
g zẫn cần xác định lại 1 lần nữa :
_ Thật chứ? 2 ngừi … là anh em … thật sao?
_ 100% là sự thật … Ngọc ko tin tui sao? – Duy lại nhìn “ xoáy “ zào nhỏ 1 lần nữa … làm tim của cả 2 đứa đập “ rộn ràng “ nãy giờ … ^^
_ Tui … tui tin Duy … màh – Làm con Ngọc ấp úng
Duy cừi … nhưng pỗng nhiên lại puông tay con Ngọc ra zà way lưng chạy ih …
làm nhỏ hơi hụt hẫng zà … lo sợ … nhỏ sợ Duy sẽ ko way lại nữa … nhỏ
đang mải suy nghĩ … thì Duy thình lình xuất hiện làm nhỏ giật nảy mình … hỏi :
_ Duy … đi đâu nãy giờ zậy?
Duy chỉ cừi, ko nói … chỉ lặng lẽ lấy từ sau lưng (để 2 tay đằng sau nãy giờ để “ giấu “1 cái gì đó màh ) ra 1 pó hoa hồng đỏ (zài chục pông gì đấy – ôi lãng mạn phết ^.^) …
đưa ra trước mặt nhỏ … cũng đồng thời toàn pộ đèn đc Duy sắp xếp sẵn đc
mở lên : nhìn rất lung linh zà đẹp … Nhỏ pất ngờ zô cùng, lại pật khóc
thêm 1 lần nữa … Duy thì đã khuỵu 1 chân xún zà nâng pó hoa lên trước
mặt nhỏ zà nở 1 nụ cừi tưi chờ đợi … con Ngọc cũng nhận lấy pó hoa, Duy
đứng lên zà nói :
_ Ngọc thik chứ? Thật ra Duy … đã chuẩn pị
những thứ này từ rất lâu rùi … chỉ mong có 1 ngày … Ngọc sẽ nhìn thý nó
thui … – (pật mí nhéz là 2 ngừi đang đứng ở Cầu Ánh Sao, zà tất cả đèn
là do Duy thiết kế theo cách riêng zà chủ ý riêng của mình, ẩn chứa rất
nhìu ý nghĩa …)
Con Ngọc xúc động ko nói nên lời … zì nhìn ngắm
xung wanh nơi đâu cũng toàn những màu sắc rực rỡ zà lung linh … nhưng
nhỏ đã nhìn ra đc những điểm đặc piệt của những ánh đèn ấy … đó chính là : Những ánh đèn đó “ tỏa “ ra những hình trái tim cực nổi pật … zà xa
xa phía gần giữa cầu có 1 dải ruy – băng đang pay phấp phới pởi đc cột 1 đầu dây zào những chùm pong póng đủ sắc màu, còn 1 đầu dây đc buộc zào
thành cầu … zà toàn pộ nội dung của dải ruy – băng đó là : DUY IU NGỌC … HÃY CHẤP NHẬN LÀM NGỪI IU CỦA DUY NHÉZ … ♥♥♥
Con Ngọc way lại đối
diện vs Duy thì … lại thêm 1 pất ngờ nữa … trên tay Duy … đang cầm 1
chiếc hộp nhỏ có thắt nơ rất đẹp … rùi Duy nói :
_ Ngọc đã nhìn
ngắm tất cả rùi chứ? Zà điều Duy mún nói chắc Ngọc cũng đã pik đc sau
khi đọc dòng chữ trên dải ruy – băng kia … Pây giờ Duy chỉ có thể nói
thêm là : Thật sự … Duy đã có tình cảm vs Ngọc từ lâu rùi … nhưng zẫn
chưa thể pày tỏ đc … nhưng Duy đã quyết định dành pủi tối hum nay để làm điều đó … zà Duy chỉ mong rằng … Ngọc cũng sẽ có tình cảm vs Duy … phần còn lại … là quyết định của Ngọc …
Con Ngọc zẫn chưa thể ngăn
đc những giọt nước mắt của mình … nhỏ zẫn chưa hết pất ngờ pởi những
điều màh Duy đã làm … trên tay zẫn ôm chặt pó hoa … nhỏ cố nói trong
nước mắt (nước mắt … hạnh phúc … ^^) :
_ Cảm ơn Duy … đã dành
tình cảm cho Ngọc … zà Ngọc cũng mún … cho Duy pik rằng … Ngọc … cũng iu … Duy … – Nhỏ zừa nói hết câu là Duy “ pay tới “ ôm chầm lấy nhỏ, cừi … rùi Duy puông nhỏ ra, lấy tay lau ih hết nước mắt giúp nhỏ, Duy cừi nói :
_ Chỉ cần như thế là đủ … Duy chỉ mún pik … Ngọc có tình cảm
vs Duy ko thôi … Zậy thì … Ngọc … có chấp nhận … làm ngừi iu của Duy
ko?
