XtGem Forum catalog
Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng

Lời Nguyền Của Người Bán Cá Thuần Chủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325814

Bình chọn: 10.00/10/581 lượt.

những thứ đó quá khó để lấy và có được…– cậu thở
dài.

- Đừng từ bỏ hy vọng chứ, không gì là không thể trừ khi ta từ
bỏ mọi cố gắng. Loài hoa Narcissuc thì Ngài ấy có thể lấy được cho em,
chén thánh của thiên sứ thì sẽ có cho em….- Hân bị cậu ngăn lại.

- Sao có thể được từ lâu người cá và thiên sứ đã phân chia, không bên náo đá động bên nào mà còn gì.

- Đã có Tú lo, chị quên nói cho em biết Tú là con trai của thần Lucky,
tên thật của anh ấy là Brian và là người giữa chiếc lông vàng có thể lấy được chén thánh của thiên sứ – Hân tự hào về người yêu mình.

- Hèn chi, vậy anh chị hạnh phúc rồi, Ngài ấy có biết không – cậu nói giọng buồn buồn.

- Đương nhiên là không – Hân lãng qua chuyện khác – Giờ dạo này em còn nhớ tới Khương nữa không – Hân hỏi thẳng.

- Có một chút nhưng đó đã là quá khứ rồi chị, đến thời điểm này em cũng không thể hiểu được mình nữa.

Cả hai cùng im lặng và nhìn ánh trăng, tiếng gió rì rào thỏi, hơi nước biển mặn chát. Hân lại lên tiếng hỏi:

- Chị thấy Tử có vẻ thích em lắm, nhìn vào cách cư xử của Tử thì kẻ sáng mắt cũng có thể nhận ra, em có nhận ra điều đó không.

- Đương nhiên là em có thể nhận ra rồi nhưng tim em đã khép lại không thể để ai có thể loạt vào mà tổn thương nó nữa, thời gian cũng không còn
nhiều, nếu yêu nó chỉ mang đến cho người khác chỉ là tổn thương, nên em
sợ sợ một lần nữa quá khứ lại tái hiện.

- Em đang chạy trốn quá khứ
của chính mình, tình cảm của em thì em đã nhận ra lâu rồi, chuyện quá
khứ cũng đủ lâu để làm lành mọi vết thương. Nhìn vào mắt em chị có thể
thấy điều đó, cái điều mà chính trái tim em đang trối bỏ. Cuộc sống vốn
dĩ rất ngắn thì thôi thì hãy cố làm theo những gì trái tim mách bảo
không thôi lại khiến cho bản thân phải hối hận – Hân nhìn sâu vào đôi
mắt của cậu.

- … – cậu không nói gì chỉ nhìn vào màn đêm tĩnh lặng.

Thấy vậy Hân cũng không nói gì thêm, cả hai nhìn về một phương trời xa xâm
với những ánh sao lấp lánh trên bầu trời đêm. Mỗi người chạy theo mỗi
suy nghĩ của riêng mình nhưng cũng cùng chung quan điểm đó là tình yêu
này sẽ đi về đâu, về phương trời nào, một hồi kết sẽ ra sao và như thế
nào.

Sau bao tháng trời suy nghĩ Khương đã tự mình dập tắt tình cảm đối với
cậu, bao nhiêu hi vọng, bao nhiêu thời gian chờ đợi cuối cùng tìm kiếm
cậu cũng bật vô âm tính cộng với tình cảm chân thành của Vy đã làm cho
trái tim Khương rung động và đã đưa ra quyết định cuối cùng sẽ cùng Vy
nên duyên vợ chồng. Điều đó làm Vy mừng rỡ, nước mắt lưng chồng, bờ vai
rung rẫy.

- Anh đã suy nghĩ kĩ rồi Vy à, chúng ta kết hôn đi – Khương đứng trước mặt của Vy mà nói.

- …. – Vy đơ người như không tin vào tai mình.

- Chúng ta kết hôn nhé Vy – Khương lập lại một lần nữa.

Lần này Khương nhìn vào đôi mắt của Vy có gì đó vừa lăng ra khỏi đôi mắt
sáng ngời, những giọt nước mắt của sự hạnh phúc, nó lấp lánh như ánh sao trên bầu trời của đêm đông rực rỡ, làn gió xuân khẽ lướt qua cuốn theo
những giọt nước mắt, nó làm cho mắt Vy càng cay xòe và những giọt lệ
không ngừng tuôn rơi. Tại thời điểm đó không có gì có thể diễn tả được
tâm trạng của Vy lúc này mà chỉ có nước mắt. Hạnh phúc dâng trào khiến
cho lời nói nghẹn ngào:

- Chúng ta kết hôn ?

- Chúng ta sẽ kết hôn – Khương nói mà hai tay lao đi dòng nước mắt đang rơi của Vy.

- … – Vy khóc thúc thích và nói trong đứt quãng – Em tin mình có thể chờ được anh mà, em đã làm được, em làm được.

Khương nhẹ nhàng ôm Vy vào lòng mà vỗ dành như sự nó sẽ vỡ tan ra mất. Vy mơ
màng trong hạnh phúc khi có Khương cùng mình sánh bước đến cuối con
đường.

Còn về phần Toàn, cậu vui vẽ khi hay tin chị hai mình kết hôn, cậu xin phép ba mình để được mời những người bạn thân thiết của
mình để đến chung vui cho ngày chị mình xuất giá theo chồng:

- Ấy hèm, cuối cùng cũng tống khứ được bà chị khỏi ưa ra khỏi nhà này rồi phải hông ba – Toàn nói với ba mà ánh mắt nhìn về Vy.

- Thằng quỷ mày nói vậy đó hả, không biết thương chị gì hết, ba coi nó đó nó muốn con đi lắm để hưởng hết tài sản nhà này mà – Vy giả vờ trách
lại Toàn.

- Không sớm thì muộn thì gia tài này cũng thuộc về em thôi vấn đề là thời gian, người ta có câu: con gái ăn cơm nguội ở nhà ngoài. Ngẫm nghĩ lại cũng đúng hết sức – Toàn nhấn mạnh cái câu người ta nói.

- Đừng có mơ đi cưng à, lấy chồng rồi tao cũng là con gái nhà này thôi,
vẫn là con gái rượu của Lạc Hữu Triệu và bà Đỗ Hồng Khanh này thôi – Vy
tự đắc.

Thấy hai đứa con mình chữi bới nhau mà lòng ông bà Lạc
vô cùng vui sướng, có tiếng chữi cả hai làm cho ngôi nhà trở nên ấm cúng hơn bao giờ hết. Thấy con trai ăn hiếp con gái mình quá ông Triệu đành
lên tiếng để bênh vực:

- Chị hai con chưa dọn nhà theo trai hợp
pháp mà con đã lên tiếng đuổi khéo, cái thằng này nói đúng ý ba – ông
Triệu nói mà cười hí hửng với Toàn.

- Ba – Vy hét lên rồi quay sang mẹ mình – mẹ coi n