
mọi người ai cũng ngạc nhiên trừ Linh
và Thiện. Mặt Hồng tái mét, cứ như làm sai chuyện gì bị mọi người phát
hiện vậy. Mọi người bắt đầu xôn xao lên khi biết tin vị hôn phu của “
Hoàng tử Thiên Vương “ lại là một kẻ ôsin.
- Cẩn thận lời nói của mình _ hắn nhìn nó đau đớn
- Anh không biết gì hay cố tình không biết _ nó nói
- Bảo à, cô ta là con gái duy nhất của tập đoàn Trần Lập lớn thứ 3 sài gòn đó _ Linh cười nhạo _ ngạc nhiên chưa
- Con gái đại gia giả danh nữ ôsin sao _ nó cúi mặt sát mặt Hồng nói
- Ôi trời thì ra là vậy
- Vậy mà mình cứ tưởng cô ta tốt đẹp
- Chắc là chuyện tình tay ba bị kẻ thứ ba cướp mất đây
Đám học sinh bàn tán xôn xao, Hồng đỏ mặt tức giận.
- Ăn nói cho cẩn thận vào _ Ly chụp tay nó đưa lên cao trừng mắt nhìn nó nói
- Hỏi em gái chị em tôi nói sai điều gì _ nó giật tay ra nói
- Cậu đang nói gì vậy, tôi không hiểu _ Hồng giả vớ như không biết gì
- Hứ, chắc tôi nhìn nhầm quá _ nó nghiêng đầu nhìn Hồng
- Em nói vậy là ý gì _ hắn đặt khay cơm xuống bàn rồi kéo tay nó lại gần hỏi
- Buông ra _ nó nhăn nhó nói
- Anh hỏi em nói vậy là ý gì _ hắn gầm nhẹ
- Tôi nói anh buông tôi ra _ nó đanh giọng nhìn hắn buộc lòng hắn phải buông tay nó ra
- Anh cần lời giải thích _ hắn nhìn nó đau đớn
- Buông tha cho bạn ấy đi _ Thiện chen vào kéo nó ra
- Mày tránh ra đi Thiện _ hắn quắc mắt nhìn Thiện rồi chụp tay nó giữ lại
- Sao anh không tự hỏi người thân của mình đi _ Thiện kéo nó đi
- Không phải tao đã cảnh cáo mày rồi sao
Hắn chồm tới nắm lấy cổ áo Thiện rồi giáng vào mặt Thiện một cú đấm
đau điếng đến tối sầm mặt mày. Mọi người đứng gần đó thấy vậy liền la
hét bỏ chạy ra khỏi nhà ăn. Khánh chạy lại kéo thằng bạn mình ra khỏi
thằng em mình. Linh vội vàng tới đỡ Thiện cùng nó. Ly với Ngọc thì được
phen hú hồn. Hồng giả vờ cản hắn lại.
- Anh làm gì vậy
Nó đứng dậy nhìn hắn căm ghét, rồi đỡ Thiện xuống phòng y tế cùng Linh. Hắn chỉ dõi theo nó cho đến khi không thấy nữa thì thôi.
- Khỉ thật _ hắn đã văng mọi thứ xung quanh rồi còn hét lớn
Khánh chưa bao giờ thấy hắn như vậy, dù cho ba hắn có làm gì quá đáng với hắn thì hắn cũng không nổi giận ghê sợ như vậy. Ly và Ngọc ôm nhau
khóc thét lên khi hắn hét lớn. Hồng như cảm nhận được sự đau đớn của hắn khi hắn mãi nhìn theo nó. Hồng ngồi bệt xuống đất nhìn hắn đau lòng.
