
g nếu ko thành công thì …
_ Pác sĩ cứ nói đi ạh, cháu đã chuẩn pị rùi – Vinh nhìn ông pác sĩ nói
_ Ta e là … nếu cuộc phẫu thuật thất pại thì … có lẽ đêm nay … mẹ cháu sẽ trút hơi thở cúi cùng … – ông pác sĩ có zẻ cũng hơi pùn …
_
Thôi đc rồi, pác sĩ cứ cho mẹ cháu phẫu thuật đi ạh … những chuyện thế
này … trước sau gì … cũng đến thôi màh – Vinh rất đau lòng nhưng cũng đã chuẩn pị sẵn tinh thần để đón nhận điều này rùi.
_ Mọi chiện sẽ ổn thôi màh, Vinh đừng lo – Nó nắm tay Vinh động ziên
_ Mày đừng suy nghĩ wá, cô Châu sẽ ko sao đâu – Hắn cũng an ủi Vinh
_ Chúng taz cứ ngồi đây chờ đã, cuộc phẫu thuật sẽ ko zấn đề gì đâu, hãy
tin là zậy – Duy cũng pùn, hướng mắt zề phía cánh cửa phòng phẫu thuật
…
_ Đúng ròi đó, hãy mạnh mẽ lên Vinh – con Ngọc cũng chia sẻ suy nghĩ của mình
Rùi 5 đứa cùng khoác tay wa zai nhau, ngồi trên băng ghế trước phòng chờ
đợi cuộc phẫu thuật thành công … cả 5 ngừi đều cùng chung 1 tâm trạng :
pùn zà lo lắng …
(Nó đã páo vs pa mẹ là sang nhà con Ngọc ngủ
lunz nên mới ở đây đc tới giờ này, chứ pa mẹ nó khó lắm, ih chơi trễ lắm là 6g tối phải có mặt ở nhà rùi).
Cuộc phẫu thuật kéo dài đến 5 tiếng đồng hồ, cúi cùng ông pác sĩ cũng pước ra thông páo vs zẻ mặt pùn :
_ Cuộc phẫu thuật … ko thành công … chúng taz đã cố gắng hết sức rồi … mấy đứa hãy zào gặp pà 1 lần cúi đi …
Cả 5 đứa khi nghe ông pác sĩ nói xong đều ko tin zào tai mình … rồi ôm
nhau khóc … cả Duy zà hắn là 2 ngừi chưa pao giờ thý rơi 1 giọt nước mắt nào … mà pây giờ cũng phải rơi nước mắt … zì sự thật wá phũ phàng … đến wá pất ngờ … Vinh thì dường như mất hết cả sức lực … khóc cũng ko thành tiếng … Sau 1 lúc thì tụi nó cũng đã lấy lại đc tinh thần, gạt nước mắt zà pước zào thăm mẹ của Vinh (duy chỉ có nó là ko zào, nếu các pạn mún
pik lý do thì nên xem lại chap mà nó nói chiện vs mẹ Vinh zề chiện kết
hôn của nó zà Vinh … là mọi ngừi sẽ hỉu lý do …). Thý nó ko zào, mý ngừi kia cũng ko nói gì, giờ đây chỉ nghĩ tới mẹ Vinh thôi … 4 đứa pước zào
phòng, trong đó có 1 ngừi phụ nữ trung niên mặc đồ pệnh nhân, xung quanh có rất nhìu dây zà máy móc, nhưng khuôn mặt của pà zẫn rất thư thái zà
pình yên … Vinh chạy nhanh đến pên giường của mẹ mình, nắm tay pà nói :
_ Mẹ ơi … mẹ ko sao hết đúng ko? Mẹ hãy nói vs con là mẹ ko sao ih … mẹ
nói ih – Vinh khóc, nắm tay pà lay lay mong sao đây là 1 điều ko có thật …
Pà từ từ mở mắt ra 1 cách yếu ớt, nhìn cậu con trai đang gục đầu pên
cạnh mình, cố gắng nắm tay Vinh, mấp máy đôi môi nói 1 cách khó nhọc :
_ Mẹ … ko … sao … con … trai … của … mẹ … àh – pà thương Vinh lắm, zì pa
Vinh mất lúc mới zừa sinh Vinh ra nên pao nhiu tình thương pà đều dành
hết cả cho Vinh, thời gian pà ko còn nhìu nữa, nên pà mún nói rất nhìu
vs cậu con trai này …
_ Mẹ … – Vinh khóc rất nhìu, Vinh cũng ko ngờ thời điểm này lại đến nhanh đến zậy … cậu chưa chấp nhận đc …
_ Con … hãy … gọi … đt … cho … Vi … ih … mẹ … có … chiện … mún … nói … vs … Vi … – Pà nói 1 cách yếu ớt
_ Zạ – Vinh cố gắng nuốt nước mắt nói rùi lấy đt ra pấm số của nó. (3
ngừi kia thì ko hỉu chiện gì cả, chỉ ngồi lặng lẽ nhìn 2 mẹ con Vinh nói chiện thui). Nó đang ngồi suy nghĩ thì đt reo lên, thý số của Vinh nên
nó pước ra xa phòng pệnh mới pắt máy :
[ Alo '>
[ Mẹ anh … có chiện … mún nói vs … em … để anh chuyển … máy'>
[Vi … hả con?'>
[Dạ … là con đây … '>
[Pác có … chiện … mún … nói … vs … con … zì … sợ … nếu ko … nói … kịp … pác … nhắm … mắt ko … yên … lòng '>
[ Sao pác lại nói như zậy? Pác àh … - nó khóc lunz '>
[ Pệnh … của … pác … nó … ko … cho … phép … pác … sống … thêm … nữa … rùi … pác … mún … nói … vs … con … là … con … vs … thằng … Vinh … ráng … iu … thương … nhau … zà … sống hạnh … phúc … nhaz ... sau … khi … con ...
hoàn … tất … khóa … học … thì … 2 … đứa … nên … làm … lễ … cứi … để …
pác … nhắm … mắt … cũng … sẽ … yên … lòng '>
[ Pác àh … pác đừng nói zậy chứ … pác sẽ khỏe … sẽ khỏe màh … '> – nó nghẹn ngào nói
[ Con … phải … hứa … vs … pác … là … 2 đứa … sẽ … lấy … nhau … zà … sống … hạnh … phúc … thì … pác … mới … yên … tâm '> – Mẹ Vinh khó khăn lắm mới
nói hết câu
[ Dạ … con … con hứa … pác … đừng … suy nghĩ nhìu nữa … pác hãy … giữ gìn sức khỏe … '>
[ Con hứa … là … pác … zui ròi … con dâu … của … mẹ '>
[ Mẹ … mẹ àh …'> – Nó cố gắng ngăn tiếng khóc của mình … nó cảm thý có lỗi khi phải làm điều đó … nhưng … sự thật pao giờ cũng phũ phàng cả … đành phải chấp nhận thôi …
[ Mẹ … có … thể … nhắm … mắt … rồi … '> –
Mẹ Vinh zừa nói dứt câu là hơi thở của pà dần yếu đi … trên máy những
gợn sóng cũng dần hạ xún tạo thành 1 đường thẳng … Vinh nhào tới, la lớn vs 2 hàng nước mắt chảy dài trên gương mặt :
_ Mẹ … mẹ … pác sĩ … pác sĩ
Zừa dứt câu là 1 nhóm pác sĩ chạy zào kiểm tra … sau khi đã kiểm tra xong, ông pác sĩ khi nãy nói vs Vi