
/>Nó nghe xong thì pị đơ 5 giây, còn mấy ngừi còn lại thì cùng nhau đồng loạt zỗ tay zà “ réo “ :
_ ÔM ĐI … ÔM ĐI … ÔM ĐI … ÔM ĐI … ÔM ĐI …
Nó hơi ngừng ngại 1 chút rùi cũng đứng lên, tiến đến chỗ hắn đang đứng
(lần này là nó chủ động) zòng tay ra ôm lấy hắn, hắn hơi pất ngờ nhưng
trên miệng lại nở 1 nụ cừi hạnh phúc zà cũng zòng tay wa ôm lấy nó …
(hắn cần zà khao khát có đc cái hơi ấm này của nó suốt 9 năm rùi … hắn
rất zui, nói ko thành lời lunz ý chứ ^^) … Mý ngừi kia thì đc thể hét “
tung “ trời :
_ WAAAAAAAAAAAA … ÔM RÙI KÌA … 2 NGỪI ÔM NHAU KÌA … ZỖ TAY HOAN HÔ IH PÀ CON ƠIIIIIII …
Ôm chưa đầy 1 phút nó cũng chủ động “ rời zòng tay “hắn ra trước, nhìn hắn cừi 1 cái rùi trở zề chỗ của mình vs những nhịp tim đập mạnh đến mức
trái tim nó mún zăng ra ngoài lunz roài (hắn thì cũng như nó, nhưng còn kìm chế đc, zì pị zụ này thường xuyên màh ^.^).
Zà đương nhiên ko chỉ dừng lại ở 1 trò chơi, tụi nó típ tục pày ra các trò khác thú zị zà hấp dẫn hơn nhìu, zà cũng có phần hình phạt “ thú zị “
ko kém đâu àh nghen =)) (t/g cũng hào hứng “ ké “ nèk ^_^) . Nào là các
trò : cõng ngừi chạy đua (trò này hắn thắng – cõng nó; zà 2 đội còn lại
ko ai khác chính là Duy zà Ngọc; Bảo zà Phương, còn Vinh làm trọng tài; 2 đội thua kia pị nó zà hắn pắt phải cùng hát 1 pài zà phải múa minh họa
cho pài hát đóa ^^); bỏ khăn (cách chơi : mọi ngừi ngồi thành 1 zòng
tròn zà tay để sau lưng hết – ko đc nhìn ra sau, 1 ngừi “ tình nguyện “
sẽ cầm 1 chiếc khăn ih wanh zòng tròn zà pỏ khăn 1 cách pất kì zào ngừi
nào đó màh mình mún, rùi ngừi pị pỏ khăn sẽ rượt theo ngừi pỏ khăn, nếu
ngừi pỏ khăn ngồi đc zào chỗ của ngừi pị pỏ khăn màh ko pị khăn đập
trúng thì ngừi pị pỏ khăn lúc nãy sẽ đc ih pỏ khăn zào 1 ngừi khác … nếu ngừi pị pỏ khăn đập khăn trúng zào ngừi pỏ khăn thì ngừi pỏ khăn sẽ pị
phạt – zà đương nhiên sẽ có ngừi pị phạt, đó là 3 cô nàng của chúng taz,
thừa cơ hội này các chàng đã ra 1 hình phạt thật “ đáng ghét “ là pắt 3
chị nhà taz phải cừi đủ 10 kiểu khác nhau zà phải cừi thật lớn, như thể
mới “ trốn ziện “ ra zậy ý ^^) … zà hàng loạt những trò chơi khác …
khiến tụi nó có 1 pữa tối cực kì ấm áp zà zui zẻ, cả đám cùng wây wần
pên nhau chơi trò chơi, cùng cừi thật lớn mỗi khi có ngừi pị phạt, hoặc
cùng “ mếu máo “ khi pị ra 1 yêu cầu khó thực hiện … Kết thúc pữa “ lửa
trại “ là tiết mục hát tập thể của 7 ngừi vs pài hát : Giấc mơ thần
tiên, những câu hát zang lên trong khung cảnh đầy niềm zui zà hạnh phúc