Nhỏ đã tươi tắn hơn :
_ Ngọc chấp nhận … Ngọc chấp nhận làm ngừi iu của Duy … – nhỏ cừi …
_ Zậy thì … Ngọc hãy nhận lấy “ trái tim “ của Duy nhéz … – Duy lại típ
tục chìa ra chiếc hộp nãy giờ đang cầm nói vs con Ngọc, rùi tự tay mở
nắp hộp ra, để lộ trong đó là 1 cặp dây chuyền đôi , mỗi dây “ sở hữu “
nửa trái tim trong đó có ghi chữ KD – MN … (đây là dây chuyền đặt làm
riêng, chứ ko có 1 cặp tương tự zậy đâu nghen ^^)
Duy tự tay lấy ra 1 sợi đeo cho con Ngọc zà cũng ngược lại ^^ … 2 ngừi cùng nhìn nhau
cừi hạnh phúc, Duy tiến đến sát pên nhỏ, khẽ nói :
_ Anh iu em …
Con Ngọc chủ động ôm lấy Duy zà cảm nhận hơi ấm từ zòng tay của ngừi mình
iu … Duy cũng chẳng “ thua kém “, liền đặt 1 nụ hôn lên môi con Ngọc, ko nhanh, ko nhẹ … màh là 1 nụ hôn chất chứa toàn pộ tình cảm của 2 ngừi
dành cho nhau (các pạn cũng có thể pik đc là nụ hôn đó nó như thế nào
rùi nhỉ ^^) … Rùi 2 ngừi cùng nhau ih dạo trên cầu để ngắm nhìn những
ánh đèn đủ màu sắc … piểu hiện cho 1 tình iu … có lẽ phải nói là : nhẹ
nhàng, “ nhanh gọn “ nhưng tình cảm 2 ngừi dành cho nhau cũng tràn đầy
…
Đến nhà con Ngọc, Duy xún xe zà pước đến nắm lấy tay nhỏ nói :
_ Anh mong rằng chúng taz sẽ mãi mãi như thế này … mãi mãi pên nhau, mãi mãi iu nhau … em nhéz !
Con Ngọc cừi, nói :
_ Em cũng mong là như zậy … em sẽ nhớ mãi tối hôm nay … nhớ cả lúc anh đỏ mặt khi em pất ngờ ôm anh nữa chứ nhỉ – Con Ngọc chọc, rùi chạy zào mở
cửa zà pước zào nhà …
_ Này, sao em pik đc chứ? Thật là … anh ko tha cho em đâu … pik tay anh … – Tên Duy phì cừi
Con Ngọc đứng lấp ló sau cánh cửa, nói lớn :
_ Anh định làm gì em nào?
_ Làm thế này nèk – Duy pất ngờ chạy đến ẵm con Ngọc ih …
_ Này này … pỏ em xún … em ghét anh … – Con Ngọc “ đánh iu “ Duy …
_ Ghét anh … zậy đừng hòng … anh iu em nữa nhéz – Tên Duy pỏ nó xún, zờ way mặt ih tỏ zẻ