Lão Hàng Xóm Đáng Ghét

Lão Hàng Xóm Đáng Ghét

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325674

Bình chọn: 8.00/10/567 lượt.

hóng vút đi

…………………………………………� �………

Khoảng nửa tiếng sau, Hùng đến bar nó và Hoàng hay đến, nó vốn là khách quen ở đây nên mỗi lần nó vào là nhân viên niềm nở chào và sắp xếp cho
nó 1 chỗ đẹp nhất. Nó nhìn thấy Hoàng rồi, thằng nhóc đang ngật ngưỡng
bên cạnh 2 chai rượu, 1 chai đã hết, 1 chai còn non nửa, vỏ bia thì la
liệt. Tay còn lại khoác lên vai 1 con nhỏ ăn mặc hớ hênh cười tít mắt
với Hoàng và liên tục chuốc rượu cho thằng nhóc. Hung lao tới giật cốc
rượu ra khỏi tay Hoàng, nó nhìn con nhóc kia và hất mặt. Con nhóc hiểu í cười cúi chào Hùng và rời khỏi bàn rượu

- Mày tính tự tử bằng rượu àh? – Hùng gắt

- H…ùng hức…hức…đấy àh – Hoàng ngước nhìn Hùng

- Tao chứ ai

- Uống…uống với tao đi…uống mừng tao nhận ra chân lý đi …- Hoàng đưa cốc cho Hùng

- Chân lý gì? Tao chả hiểu mày nói gì cả?

- Chân lý gì hả hức…hức…chân lý tao bị…xỏ mũi…người ta ko có…hức …tình cảm với tao…hức…

- Xỏ mũi? Ai? Trúc sao- Hùng ngạc nhiên

- Phải? Trúc hẹn tao đi chơi…mà rốt cục lại bỏ tao lại như 1 thằng ngốc vậy…hức…Trúc đi chơi….hức với người khác. Mày thấy có đau ko? Ha ha ha – Hoàng cười, rồi lại khóc, nó như 1 người mất trí vậy

- Thôi mày say rồi, theo tao về nhà nào? – Hùng dìu Hoàng đứng dậy

- Tao say hả? Chưa say nhé? Tao…còn uống đc nữa? – Hoàng giằng lại

- Đc rồi, về nhà tao, tao cho mày uống thoải mái ok

- Uh, ok…mày hức hức đúng là bạn…hức..tốt của tao – Hoàng bước đi xiêu vẹo

Hùng đỡ người Hoàng, lúc này nó mới thấy trên người thằng bạn thân đầy
vết thương, trông thằng nhóc thật te tua thảm thương. Rốt cục là chuyện
gì xảy ra đây, mới lúc nãy Hoàng còn vui vẻ hạnh phúc lắm mà.

Hùng
dìu ra đến ngoài, thằng nhóc nôn thốc nôn tháo, trông bộ dạng i như kẻ
bê tha vậy. Lên xe oto Hoàng ngủ li bì, Hung nhìn bộ dạng tả tơi của
Hoàng mà xót xa, ko hiểu có chuyện gì đang diễn ra nữa. Hoàng ngủ mà
chốc chốc ú ớ nói mơ lảm nhảm gì đó,….nó gọi tên Trúc.

Về đến nhà,
Hùng lấy quần áo và lau rửa cho Hoàng, nó gọi bác sĩ riêng của gia đình
đến khám và băng bó vết thương cho thằng nhóc, rất may là chỉ bị xây sát ngoài da. Hoàng vẫn nằm mê man. Hùng suy nghĩ 1 lúc rồi quyết định nhấc máy gọi cho Dung

-

- Dung hả, anh Hùng nè

-

- Ah, thằng Hoàng gọi cho Trúc ko đc, nên anh goi cho e hỏi xem có biết Trúc đi đâu ko thôi

-

- Vậy ah, uh, thôi có gì anh nói thằng Hoàng gọi lại sau vậy. Chào e nhé!

-

Vậy là rõ, Trúc hẹn Hoàng đi chơi, nhưng lại bỏ thằng nhóc ở lại để đi
chơi với Long. Thật giận hết sức mà, cô ta thật là quá quắt, ko coi ai
ra gì mà, Hùng bừng bừng tức giận. Nó tự nhủ sẽ làm cho ra lẽ chuyện hôm nay, nếu Trúc có ý định đó đùa giỡn Hoàng thật nó sẽ cho cô ta trả giá…

Ở nhà Trúc, Long đã đưa Trúc về tới nhà

- Ước gì ngày hôm nay cứ dài mãi thế này Trúc nhỉ - Long cười dịu dàng

- Ừh, hôm nay Trúc vui lắm, ăn no ơi là no – Trúc vô tư cười tít cả mắt

- Long cũng vui lắm, ở bên cạnh Trúc là Long thấy hạnh phúc nhất rồi.

- Thế ư? – Trúc ngại ngùng đỏ mặt tránh ánh mắt của Long

- Thật chứ? Ước gì thời gian ngừng lại…. – Long nhìn Trúc

- Long về đi kẻo bố mẹ đợi – Trúc giục

Long gật đầu và…ôm nhẹ Trúc vào lòng…- “Tạm biệt đã chứ, để Long ôm
Trúc 1 chút- Long thì thào. Vòng tay Long thật ấm áp, Trúc cứ để nguyên
như vậy, nó đang rất hạnh phúc. 2 đứa cứ như vậy…im lăng… nghe rõ cả
tiếng tim đang đập…. Long ôm Trúc, vẫn hương thơm ngòn ngọt, nó ước gì
thời gian đừng trôi nữa để Trúc cứ ở bên cạnh nó, để nó ko bao giờ phải
xa con nhỏ.

“Reng….reng” cả 2 đứa giật mình, tiếng chuông điện
thoại đáng ghét, Long nhìn vào là số của Minh Hồng. Nó tắt máy ko nghe.
Chuông lại đổ. Nó tắt nguồn luôn.

- Thôi, Long về đi, cũng…muộn rồi…- Trúc ngâp ngừng, tim nó vẫn chưa trở lại nhịp bình thường

- Ừh…nhưng…thôi Long về đây – Long ngập ngừng

Long đi rồi, nó đang tính quay vào nhà thì có tiếng gọi giật lại

- Thì ra là như thế?...

- Ơ, anh Hùng, anh làm gì ở đây giờ này vậy? Trúc ngạc nhiên quay ra

- Tôi đến đây để kiểm chứng xem điều tôi nghĩ có phải là sự thật ko, hóa ra là đúng như vậy – Hùng cười khinh khỉnh

- Sự thật nào? Tôi ko hiểu anh nói gì

- Sự thật là cô là con người chẳng ra gì, cô đem Hoàng ra làm trò đùa
thế đủ chưa? Cô thật quá quắt, hóa ra cô là loại người như vậy, cô lừa
Hoàng bằng vẻ ngây thơ trong sáng của mình rồi cô quay ra cười nhạo vào
mặt nó – Hùng tức giận

- Anh ăn nói cho cẩn thận, tôi chẳng lừa ai cả! – Trúc giận dữ

- Cô còn ra vẻ thế sao? Đúng là người ko có lòng tự trọng mà

- Im ngay!!!! Nếu anh còn xúc phạm tôi nữa, tôi ko để yên đâu – Trúc quát lên

- Cô ko để yên thì cô làm gì tôi?...Cô đừng tưởng cô là con gái mà tôi
tha cho cô? Cô chờ đấy, cô chưa biết chọc giận tôi thì hậu quả sẽ


Disneyland 1972 Love the old s