của 7 ngừi … đây rõ là những kỉ niệm khó phai nhất trong lòng mỗi ngừi … 1 pữa “ lửa trại “ đơn giản nhưng đầy ắp tình cảm pạn pè zà đôi chút sự lưu luyến cái khung cảnh ấm áp này …
12g đêm : ai cũng đã “ chui “
zào lều zà có 1 số “ khò khò “ ngay, còn zài ngừi lại nằm “ gác tay lên
trán “ suy nghĩ zẩn zơ … Trong số đó có Phương zà Bảo, cả 2 ngừi đều ko
ngủ đc nên đã “ lẻn “ ra khỏi lều zà đang ngồi nói chiện ở chỗ mới zừa
ăn ún, zui chơi :
_ Phương cũng ko ngủ đc àh – Bảo hỏi Phương
_ Ừhm … Phương thý khó ngủ wá … mún ra đây ngồi suy nghĩ 1 chút … –
Phương nhìn Bảo cừi – làm 2 ngừi cùng 1 lúc đỏ mặt zà zội zàng way mặt
ih )
_ Àh zậy àh? … – Bảo ko pik nên nói gì nữa …
_ Àh màh … năm nay Bảo học lớp mấy rùi nhỉ? Phương chưa đc nghe mọi ngừi nói
_ Ừmmmm … Bảo nghỉ học từ năm lớp 9 rùi, hiện tại zẫn chưa ih học lại …
_ Sao lại nghỉ ngang giữa chừng zậy? Bảo … có chiện gì sao? – Phương hơi ngạc nhiên
_ Đến năm lớp 9 … pa mẹ Bảo … ly dị vs nhau … Bảo pùn … nên pỏ nhà ih
lang thang … thì gặp nhóm của Huy, Vinh zà Duy … nên đã ih theo 3 ngừi
họ đến giờ … Vinh cũng ko có ý định ih học lại nữa … – Bảo nói
_ Ra là zậy … – Phương chỉ nói zỏn zẹn thêm 3 chữ nữa là mọi thứ lại trở zề yên tĩnh …
Đc 1 lúc thì Bảo mới lên tiếng lại :
_ Bảo có nghe kể lại là … Phương là em ruột của Duy đúng ko? – Bảo nghe từ hắn trong 1 lần nói chiện riêng
_ Ừhm … 1 sự thật phũ phàng … – Phương cừi … nhưng lại mang 1 nỗi pùn sâu thẳm trong ánh mắt …
_ Phương … iu Duy nhìu nhỉ? – Bảo chỉ nói bâng quơ nhưng ko ngờ Phương lại tâm sự hết cho Bảo nghe :
_ Đúng là zậy … nếu lúc đó Phương vs Duy ko đòi làm lễ cứi thì đã ko có
chiện gì xảy ra rùi … zì lúc zề thưa chiện thì pa mẹ Duy đã nhận ra ngay Phương là đứa con thất lạc của họ zà là em gái của Duy … zì thật ra Duy vs Phương wen nhau trong 1 lần tình cờ khi cả 2 đứa đang ih du lịch ở
nước ngoài, tính Duy thì chắc Bảo cũng pik, ko thik cho mọi ngừi pik
nhìu zề mình zà đương nhiên ziệc Phương zà Duy wen nhau pa mẹ của 2 đứa
cũng ko đc pik … lúc đầu nghe pa mẹ Duy nói, 2 đứa chẳng ai tin … nhưng
khi đã cho xem hình Phương hùi nhỏ zà ih xét nghiệm ADN thì wả nhiên …
là sự thật … phải nói là đó là 1 cú sốc tinh thần rất lớn đối vs 2 đứa
trong 1 thời gian dài … nên Phương mới quyết định sẽ ih du học pên Anh … đến pây giờ mới dám có thể nói là tự tin khi đối mặt vs Duy zà công
nhận rằng Duy là anh của mình … nên mới trở zề VN đấy c