Duck hunt
Luôn Bên Em( Người Con Gái Nắm Giữ Trái Tim Của Những Con Quỷ)

Luôn Bên Em( Người Con Gái Nắm Giữ Trái Tim Của Những Con Quỷ)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322634

Bình chọn: 10.00/10/263 lượt.

cái tôi gọi là chiến đầu một cách thực sự. Sinh nhật vui vẻ!” khi vừa dứt lời cũng là lúc anh bước ra ngay trước mặt gia đình cô.

Win ngã xuống trong vòng tay cùng với sự ngỡ ngàng, hoảng sợ của cô. Ngay khi cô nhìn thấy Nguyên, ánh mắt cô nhìn anh khiến cho anh cảm thấy hoang mang. Cái ánh mắt nhiw găm sâu vào trái tim anh, sâu hơn cả viên đạn mà anh vừa dùng súng găm vào trái tim Win.

“Em sẽ gọi cứu thương.” Tay cô run lên nhưng vẫn cố lục tìm điện thoại trên người anh.

“Anh không mang điện thoại theo đâu, em đùng tìm vô ích.” Anh vẫn mỉm cười nhìn cô...

“Có ai không? Làm ơn gọi dùm tôi cứu thương! Có ai nghe không?” cố vẫn cứ ra sức gào thét lên...khiến cho anh không cầm lòng được. Anh cố gắng hết sức để dùng bàn tay yếu ớt của mình nắm lấy bàn tay đang run lên vì sợ hãi của cô.

“Với vận tốc đó và vị trí đó thì cho dù đang ở trong bệnh viện anh cũng không thể sống được đâu! Em hãy coi đây là cái giá mà anh phải trả cho tội ác trong quá khứ của mình...”

“Không. Không được, anh có làm gì sai đâu chứ mà phải đền tội. Đâu phải lỗi của anh chứ!” cô khăng khăng phủ định câu nói của anh.

“Anh chưa nói được...câu...hôm nay...vợ anh xinh đẹp lắm...” mắt anh dần khép lại...

Gió vẫn cứ thổi không ngừng...

Thiên Bình chạy lại chỗ hai người họ, thằng bé ngay thơ không hiểu chuyện gì đang xảy ra và không hiểu vì sao mẹ nó lại không khóc trong khi cái chú đứng đằng sau lại vừa khóc và quay lưng bỏ đi.

“Mẹ ôm bố Win bị chảy máu nhưng bố Win ngủ mất rồi!”

Cô ngước lên nhìn con trai...chưa bao giờ cô có thể nghĩ là mình có thể mạnh mẽ đến mức này, mạnh mẽ đến mức cô không khóc, hay là do yếu đuối quá nên không thể khóc được?

“Nếu như ông trời coi những chuyện trong quá khứ là tội ác mà anh gây ra để rồi mang anh đi khỏi em. Nếu như anh cảm thấy thanh thản khi có thể đền tội như thế này thì em sẽ không buồn, em sẽ giả vờ là mình mạnh mẽ...” cô siết chặt lấy anh trong vòng tay mình...

Từng cơn gió nhẹ dần...

Nỗi đau của cô nước mắt không thể diễn tả hết được, nếu như cô khóc thì có thể nỗi đau ấy sẽ nhẹ nhàng biết bao nhiêu so với nỗi đau thực tại bây giờ...

Chiếc váy cưới trắng tinh khôi nay loang nổ màu máu đỏ của anh...

_Hết_

Một số truyện cùng tác giả:

- Skara, em đi tìm anh! (Em, anh và chông chênh tình gió!)

-Yêu chàng trai bao.

Lời tác giả:

Thỏ thành thật cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện của Thỏ trong suốt thời gian qua *Cúi đầu*

*Cười* Thỏ không biết nói gì hơn nữa, các bạn tiếp tục ủng hộ truyện của Thỏ nhé!

Yêu mọi người lắm! <3