phòng trong nhà. Nhưng đây chỉ là chìa khóa dự phòng, bà chủ mới giữ chìa khóa chính.

-À… cho tôi xem 1 chút nhé…

Trúc Lâm gật đầu đưa chùm chìa khóa cho Yến Phi. Con bé đón lấy…

-Tổng cộng có 23 chìa ứng với 23 phòng trong biệt thự.- Trúc Lâm giải
thích- trên mỗi chìa đều có dán số phòng cả… mà cô cần chìa khóa ư?

-Đâu có, chỉ thắc mắc chút thôi.- Yến Phi chợt thấy chìa khóa dán số 19- đây chắc là chìa khóa dự phòng của phòng tôi rồi!

-Umh… phòng cô chủ Yến Phi là 19 mà…

Yến Phi xem thật kỹ chìa khóa dán số 19, trong đầu nó dần nghĩ ra 1 cách…

Yến Phi ngồi trong phòng khách, thấy Trúc Lâm từ ngoài vườn bước vào,
liền gọi: -Trúc Lâm! Trúc Lâm đến uống thử trà do tôi pha xem!

Trúc Lâm đi đến: -Thưa, uống trà gì ạ?

-À, trà này là bí quyết “gia truyền” của tiệm mì Tân Quản đó, tôi pha
thử cho mọi người uống, tiện thể Trúc Lâm cũng uống xem có ngon không!

-Dạ, vâng cám ơn cô…

Yến Phi nhẹ nhàng cầm tách trà lên đưa cho Trúc Lâm. Khi cô hầu sắp chạm tay vào tách thì Yến Phi… buông tay! Thế là tách trà rớt xuống đổ cả
lên chiếc váy của Trúc Lâm.

-Ối… xin lỗi, tôi xin lỗi… tôi không cố ý, tự dưng tôi lại buông tay…

Yến Phi vờ cuống quýt thật tự nhiên, nó lấy khăn tay lau lau vết trà
trên váy cô hầu. Trúc Lâm xua tay: -Dạ… không sao đâu ạ, cô đừng bận
tâm…

-Đâu được là lỗi của tôi mà… - Yến Phi vẫn tiếp


Polaroid