
4 đứa nhóc thót tim hồi hộp, nhưng đáp lai chỉ là cái lắc đầu thất vọng.
Hoàng và Long như phát cuồng lên vì lo, 2 thằng nhóc đi ra đi vào, quần
áo ướt sũng cũng ko thèm thay mặc cho người chúng nó run lên vì lạnh.
Long nhìn trời mưa lo lắng, nó biết Trúc sợ cái này…
………….1h
sáng……..2h sáng……6h sáng……..4 khuôn mặt phờ phạc vì mất ngủ và lo lắng.
Bây giờ Trúc vẫn chưa về, lúc này 4 đứa đã hoảng hốt cực độ….Dung khóc
sưng hết mắt….Hoàng và Long thì như muốn phát điên lên. Cả đêm hôm qua 2 thẳng nhóc ko ngủ chút nào, 1 lúc nó lại lùng xục ra đường rồi quay về
với bộ mặt thất vọng. Không đứa nào có tâm trí đến trường lúc này
Dung nhấc máy điện thoại gọi cho lớp trưởng báo nghỉ hôm nay
-
- Mình Dung nè, hôm nay mình mệt mình xin nghỉ 1 hôm nhé, àh Trúc có việc bận nên cũng xin nghỉ – Dung mệt mỏi
- Ờ, mệt hả? Trúc nghỉ hồi nào đâu? Cặp sách đây nè, đến sớm lắm, nhưng chưa thấy mặt mũi tăm hơi đâu cả
- HẢ?????????? BỒ NÓI GÌ CƠ? TRÚC ĐANG Ở TRƯỞNG HẢ? – Dung thét vào điện thoại, 3 tên nhóc còn lại cũng giật mình thon thót
- Ừh, tôi thấy cặp sách của Trúc ở đây này, ko biết cậu ta chạy đâu rồi, hôm nay đến sớm thế.
- Vậy àh, ok bye nhé.
Dung quay ra thì 3 tên nhóc đã ra ngoài cửa lúc nào rồi, Hoàng và Long
phóng trước chỉ còn Hùng đợi Dung, nó cũng nhanh chóng lên xe đi đến
trường. Vừa vào đến trường cả lũ lao về phía lớp Dung và Trúc, Hoàng ngó qua thấy chỗ Trúc ngồi vẫn trống rỗng, vậy là Trúc lại đi đâu mất rồi. 4 đứa chia nhau ra đi tìm Trúc, trường học khá rộng nên 4 đứa tìm mãi,
khu nhà sau trường, canteen, rùi sân tập,…tất cả đều ko có. Long và Hùng dừng lại trước của nhà kho
- Trúc có thể đi đâu đc chứ, tìm cả trường ko thấy rồi. – Hoàng thở hổn hển
Long quay ra phía nhà kho, nó nhìn vào đó chăm chú, có khi nào Trúc ở
trong đó ko…Trúc vốn sợ những nơi tối tăm mà, chắc Trúc ko vào đó
đâu…Nhưng cứ thử xem, cả trưởng chỉ còn mỗi chỗ này. Long tiến tới phía
nhà kho, nhìn vào trong cửa sổ, mọi thứ tối om chả thấy gì cả
- Cậu đi đâu vậy, tìm trong đó làm gì, Trúc có phải dở hơi đâu mà chui vào trong đấy. – Hoàng nói
Long dừng lại, có lẽ thế, chả ai dại mà đi vào chỗ mình ghét nhất cả, Long quay đi.
- Thử tìm vòng nữa xem, nếu ko có, thì đợi đến lúc tan học thể nào Trúc chả phải lấy cặp sách. – Hoàng ngoắc tay Long
Long định đi theo thì nó nghe thấy tiếng rên rất khẽ, nó quay ngoắt
lại, tự dưng nó linh cảm điều gì ko hay, nó tiến nhanh về phía nhà kho.
Hoàng ngạc nhiên lắm nhưng nó cũng chạy theo Long. Nó mở vội khóa cửa ở
ngoài, tay nó run bắn. Cánh cửa mở ra, ánh sáng lọt vào trong, nó nhìn
thấy Trúc nằm co ro trong góc tường. Nó lao đến bên Trúc
Hoàng thấy Long quay lại phía nhà kho, nó cũng quay lại, biết đâu đấy,
dù sao cả trường cũng chỉ còn chỗ này là chưa tìm. Long mở cửa, nó hồi
hộp theo từng động tác của Long, tim nó đập thình thịch. Ánh sáng lọt
vào bên trong, nó thấy Trúc nắm bất động, trên người vẫn mặc nguyên bộ
đồng phục thể dục ngày hôm qua. Một cảm giác lạnh toát sau lưng, nó lao
về phía con nhóc
- TRÚC!! TRÚC ƠI!!! Cả Hoàng và Long cùng hét lên
Người con nhỏ lúc này mềm oặt, chẳng có động tĩnh gì, mặt mũi nhợt
nhạt, tụi nó sờ lên trán con nhóc, nóng ran, chân tay lại lạnh ngắt.
-Sốt cao quá- Long nghèn nghẹn
- Từ hôm qua nó đã chịu đói chịu rét trong cái nhà kho ẩm thấp này rồi, trời ơi là trời, làm sao con nhóc chịu nổi chứ - Hoàng nghiến răng
. 2 thằng nhóc nhận ra điều đấy, tụi nó thấy lòng đau nhói. Sao lại ra
nông nỗi này chứ??? Mặc cho 2 thằng nhóc lay lay gọi gọi mắt con nhóc
vẫn nhắm nghiền. Hoàng ko chịu nổi, nó bế thốc Trúc lên, quay ra bảo
Long
- Gọi cấp cứu đi!!! Nhanh lên…! Trúc mà có bề gì…thì vợ chưa cưới của cậu tôi cũng ko tha đâu!!! – Mắt nó vằn lên những tia đỏ
- Cậu nói thế là sao? – Long ngạc nhiên
- Hãy hỏi Minh Hồng sẽ rõ, tất cả những chuyện này chắc chắn đều do 1
tay cô ta sắp đặt! – Hoàng bế Trúc chạy ra khỏi nhà kho hướng thẳng tới
phòng y tế, Long sững người lại, nó chạy theo Hoàng. Sao Hoàng lại bế
con nhỏ thế kia?? Còn nhắc tới chuyện vợ chưa cưới của nó nữa. Cô ta là
chủ mưu ư???
Hùng và Dung cũng đang chạy nhanh tới phía đó, Dung nhìn thấy Trúc, nó hốt hoảng
- Trời ơi, Trúc ơi, bồ sao thế này?
- Long và Hoàng tìm thấy Trúc trong nhà kho của trường, Trúc bị nhốt ở trong đó – Long nói
- Sao cơ??? Trúc còn mặc đồ ngày hôm qua…có nghĩa là Trúc ở trong đó suốt cả đêm hôm qua còn gì – Dung hốt hoảng
- Trời, sao mà chịu nổi chứ, sao lại có chuyện đó – Hùng kêu lên
Tụi nhóc lao vào phòng y tế, cô bác sĩ ko có ở đó, Hoàng gầm lên
- Bác sĩ! Bác sĩ đâu rồi!! Làm ăn thế này hả??? Tôi sẽ đuổi, đuổi hết.
Dung cuống cuồng đi tìm khăn ướt đắp cho Trúc, nó lấy ít nước đút nhẹ cho Trúc. Mắt con nhỏ rơm rớm nước
Lúc đó thấy nhốn nháo, lũ nhóc ở trong lớp liền ào