Phòng y tế
- Các em dám đánh nhau trong trường sao _ cô y tá mắng tụi nó
- Chỉ là xích mích nhỏ thôi cô à _ Linh nói
- Ngồi đấy cho nó khô thuốc rồi hãy đi _ cô đứng dậy cú mạnh vào đầu ba đứa nó _ nghe chưa
- Dạ rồi _ nó với Linh nhăn mặt thưa
- Em đang bị thương đó cô _ Thiện xoa xoa đầu gắt
- Em muốn bị thương không _ cô trừng mắt nhìn thằng nhỏ
- Cô à _ thằng nhỏ nhỏng nhẽo nhìn cô
- Biết rồi biết rồi _ cô quay lưng bỏ đi _ tôi mệt mỏi với các cô các cậu quá
- Tụi em chào cô _ nó nói
- Dụ gái giỏi quá hơ _ Linh nhéo Thiện một cái ngay hông
- Ya, cậu làm gì vậy…tôi đang bị thương mà _ Thiện chụp tay Linh kéo ra
- Bị thương mà còn nhõng nhẽo dụ gái à _ Linh trừng mắt nhìn Thiện
- Hì, xin lỗi Thiện nha, tại Bảo mà….
- Xùy! Nói linh tinh gì vậy má _ Linh nói với nó
- Có gì đâu…tại tôi biết chuyện, tôi hiểu cảm giác của Bảo
nên giúp thôi _ Thiện gãi đầu _ công nhận tôi cũng gan thật á, chưa một
lần tôi dám đứng trước anh Đức cãi lại ảnh hết á…há há
Nó biết Thiện đang pha trò để nó bớt buồn, nó thấy nó thật hạnh phúc khi có được hai người bạn tốt này. Thấy Linh và Thiện đang chọc cười
nó, nó cũng muốn cười lắm. Môi miệng nó cười nhưng mắt nó đâu có cười.
Nó đứng dậy, vội quay đi để hai đứa bạn không thấy giọt nước mắt nó vội
rơi đó.
- Bảo lên lớp lấy đồ cho hai người _ nó mở cửa rồi đi
Trên đường lên lớp nó cứ mãi suy nghĩ chuyện đã xảy ra, cố gắng sắp xếp chúng lại cho trật tự mà không nghe thầy Minh gọi.
- Gia Bảo _ thầy Minh gọi nó
- Gia Bảo , em bị sao vậy _ thầy kéo nó lại
- Dạ _ nó ngơ ngác hỏi lại
- Em thấy không khỏe ở đâu sao _ thầy nhìn nó lo lắng
- Dạ,…à không, em khỏe mà thầy _ nó cười
- Ờ, nếu không khỏe có thể gặp thầy _ thầy cười _ thầy sẽ cho em về nhà
- Hì, dạ _ nó cúi đầu _ cảm ơn thầy
- À…xém nữa là quên, em ôn bài cho tốt, thầy sẽ tạo điều
kiện cho em làm lại bài kiểm tra của 2 tháng trước mà em đã bỏ qua..nếu
không em sẽ bị nợ môn chồng chất quá _ thầy lắc đầu
- Em mới về mà thầy _ nó lo lắng nhìn thầy
- Yên tâm _ thầy nháy mắt với nó _ tới giờ phải lên lớp rồi, ta đi thôi nào
Lên tới lớp nó cũng theo thầy bước vào lớp. Chỗ của nó vẫn chưa có
người thay thế. Việc nó trở lại lớp làm mọi người hỗn tạp cảm xúc, người thì vui mừng, người thì thương cho nó, người thì tò mò về những chuyện
đã xảy ra trong ngày hôm nay.
- Gia Bảo đã về với lớp ta rồi, ta nên chúc mừng em ấy trở vê chứ _ thầy vỗ tay cả lớp vỗ theo
- Chúc mừng em đã trở về
- Ráng mà theo kịp tụi anh đấy
- Chào em trở lại
Lúc nó bước xuống chỗ ngồi mọi người vui vẻ bắt tay vỗ vai nó.
Việc ngồi học mà thấy khó chịu như vậy nó thấy không thoải mái xíu
nào. Làm gì có chuyện cứ ngồi nhìn chằm chằm người khác như vậy chứ.
- Làm ơn nhìn nơi khác dùm cái