pacman, rainbows, and roller s
Lòng Tự Trọng Của Một Cô Gái Bảo Bình

Lòng Tự Trọng Của Một Cô Gái Bảo Bình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323022

Bình chọn: 8.00/10/302 lượt.

nữ sinh đó làm nó giật mình. Theo như miêu tả thì
chiếc đồng hồ đó y hệt chiếc nó được nhận sáng nay. Nó giật mình khi
nhìn lên cô bạn cùng lớp đó…

“ – Mình đến từ phòng thư của trường, có một món quà tên bạn nên mình mang tới “

Nó sững người khi cô bạn sáng nay với cô bạn cùng lớp là một.

- Linh đưa cặp em đây _ tiếng cô giáo nói làm nó chợt bừng tỉnh

- Tới lượt em _ nó đơ ra khi cô giáo nói

- Gia Bảo…_ cô như hét lên vậy _ tôi nói em đưa cặp em đây

Nó nhìn cô khổ sở, rồi nhìn Linh và Thiện như cầu cứu. Đợi hai đứa
bạn nhận ra tín hiệu của mình thì quá muộn. Đến khi cô giáo giật cặp của nó để lục soát thì tụi bạn mới nhận ra nó muốn nói gì với mình. Trong
đống đồ đạc trong cặp nó được đổ ra thì có một vật lấp lánh gây sự chú ý của cả lớp.

- Ôi trời, chiếc đồng hồ

- Chẳng lẽ cậu ấy…

- Thần tượng 10a1 sụp đổ

Cả lớp bàn tán, cả học sinh đứng ngoài cũng bon chen nhau nhìn vào.
Hắn và Khánh cũng giật mình khi chiếc đồng hồ rớt ra từ cặp nó. Thầy
Minh thì nhìn nó lắc đầu, thầy hiệu trưởng mở to mắt để mong mình nhìn
lộn đồ vật rơi ra đó.

- Đồng hồ của em _ cô nữ sinh kia chạy lại chụp lấy chiếc đồng hồ trên bàn

- Tôi không ngờ em lại là một kẻ….

- Không phải em _ nó khẳng định với cô giáo

Việc nó nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ từ mọi người nó cảm thấy sợ hãi.
Nó không biết nói gì để giải thích điều này. Liệu nó nói ra có ai tin
không, hay mọi người nghĩ nó là một kẻ dối trá.

- Không phải em thì tại sao nó lại trong cặp của em, em giải thích sao đây _ cô quát lớn

- Đã bảo là không phải em mà _ nó đanh giọng lại

- Em còn chối cãi nữa sao…mọi thứ đều….

- Nếu em nói em bị hại thì sao _ nó cắt ngang lời cô

- Em dám cắt ngang lời tôi sao _ cô giận dữ

- Nếu em nói em bị hại thì sao _ nó lặp lại câu hỏi một lần nữa

- Ai có thể hại em chứ…em đang nghĩ mình bị hại sao _ cô
nhìn nó cười mỉa mai _ theo tôi xuống văn phòng, với hành vi của em thì
em có thể sẽ bị đuổi học đây, tốt nhất nên thành thật xíu đi _ cô nói
rồi quay lưng bước đi

- Nực cười _ nó cười hắt ra _ em đang tự hỏi nếu giáo viên
không cho học sinh nói, không nghe học sinh giải thích thì nhưng gì giáo viên nói ra có thật sự đúng hay không _ nó trả treo

- Em giám nói vậy với tôi sao _ cô quay lại giơ tay toan đánh nó

- … _ nó trừng mắt nhìn cô, đồng thời nhếch mép lên cười nửa miệng

- Cô Trang, tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện _ thầy hiệu trưởng lên tiếng

- Em có thể làm chứng rằng bạn ấy bị hại _ Linh nói

- Em cũng có thể làm chứng cho bạn ấy _ Thiện thêm vào

- Tất cả các em có thể xuống nhà ăn, riêng 3 em _ thấy Minh
chỉ ba bọn nó _ và em _ cô nữ sinh bị mất đồ _ theo tôi xuống văn phòng

- Chuyện gì vậy chứ _ Khánh nói.



Tại văn phòng

- Em có thể nói rõ hơn chuyện em nói trên lớp không _ thấy Minh nhìn Linh hỏi

…..

Linh kể lại chuyện cô nữ sinh này gặp tụi nó hồi sáng đưa cho nó chiếc đồng hồ rồi bỏ chạy như thế nào.

- Thì ra là vậy _ thầy hiệu trưởng nói _ thật không thể tin nổi mà

- Em dám làm chuyện này sao _ cô chủ nhiệm nhìn nữ sinh lớp mình gắt

- Em….em….chỉ là….

- Giờ tụi em có thể về lớp rồi _ thầy Minh nói

- Chào thầy, chào cô _ tụi nó chào thầy cô rồi ra về

- Con quỷ đó, đáng ghét thật _ Linh nói

- Cậu ta cũng xinh đấy _ Thiện nói

- Điên à…_ Linh nhìn thằng nhỏ _ giờ mà còn khen gái

- Mình hoàn toàn trong sạch đúng không _ nó nói giọng run run

- Phải, cậu đâu có tội _ Linh ôm nó nhưng nó run quá làm Linh cũng sợ

- Bảo à, sao cậu…. _ Linh chưa nói hết câu thì nó ngội thụp xuống đất

- Bảo à, cậu sao vậy _ Thiện ngồi xuống cạnh nó

- Mình…. không có tội …..đúng không _ nó nói

- Đừng nói gì hết, cậu không có tội gì hết _ Linh nói rồi đỡ nó đứng dậy

- Bảo…Bảo à _ Thiện vội vàng đỡ nó thay cho Linh

- Gia Bảo…._ tiếng hét cuối cùng của Linh

- Bạn ấy không sao phải không ạ? _ Linh hỏi cô y tá của trường

- Không sao, chỉ là hội chứng Hội chứng QT dài là một chứng
rối loạn nhịp tim thôi, không sao hết chỉ cẩn nghỉ ngơi một lát là tỉnh
thôi…nhưng nên cẩn thận với cô bé, cô nghĩ hộ chứng này không phải mới
ngày một ngày hai mà có đâu

- Cảm ơn cô _ tụi nó cúi đầu chào cô

- Không ngờ cậu ấy lại bị QT… _ Thiện thở dài

- Tất cả là tại con quỷ cái kia…tớ pahri giải quyết con nhỏ đó _ Linh hầm hầm bỏ đi

- Nè, cậu làm cái gì vậy _ Thiện chạy theo _ đánh nhau sẽ bị phạt đó

- Hajzzzzzzzzzzzz _ Khánh thở dài

- Lâu lắm mới xuống đây _ Khánh mở cửa sổ ra cho gió vào

- Ê thằng kia, còn nhớ cái ngày mày đánh tao không _ Khánh quay lại nhìn hắn

- Nhớ _ hắn cười nửa miệng

- Mày ác thật đấy _ Khánh đưa tay lên rờ rở nắn nắn cái mũi _ xém chút nữa nhà tao phải đưa tao đi phẩu thuật chỉnh hình rồi

- Nói quá hả thằng kia _ hắn nói

- Há há…ở lại nha…tao lên lớp trước đây _ Khánh nói

- Ừ, qua lớp toán xin cho tao _ hắn nói

- Xem dậy được rồi đó _ khi Khánh đi hắn nói

Vẫn không thấy đôngh tĩnh gì, hắn nhìn nó chằm chằm. Hắn cúi mặt sát xuống mặt nó.

“ Gì vậy, tính làm cái trò gì vây ? “ _ nó nghĩ thầm trong bụng _ “
anh mà dám làm chuyện đó tôi không để yên cho anh đâu “…Nó vẫn ngoan cố
không chịu dậy. Hắn cúi mặt càng